Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 445 – Tào lang tốt bụng— Ngoại truyện Tào–Cố (XI)

Cập nhật lúc: 2025-12-08 14:09:23
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Tào Phần tin, đúng ngày mãn hạn bảy ngày bế môn tự kiểm điểm.

Sáng sớm hôm , bước khỏi cửa, đang định lên ngựa đến nha môn tiếp tục hồi chức thì đột nhiên tin . Không kịp suy nghĩ, lập tức giục ngựa chạy thẳng đến Cố phủ ở ngõ Trường Hưng.

Trời chỉ tờ mờ sáng, đường sá còn im lìm, tiếng vó ngựa gấp gáp của gần như vang khắp kinh thành.

Có thể đoán rằng chậm nhất là ngày mai, tấu chương của ngự sử sẽ dâng lên trung thư, còn sẽ trở thành mũi nhọn để công kích Đông Cung. lúc quản nữa.

Hắn ngoặt gấp cửa Tây ngõ Trường Hưng ghìm ngựa dừng . Giờ còn quá sớm, phố mấy .

Thế nhưng cổng Cố phủ nhiều xe ngựa. Từ trong đến ngoài, đầy rẫy hầu, ai nấy sắc mặt đều nghiêm nghị, trầm lặng.

Tào Phần lưng ngựa, tựa bên cổng phường xa xa, thấy nhiều .

Gương mặt của nhiều đều mờ nhòe trong sương sớm, chỉ một dáng rõ ràng như họa.

Ánh mắt chạm đến nàng, liền vô thức thúc ngựa tiến gần.

Đường đông, dễ dàng khiến Cố phủ chú ý. chỉ đang , nhận sự hiện diện của . Nàng đó, lặng lẽ, bình thản thẳng về phía , dáng vẻ và thần sắc đều trang trọng mà đoan hòa, chê .

Tào Phần bỗng nhớ đến gặp nàng ở hậu sơn chùa Vô Lậu, chỉ vì mất chiếc túi hương cũ Hàn Thị tặng mà cô nương nhỏ đến đỏ cả mắt lẫn mũi, đáng thương vô cùng.

Vậy mà hôm nay, mẫu bỏ nàng mà , nàng để lộ dù chỉ một chút run rẩy nơi ánh mắt.

Ngay khi Tào Phần đang chăm chú nàng, ánh mắt nàng đột nhiên khẽ động. Nàng nâng mắt, dõi theo bóng lưng của Hàn thị, rũ xuống.

Không là do ảo giác của Tào Phần, bởi ánh nắng chiếu , trong mắt nàng dường như thoáng qua thứ gì đó. cũng chỉ lóe lên một cái biến mất.

Sau khi Hàn thị lưng , thẳng đến khi lên xe rời , vẫn một ngoảnh đầu.

Tào Phần từng Thái t.ử phi về những mâu thuẫn giữa Hàn thị và nhà họ Cố, nhưng ai thể ngờ Hàn thị quyết tuyệt đến mức khi hòa ly rời khỏi, để lấy một lời, thậm chí lấy đứa con gái ruột của một . Một cô gái ngoan ngoãn như , thể nỡ lòng?

Trong lòng Tào Phần bỗng như cây kim châm . Sao thể nỡ lòng như ?

Đến cả … cũng nỡ.

Dù trong lòng phẫn uất thế nào, xe ngựa của Hàn thị vẫn vô tình lướt qua bên cạnh , thẳng đến khi khỏi cửa phường, cũng hề dừng ngoảnh đầu .

Tào Phần vội về phía Cố Tinh Lam.

Ánh mắt thiếu nữ đuổi theo tận cửa phường, cuối cùng cũng thấy .

Như là thấy, mà cũng như là thấy.

Trong mắt nàng mờ mịt như sương, giống buổi sáng mùa đông — yên tĩnh, trống rỗng.

nàng quả thật thấy .

Từ xa, nàng khẽ gật đầu với , đó xoay , theo các nữ quyến nhà họ Cố bước trong phủ.

Khoảnh khắc cánh cửa đóng , con ngựa vẻ mất kiên nhẫn, đá nhẹ mấy cái vó.

Tào Phần cũng bực bội giật dây cương, hướng về phía Cố phủ.

Cổng phủ đóng chặt, tường đá cao dựng.

Tào Phần vòng quanh tường hai vòng, cuối cùng nhịn liền bám trèo lên.

trèo lên đầu tường , vẫn chẳng thấy gì.

Tào Phần do dự trong chốc lát. Quay đầu ngoài tường, đầu trong tường.

Trước mắt hiện lên gương mặt quá mức bình tĩnh của Cố Thanh Lam. Nếu nàng lóc, ầm ĩ, thì coi như bình thường. bộ dạng náo , càng khiến bất an. Không lẽ nàng trốn một ?

Vừa nghĩ đến đó, Tào Phần liền nhảy trong tường. Hậu viện nhà họ Cố đương nhiên từng đến, nhưng bố cục hậu viện nhà quyền quý thì đại khái đều tương tự . Lần mò một hồi, thật sự để trông thấy Cố Thanh Lam.

Dưới hành lang dài hoa cỏ che phủ, ảnh thiếu nữ đẽ mà đơn bạc.

Tào Phần đang chếch phía nàng, liếc hướng nàng tới, dường như nàng từ đại phòng qua, nhưng rõ nàng định .Mỗi bước đều gấp chậm, ánh mắt bình thẳng phía , như thể chẳng chuyện gì xảy .

Cho đến khi nàng đến gần, Tào Phần mới rõ đôi mắt nàng. Đôi mắt thanh lệ long lanh , từ lúc nào, nhiễm một vòng đỏ nhàn nhạt. Tim thắt , liền bước khỏi chỗ ẩn nấp:

“Ngũ—”

“Là ai?!”

Đông Cung, điện Lệ Chính.

Tào Phần liếc Thái t.ử phi đang chấn kinh đến nên lời, chủ động quỳ xuống: “Thần tội, nguyện lĩnh phạt!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-445-tao-lang-tot-bung-ngoai-truyen-tao-co-xi.html.]

Thái t.ử phi dở dở :

“Sư , … vô cớ lên nha môn, chỉ để trèo tường nhà họ Cố ?”

Mặt già của Tào Phần đỏ bừng.

“Vậy sư tự tiện xông nội trạch nhà họ Cố, rốt cuộc là vì cái gì? Dù cũng cho nhà họ Cố một lời giải thích chứ?”

Tào Phần là Cố Vi đích đưa áp giải đến Đông Cung.

May mà đều là quen, nên ầm ĩ, chỉ giao cho Đông Cung phụ xử lý.

Quả thật thể lời giải thích.

Tào Phần cúi đầu, thành thật khai:

“Chuyện của nhà họ Cố, Thái t.ử phi cũng hết chứ? Thần sáng nay ngang qua Cố phủ, lúc thấy Hàn thị xuất phủ…” Hắn nên thế nào, ấp úng hai tiếng, liếc Thái t.ử phi, “Thần Thái t.ử phi bận rộn, nếu thời gian… cũng nên quan tâm đến các tỷ trong nhà nhiều hơn.”

Thái t.ử điện hạ ở bên cạnh từ lúc Tào Phần bước vẫn cho lấy một cái liếc mắt, giờ mới nhấc mí mắt lên, lạnh lùng một cái:

“Biết Thái t.ử phi bận, thì đừng gây chuyện!”

Tào Phần nhịn rụt cổ . Đối với vị “sư danh nghĩa , vẫn chút e sợ.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

May mà Thái t.ử phi tiện tay nhét một quyển công văn lòng Thái t.ử điện hạ, vị thiếu niên mặt lạnh liền ngoan ngoãn ôm công văn .

“Sư ‘tỷ trong nhà’, là đang đến ngũ biểu tỷ nhà họ Cố chứ?” Thái t.ử phi tủm tỉm hỏi, dường như để ý đến sự vượt lễ lúc nãy của .

Mặt Tào Phần đỏ lên, “ừm” một tiếng, : “Ngũ tiểu thư… dễ dàng gì… Thái t.ử phi từng cùng Ngũ tiểu thư đồng học, tuổi tác xấp xỉ—”

“Bốp!”

Công văn trong tay Thái t.ử điện hạ ném xuống án, ngẩng đôi mắt đen trầm lên Tào Phần: “Ngươi thương xót Cố Ngũ, chẳng lẽ thể tự an ủi?”

Tào Phần biến sắc: “Thần là ngoại nam—”

“Lúc ngươi trèo tường nhà , nhớ là ngoại nam?” Thái t.ử điện hạ lạnh lùng chỉ .

Tào Phần lập tức héo rũ.

“Muốn gì thì tự , bớt quấy rầy Thái t.ử phi!”

“Cút xuống, tự lĩnh phạt!”

“Tào… phạt nặng ?” Cố Thanh Lam tự nhiên hỏi.

Cố Vi liếc nàng một cái: “Muội xem?”

Cố Thanh Lam càng thêm tự nhiên: “Dù cũng là sư Thái t.ử phi kính trọng…”

“Hành vi tự tiện xông nội trạch nhà , cũng xứng đáng Thái t.ử phi kính trọng?”

“Có lẽ là việc gấp…”

“Việc gấp gì?”

Cố Thanh Lam .

Bị Cố Vi bắt gặp khi đang trèo tường, hề phản kháng, chỉ đôi mắt thường xuyên nàng, sự quan tâm trong đó rõ ràng. Giống như… cố ý đến chỉ để liếc nàng một cái.

“Dù thì, nhân phẩm đáng nghi!”

“Không thể nào.” Cố Thanh Lam nhịn biện hộ, “Trong kinh thành, ai chẳng Tào lang nhân hậu hiệp nghĩa?”

“Hừ!”

Cố Thanh Lam nhỏ giọng khuyên: “Hay cứ xem…”

Lúc , bên ngoài Cố phủ, đống rương hòm đầy đất, Tào Phần chỉnh vạt áo, cúi hành lễ một cách thành khẩn:

“Thái t.ử thừa Tào Phần đến đây tạ !”

Thái t.ử điện hạ cũng sai gì, quả thật tự .

Một khắc , Cố Vi đống rương hòm chất đầy sân, tờ danh sách lễ vật dày cộp trong tay, khóe miệng kìm giật giật. Gấm vóc, trân châu ngọc ngà, phấn son, hương liệu.

Tất cả đều là đồ dùng dành cho nữ tử. Chỉ thiếu mỗi việc chỉ thẳng tên họ là tặng cho ai thôi.

Loading...