Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 358: Người phụ nữ này có lẽ ta đã gặp rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-20 13:14:04
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thi thể vẫn còn đặt trong nhà họ Tiết. Tiết Thiếu Miễn tin tưởng Đại Lý Tự do Lý Sơ quản lý, nên cho tìm đến Đường Tiểu Bạch, nhắc nàng nhớ đến vụ án đứa ăn mày năm .

Năm đó, gã ăn mày Giả Tam Nhi g.i.ế.c, t.h.i t.h.ể đặt ở nha môn huyện Vạn Niên, suýt chút nữa hủy xác. Khi chính là Yên Hợp giữ thi thể.

Trong căn nhà đổ nát của Tiết gia, ánh đèn leo lét, ảm đạm.

Kẻ giang hồ trở về phủi lớp tro bụi, bỏ chiếc đấu lạp xuống. Dù lộ diện, cũng khó mà nhận dáng vẻ thiếu niên lêu lổng ngày . Có lẽ do đường xa vất vả, chẳng buồn chỉnh trang, mà trông già dặn hẳn , như thể lớn thêm cả mấy chục tuổi.

“A Hợp…” Tiết nương khẽ gọi.

Từ khi Tiết Thiếu Cẩn qua đời, bà gần như câu nào. Cả như hóa đá, mãi đến lúc ánh mắt mới động đậy, tựa như sống .

Yên Hợp bước đến, nắm c.h.ặ.t t.a.y bà, sang t.h.i t.h.ể Tiết Thiếu Cẩn.

Dụng cụ khám nghiệm đều đặt sẵn một bên. Yên Hợp hỏi nhiều, lặng lẽ lật xem thi thể.

Đường Tiểu Bạch ngoài cửa cùng Tào Phần, từ xa quan sát.

Không bao lâu trôi qua, Yên Hợp đầu , khẽ lắc đầu với nàng: “Không ngoại thương.”

Tiết nương lập tức ôm mặt .

Không ngoại thương, chỉ còn cách m.ổ x.ẻ kiểm tra nội thương. C.h.ế.t oan, c.h.ế.t thây.

Đường Tiểu Bạch cũng đỏ mắt. Trong căn nhà , trong lẫn ngoài đều im lặng, chỉ còn tiếng nghẹn của Tiết nương.

Tiếng nén xuống thật thấp, gần như chỉ là nức nở, sợ rằng sẽ ai thấy.

Bà cố gắng hết sức kiềm chế nỗi bi thương dâng trào, dù cũng hề phản đối. Trong cảnh tượng , dù là sắt đá cũng động lòng.

“Hay là…” Tào Phần bỗng chần chừ mở lời, giọng nghẹn , “ là kiểm tra phần đầu?”

“Đã kiểm ,” Yên Hợp , “ đầu dấu vết thương tổn rõ ràng.”

“Nếu hung khí là loại đinh nhỏ kim, đ.â.m từ đỉnh đầu xuống thì ? Bách hội, Phong trì, Phong phủ?” Tào Phần .

Ánh mắt Yên Hợp khựng : “Vậy cạo tóc xem thử.”

Dù gì cũng định mổ khám nghiệm, cạo tóc chẳng gì khó chấp nhận.

Cạo sạch tóc xong, Yên Hợp da đầu một lúc, đưa đèn gần quan sát.

Đột nhiên, run lên.

“Thế nào?” Tào Phần vội hỏi.

Yên Hợp trả lời ngay. Chỉ thấy đặt đèn xuống, cúi đầu gì đó một hồi, xoay .

Đường Tiểu Bạch tay nâng lên.

Vì sợ gây chú ý, họ dám thắp đèn quá sáng.

Lại cách một xa, nên nàng rõ giữa ngón cái và ngón trỏ kẹp thứ gì.

“Bách hội một cây kim nhỏ, đ.â.m sâu trong hơn một tấc.” Yên Hợp .

Đường Tiểu Bạch và Tào Phần đều biến sắc. Đâm sâu hơn một tấc, chạm tay cũng khó mà nhận .

Yên Hợp như chợt nghĩ đến điều gì, kiểm tra.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Một lúc , khi , , tay còn cầm hai vật: “Phong trì và Phong phủ cũng mỗi nơi một kim, dài hơn hai tấc, đều đ.â.m hơn một tấc… đủ để lấy mạng .”

Nói xong, ngẩng lên Tào Phần.

Đường Tiểu Bạch cũng sang Tào Phần, hỏi thẳng: “Sư là chợt nghĩ , ai nhắc?”

Nếu Tào Phần khả năng , chẳng đợi đến khi Yên Hợp tới mới .

Hơn nữa, lúc nãy mở miệng, ngữ khí còn mang vẻ do dự, như chắc chắn.

Giờ hỏi, gãi đầu một cái ngượng ngùng: “Ta tình cờ Sở Sở nhắc đến…”

“Ta chỉ kể chuyện ngoài đường nhắc đến thôi…” Chung Sở Sở hỏi thì giật , mặt tái vì kinh ngạc, “Thật sự c.h.ế.t theo cách đó ?” Nàng sang Tào Phần, chút đắc ý nhỏ, “Thấy , chuyện trong thoại bản cũng hẳn bịa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-358-nguoi-phu-nu-nay-co-le-ta-da-gap-roi.html.]

Chung Sở Sở ở mặt ngoài thì ngoan ngoãn, gặp Tào Phần như biến thành một cô nương nghịch ngợm.

Tào Phần xong chỉ gượng “ha ha”, nửa bất đắc dĩ, nửa cưng chiều.

Đường Tiểu Bạch mà suýt nữa c.ắ.n kẹo đường, nhưng chuyện vẫn hỏi tiếp: “Nghe ở ? Khi nào? Còn nhớ kể chuyện là ai ?”

Chung Sở Sở nghĩ một lúc, : “Ở quán ven đường ngoài Tây Môn, chỗ đó thường kể chuyện từ nơi khác ghé qua, chắc là…” Nàng nhíu mày cố nghĩ, “ ba tháng ?” Ngữ khí chắc lắm.

Đường Tiểu Bạch quán ở ngoài Tây Môn.

Tây Môn nhiều thương nhân Hồ qua , ven quan đạo nhiều quán , lớn nhỏ đều .

Quán lớn thường dựng một cái bục đơn giản, ai cũng thể lên kể hát vài đoạn, nhận thưởng chia phần cho chủ quán.

Đã kể cố định, là chuyện ba tháng , thì cơ bản chẳng hi vọng tìm .

“Cô còn nhớ dáng vẻ đó ?”

Chung Sở Sở cố gắng nhớ lâu, nhưng vẫn lắp bắp: “Gầy… gầy… để râu dê… cao chắc tới bảy thước…”

Đường Tiểu Bạch nửa ngày cũng chi tiết nào đặc biệt.

“Khi đó chẳng để ý, chỉ là qua đường thôi.” Chung Sở Sở ngượng ngùng .

“Không ,” Đường Tiểu Bạch lắc đầu, “là do đa nghi thôi.”

“Hay là đến tìm Thái t.ử điện hạ xin một vẽ chân dung? Để Sở Sở phối hợp vẽ tìm?” Tào Phần nhiệt tình đưa ý kiến, “Bên Thái t.ử nhất định tìm , mau hỏi !”

Đường Tiểu Bạch xúi tìm Thái t.ử thì nên , lắc đầu : “Có lẽ chỉ là một giang hồ ngang qua, thuận miệng kể một đoạn. Dù cũng coi như giúp chúng , nhất thiết truy cứu tận cùng.”

Tào Phần “ồ” một tiếng, vẻ thất vọng, hỏi: “Ngày nạp trưng định ?”

Đường Tiểu Bạch lắc đầu: “Bị vụ quấy rầy, vẫn định .”

Án mạng xảy đúng ngày nàng và Lý Mặc nạp cát, thêm vài lời đồn thật thật giả giả lan .

Tào Phần cũng đôi chút, liền nhăn mặt: “Muội bảo Thái t.ử điện hạ cẩn thận một chút, kẻo giở trò.”

Đường Tiểu Bạch bật : “Không , cùng lắm là chọn ngày nạp trưng, trì hoãn lâu .”

Chuyện hôn sự của nàng, Tào sư đúng là còn sốt ruột hơn cả phụ mẫu nàng.

Nhắc đến chuyện hôn sự, Đường Tiểu Bạch bất giác nhớ đến vị hôn thê thần bí của Tiết Thiếu Cẩn.

Tiết Thiếu Cẩn từng , đường đưa Tô Trinh Nương về kinh từng gặp Yên Hợp. Khi , Yên Hợp đồng ý về kinh dự hôn lễ, còn nhờ Tiết Thiếu Cẩn mang lễ vật cho Đường Kiều Kiều.

Nói cách khác, Yên Hợp hẳn từng gặp Tô Trinh Nương?

“Ta từng gặp Tô cô nương.” Yên Hợp .

“Ngay cả ngươi cũng gặp?” Đường Tiểu Bạch kinh ngạc.

Thật quá kỳ lạ!

“Ta gặp Thiếu Cần và Tô cô nương ở Hưng Châu đường họ trở về kinh, nhưng khi đó Tô cô nương lộ mặt. Thiếu Cần nàng thích gặp lạ, cũng để ý.” Nói đến đây, Yên Hợp nhíu mày, ánh mắt thoáng lạnh, “Ngươi nghi ngờ Tô cô nương?”

Hôm nay gặp , Yên Hợp chỉnh tề, cũng bộ y phục mới, còn vẻ phong trần mệt mỏi của ngày hôm qua.

Sau khi chia tay ở Tây Bắc, thêm hai năm trôi qua. Diện mạo Yên Hợp nay chín chắn hơn nhiều, khí chất cũng lắng .

Vì cái c.h.ế.t của tri kỷ, sắc mặt mang chút u ám, Đường Tiểu Bạch một cái, ánh mắt thậm chí sắc bén như lưỡi kiếm rút khỏi vỏ.

Đường Tiểu Bạch thầm thở dài: “Không hẳn là nghi ngờ, chỉ là cảm thấy kỳ lạ. Tô cô nương kinh cũng vài tháng , mà từng gặp nàng ít đến đáng sợ.”

Yên Hợp trầm ngâm một lát : “Ta từng gặp vài trường hợp ít khi lộ diện thế , một là vì mặc cảm ngoại hình—”

ai từng thấy Tô Trinh Nương đều khen nàng xinh .” Đường Tiểu Bạch .

Ánh mắt Yên Hợp càng chìm sâu: “Mặc cảm về ngoại hình chỉ là ít, mười thì chín là vì lý do khác,,,”

Hắn dừng một nhịp.

“Hôm ở Hưng Châu vô tình gặp, thoáng thấy bóng lưng của Tô Trinh Nương. Khi đó cảm giác…”

“Người phụ nữ , thể từng gặp!”

Loading...