Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 40: Tỷ thích kiểu người thế nào

Cập nhật lúc: 2025-05-20 09:05:39
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Kiều Kiều nghe vậy, dở khóc dở cười: “Tấn vương nói dối làm gì?”

 

“Hắn chính là muốn ly gián chúng ta thôi!” Đường Tiểu Bạch quả quyết.

 

Đường Kiều Kiều cười khẩy: “Tấn vương cần gì phải ly gián quan hệ giữa chúng ta và Thái tử?” Một tên Thái tử thất thế như thế, có gì đáng để vị Tấn vương được hoàng đế sủng ái tốn tâm tư đối phó?

 

“Có khi bản tính hắn đã xấu sẵn rồi!” Đường Tiểu Bạch nhất thời không tìm được lý do hợp lý, nhưng trong lòng thì chắc chắn một điều: Tấn vương là đồ tồi.

 

Đường Kiều Kiều cau mày, vỗ nhẹ lên đầu nàng: “Không được ăn nói linh tinh!”

 

“A tỷ! Sao tỷ lại, lại đi nhờ Tấn vương giúp đỡ chứ?” Đường Tiểu Bạch tức tối. Sao tỷ tỷ lại không nhìn ra bộ mặt thật của Tấn vương kia!

 

“Ta còn không phải vì muội đó sao!” Đường Kiều Kiều càng giận hơn, đưa tay nhéo má nàng một cái, “Ở chỗ hỗn loạn như vậy, muội không biết ngoan ngoãn đi theo ta! Hết ngã lại bị người ta bế đi, ta nhờ người giúp muội mà cũng sai à?”

 

Đường Tiểu Bạch định phản bác, lại bất chợt thấy mắt tỷ tỷ ánh nước, sững người, trong lòng lập tức tan hết giận.

 

“A tỷ…” Nàng kéo nhẹ tay áo Đường Kiều Kiều. Đường Kiều Kiều hừ lạnh một tiếng, giật lại tay áo.

 

Đường Tiểu Bạch càng thêm áy náy.

 

Lúc hỗn loạn như vậy, tỷ chắc chắn chỉ một lòng muốn tìm nàng, làm gì có thời gian để nghĩ đến chuyện Tấn vương tốt hay xấu?

 

Chưa biết chừng là Tấn vương Lý Sơ chủ động lấy cớ để tiếp cận Đường Kiều Kiều.

Dù sao phủ Yến Quốc công nắm trong tay binh quyền, nếu Lý Sơ muốn làm Thái tử, thậm chí làm hoàng đế, thì nhất định sẽ nhắm đến thế lực của Đường gia. Tỷ lại là trưởng nữ đích xuất, dung mạo xinh đẹp, chẳng phải chính là mẫu thê tử lý tưởng trong mộng của các hoàng tử sao?

 

Ngay cả trong nguyên tác, trước khi nữ chính Tần Khuynh Dung xuất hiện, thậm chí sau khi xuất hiện một thời gian dài, Lý Sơ cũng chưa từng d.a.o động ý định lấy Đường Kiều Kiều.

 

Hồi đọc truyện, nàng còn cho là Đường Kiều Kiều mặt dày tự mình dâng lên cho Lý Sơ. Nhưng giờ thì khác rồi!

 

Nếu nàng đã thành Đường Tiểu Bạch, vậy thì chắc chắn là do Lý Sơ cố tình quyến rũ Đường Kiều Kiều!

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

Tỷ nàng mới mười ba tuổi! Một cô gái trẻ ngây thơ xinh đẹp thế này, nếu không phải tại Lý Sơ mặt dày, sao có thể khiến tỷ nàng nhìn nhầm mà phải lòng một tên cặn bã chứ?

 

“A tỷ ——” Thấy tỷ tỷ giận dỗi quay mặt đi, Đường Tiểu Bạch liền ôm lấy tay nàng, cả người tựa vào, “A tỷ, muội muốn hỏi tỷ một chuyện.”

 

Đường Kiều Kiều liếc nàng một cái, không đáp.

 

Đường Tiểu Bạch cứ thế hỏi luôn: “A tỷ… ừm… tỷ sắp định hôn rồi phải không?”

 

Đường Kiều Kiều lập tức quay đầu lườm nàng một cái, sau đó hất vai hất nàng ra, bực bội nói: “Liên quan gì đến muội!”

 

Đường Tiểu Bạch càng bám chặt lấy, mặt dày tiếp tục hỏi: “A tỷ, tỷ thích kiểu người thế nào?”

 

Đường Kiều Kiều giãy hai cái không thoát, hừ một tiếng nhưng cũng không giấu giếm: “Ta là Đường Kiều Kiều, dĩ nhiên phải gả cho người độc nhất vô nhị thiên hạ này!”

 

Đường Tiểu Bạch bĩu môi, lại hỏi: “Độc nhất vô nhị là thế nào?”

 

Đừng bảo trong mắt Đường đại tiểu thư, “độc nhất vô nhị” chính là kiểu như Lý Sơ đấy nhé? Nam chính nguyên tác Lý Hành Viễn mà biết chắc tức ói m.á.u luôn á.

Không biết nàng hỏi trúng chỗ nào, Đường Kiều Kiều bỗng nhiên ngẩng đầu đầy kiêu ngạo: “Độc nhất vô nhị, đương nhiên là giống ca ca chúng ta rồi!”

 

Đường Tiểu Bạch suýt cười ngất. Ha! Đúng là tỷ tỷ cuồng ca ca!

Sau Tết Đoan Ngọ, cuối cùng Đường Tiểu Bạch cũng được tận hưởng vài ngày học sinh vui vẻ yên bình.

 

Không sai, chỉ vài ngày. Sáng ngày thứ ba, vừa đến  Học Đường, nàng đã thấy mấy bạn học đến sớm đang túm tụm thì thầm to nhỏ.

 

Ban đầu Đường Tiểu Bạch cũng không định hóng hớt, nhưng vừa bước vào, ánh mắt của tất cả mọi người liền “soạt” một tiếng quét thẳng về phía nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-40-ty-thich-kieu-nguoi-the-nao.html.]

 

Ánh mắt ấy… phải nói thế nào nhỉ?

 

Nếu phân tích bằng biểu đồ hình quạt, thì đại khái là: ba phần lo lắng, ba phần kinh ngạc, chín mươi ba phần đồng cảm, và một phần ít ỏi giấu không kỹ của sự hả hê.

 

“Các ngươi đang nói gì vậy?” Người lên tiếng là Cố Thanh Lan.

 

Tất cả ánh mắt lại soạt một tiếng đổ dồn sang Cố Do. Chính là người từng bị nguyên chủ Đường Tiểu Bạch đánh cho một trận.

 

Không biết có phải vì chuyện đó hay không, mấy hôm cùng nhau đến lớp, Cố Do cứ tỏ vẻ kiêu ngạo, chẳng nói với nàng lấy một câu, ánh mắt nhìn nàng thi thoảng như thể: ta trêu không nổi thì tránh cũng được.

 

Nhưng dù sao Cố Thanh Lan cũng lớn hơn hắn mấy tháng, Cố Do vẫn ngoan ngoãn đứng dậy trả lời: “Đang nói chuyện Thái tử bị bệnh.”

 

“Thái tử chẳng phải xưa nay vẫn…” Cố Thanh Lan thản nhiên nói.

 

Cố Do liếc nhìn Đường Tiểu Bạch một cái, ánh mắt đầy phức tạp: “Bên ngoài đều nói là bị Tiểu Bạch chọc giận mà sinh bệnh.”

 

Thiếu niên đứng cạnh cửa sổ lập tức ngẩng đầu, trong mắt loé lên một tia tối lạnh. Đường Tiểu Bạch tỏ vẻ vô tội: “Ta chọc giận Thái tử hồi nào?”

 

Cố Do hừ nhẹ: “Ngày Đoan Ngọ chẳng phải ngươi đến phủ Thái tử sao?”

 

“Ta đến đó thì là ta chọc giận? Sao không nói là hắn chọc giận ta?” Lý Mặc nghe vậy liếc nhìn nàng một cái.

 

Tuy không thấy rõ vẻ mặt, nhưng nghe giọng thì có vẻ đang giận thật. Nàng tưởng là do hắn tung tin à?

 

“Lời đồn dừng ở người sáng suốt, các ngươi cũng tin mấy lời ngoài phố?” Cố Thanh Lan nghiêm giọng quát nhẹ một câu, đúng lúc ấy Trương tiên sinh bước vào, lũ trẻ lập tức tản ra.

 

Đường Tiểu Bạch cũng không quá để tâm đến chuyện này. Tên Thái tử kia vốn ốm yếu quanh năm, liên quan gì đến nàng?

 

Bên ngoài muốn đồn gì thì đồn, sợ gì chứ? Nhà nàng là phủ Yến Quốc Công kia mà!

 

Nhưng đến lúc tan học, lại có người bước đến nói nhỏ: “Chuyện đó… không hoàn toàn là lời đồn ngoài phố.” Người nói là Cố Hồi.

 

Lúc Trương tiên sinh thăm dò trình độ của đám tiểu sinh , Cố Hồi được xếp vào nhóm  từng đọc Tứ thư.

 

Nhưng đọc Tứ thư cũng có trình có lớp, Cố Hồi chính là hạng xuất sắc trong nhóm lớn tuổi.

 

Trong khi người khác còn đang bị hỏi đến một câu trong Mạnh Tử, thì hắn ta đã có thể cùng Trương tiên sinh đối đáp cả chục lượt từ Xuân Thu.

 

Tuy Cố Hồi cũng chỉ mới mười hai tuổi, nhưng học giỏi, tính tình điềm đạm, lại là đích tử của chi chính Cố thị, lời hắn ta nói tất nhiên không thể xem nhẹ như Cố Do.

 

Đường Tiểu Bạch  nghiêm túc đặt bút xuống, ngẩng đầu cung kính hỏi: “Hồi Biểu ca  nói chuyện nào cơ?”

 

Xin lỗi, nàng còn đang đắm chìm trong biển học vấn, nhất thời chưa hiểu ra. Cố Hồi ngẩn ra một chút, rồi mỉm cười quay đầu gọi to: “Hôm nay để ta đưa Tiểu Bạch về!”

 

Cố Do ngẩng đầu hét lên: “Sáng nay chẳng phải huynh đã đưa rồi sao?”

 

Tuy từ phủ Yến Quốc Công đến  học đường chỉ mất khoảng một khắc đi bộ, nhưng các cữu cữu bên ngoại của  Cố gia vẫn kiên quyết để mấy biểu ca thay phiên nhau đưa đón cô tôn nữ nhỏ.

 

Người thường xuyên đưa đón Đường Tiểu Bạch nhất là Cố Hồi và Cố Do – hai người cùng đến lớp với nàng.

Chỉ là Cố Do mỗi lần đưa đón đều lạnh mặt không nói câu nào, Đường Tiểu Bạch cũng tưởng hắn là bị cha ép buộc, nào ngờ hôm nay còn cãi nhau với Cố Hồi.

 

Cố Hồi chỉ khẽ cười: “Vừa hay ta có việc cần vào bái kiến cô mẫu.”

 

“Chuyện đó là từ điện Lưỡng Nghi truyền ra, không hoàn toàn là lời đồn ngoài phố,” Cố Hồi cung kính đứng thẳng bẩm báo, “Thái tử đúng là sau ngày Đoan Ngọ thì lâm bệnh, bệ hạ có nhắc đến Tiểu Bạch một câu trong điện Lưỡng Nghi. Khi đó trong điện có Tấn vương, Vương gia, Trịnh tể tướng, ngự y lệnh và vài cận thị bên cạnh. Phụ thân ta nói, hiện vẫn chưa xác định được là ai truyền tin ra ngoài.”

 

Loading...