Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 31: Tư thế của Thái Tử

Cập nhật lúc: 2025-05-16 12:55:20
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LLgFn4wT7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bị phu tử gọi tên, Đường Tiểu Bạch giật mình vội đứng dậy. Trương Tiên sinh trầm ngâm không  lên tiếng, mà  cúi đầu nhìn tờ giấy trong tay, khiến Đường Tiểu Bạch trong lòng lo lắng không thôi.

 

Tối hôm qua, nàng nảy ra một ý tưởng, từ bài tập của A Tiêu và ba người còn lại, nàng chọn ra một tờ nàng cảm thấy viết tốt nhất, rồi trộn lẫn vào bài của mình nộp lên.

 

Nàng nghĩ rằng, nếu có tờ nào thu hút sự chú ý của Trương Tiên sinh , nàng sẽ nói là vô tình lẫn vào, như vậy có thể thuận lý hợp tình khiến Trương Tiên sinh  chú ý đến thiên phú của Tiểu Tần—dĩ nhiên là Tiểu Tần, ba người còn lại kém xa!

 

Có phải tờ giấy trong tay Tiên sinh chính là của Tiểu Tần?

 

Đường Tiểu Bạch vừa lo lắng lại vừa háo hức chờ Trương Tiên sinh  lên tiếng, nàng đã không thể chờ đợi để trả lời rồi!

……

Tiên sinh Trương nhìn chằm chằm vào những chữ trên tờ giấy, rồi ngừng lại, không nói ra nghi vấn đã đến miệng.

 

Rõ ràng, chữ trên tờ giấy này cũng giống như ba tờ còn lại, không phải do Đường Nhị Tiểu Thư viết.

 

Ba tờ kia đều là trình độ của người mới bắt đầu, chỉ có tờ này là khác biệt. Chữ này không thể nói là đẹp, nhưng cách viết rất có phương pháp, phương pháp này không phải do luyện tập miệt mài mà có được, chắc chắn có người thâm sâu chỉ bảo đằng sau.

 

Vậy thì, người viết tờ giấy này chắc chắn là… Chỉ là, sao lại lẫn vào bài tập của Đường Nhị Tiểu Thư? Là cố ý hay vô tình? Nếu là cố ý, thì có dụng ý gì?

 

Trương Tiên sinh  suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định tạm thời bỏ qua. Đang định bảo Đường Nhị Tiểu Thư ngồi xuống, ngẩng đầu lên, thấy tiểu cô nương với đôi mắt tròn đen láy, ánh mắt mong đợi nhìn hắn.

 

Trương Tiên sinh  lập tức hiểu ra, mỉm cười khen ngợi: “Nhị tiểu thư viết chữ rất tốt! Mặc dù nền tảng còn non nớt, nhưng cẩn thận tỉ mỉ khi viết, có thể thấy được thái độ nghiêm túc khi luyện chữ.” Nàng cứ thế mà đáng yêu quá.

 

Nói xong, hắn ra hiệu cho nàng ngồi xuống, tiếp tục đánh giá bài tập của người tiếp theo. Đường Tiểu Bạch hơi ngẩn người, Trương Tiên sinh  này… chẳng lẽ không phát hiện ra?

 

……

“Ê——” Đường Tiểu Bạch lấy bút gõ nhẹ vào đầu cậu thanh niên đang chăm chú luyện chữ.

 

Lý Mặc dừng bút, ngẩng đầu lên, im lặng hỏi.

 

“Ngươi nói xem… Trương Tiên sinh  sao lại không phát hiện ra có vài chữ không phải là do ta viết?” Câu hỏi này cứ luẩn quẩn làm nàng băn khoăn cả buổi sáng.

 

Nàng tưởng Trương Tiên sinh   muốn cho nàng chút thể diện, sau giờ học sẽ gọi nàng lại nói chuyện, nhưng vừa tan học, Trương Tiên sinh lập tức rời đi, chẳng có chút lưu luyến nào, giống hệt như một công nhân hết giờ làm.

 

Lý Mặc im lặng một lúc, rồi hỏi: “Nhị tiểu thư đã trộn chữ của ta vào trong đó sao?”

 

 

Đường Tiểu Bạch lúc này mới nhớ ra là chưa kể với hắn chuyện này: "Không chỉ của ngươi, ta đã cho cả bốn người các ngươi vào hết rồi, nếu có cơ hội được phu tử chú ý thì chẳng phải rất tốt sao?"

 

Đào Tử không nhịn được  ngẩng đầu nói: "Ngoài A Tiêu, ai còn có cơ hội được Trương Tiên sinh  chú ý?"

 

Đường Tiểu Bạch nghiêm túc nói: "Cơ hội chỉ dành cho những người đã chuẩn bị tốt, các ngươi cũng rất chăm chỉ luyện tập, sau này còn nhiều cơ hội!"

 

Đẩy Đào Tử đi, nàng lại tiến lại gần bên tai A Tiêu thì thầm: "Không nhìn ra sao? Chẳng lẽ là một kẻ lừa đảo trong giang hồ à?"

 

"Phập!" Bút trong tay Lý Mặc rơi xuống giấy.

 

Cô bé "a" một tiếng, vội nhặt bút lên rồi thay cho hắn một tờ giấy mới. Lý Mặc im lặng một lát, rồi nói: "Trương Tiên sinh  có thể là đã nhìn thấu mà không nói ra."

 

Hắn có thể đoán được mục đích của Đường Nhị Tiểu Thư khi trộn chữ của hắn vào bài tập, nhưng Trương Tiên sinh  chưa chắc đã đoán ra, nên vì cẩn trọng, hắn chỉ coi như không thấy.

 

Đường Tiểu Bạch suy nghĩ một chút, thì thầm: "Cũng có thể là vậy…" Nàng cười gượng một tiếng, "Là ta nghĩ quá nhiều rồi."

 

Lý Mặc nhìn những tờ giấy bút ngay ngắn trước mặt, trả lời: "Nhị Tiểu Thư thật thông minh."

 

Nghe thấy lời khen, cô bé mỉm cười, đôi mắt cong lên, vui vẻ nghiêng đầu nhìn vào chữ mà hắn viết hôm nay.

 

Nhìn thấy, nàng ngạc nhiên kêu lên, rồi ngẩng đầu liếc nhìn hắn một cái, im lặng không nói gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-31-tu-the-cua-thai-tu.html.]

 

Lý Mặc dù sao vẫn chỉ là một thiếu niên, bị cô bé nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ khiến hắn hơi có cảm giác lâng lâng bay bổng.

 

 

Ngày hôm qua, hắn không dám để lộ chữ của mình, vì sợ sẽ mang thêm phiền phức. Nhưng sau đó hắn nhận ra, mặc dù Nhị Tiểu Thư còn nhỏ, nhưng hành động lại rất thận trọng, ngoài việc trộn một tờ vào bài tập, những tờ còn lại đều cất giữ kỹ lưỡng.

 

Về phần tờ giấy đã trộn, đến tay Trương Tiên sinh  chắc chắn cũng sẽ không bị lan truyền.

 

Vì thế, hắn có thể hoàn toàn yên tâm luyện chữ, cố gắng thể hiện được trình độ thực sự, vì dù sao chữ của hắn cũng là để đưa cho TrươngTiên sinh …

……

Đường Tiểu Bạch lật lại bài tập của A Tiêu hôm nay nộp lên, suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng quyết định— Không trộn lẫn nữa!

 

Chữ này viết quá tốt! Nhìn một cái là biết có người chỉ bảo rồi! Nếu để người có ý đồ nhìn thấy thì sao?

 

Hơn nữa, dù nàng nghi ngờ Trương Tiên sinh  có thể vì Tiểu Tần mà đến kinh thành, nhưng đó cũng chỉ là sự nghi ngờ thôi, chưa xác định được gì. Nếu có bất kỳ hiểu lầm nào mà vội vã để lộ ra sự tồn tại của Tiểu Tần,  sẽ không thể lường trước được hậu quả.

 

Tài năng của Tiểu Tần vẫn nên để lộ ra từ từ, cho hắn một chút không gian để trưởng thành, như vậy sẽ không khiến người khác nghi ngờ…

……

Ngày hôm sau, Trương Tiên sinh  lật lại bài tập mà Đường Nhị Tiểu Thư nộp lên, cau mày.

 

Sao lại không có nữa?

 

Lật lại một lần nữa, vẫn không có. Vậy hôm qua tờ giấy đó rốt cuộc là ý gì?

 

Nhưng những người liên hệ với hắn không đề cập gì đến sự sắp xếp đặc biệt nào, hắn vẫn nên thận trọng một chút, không nên gây thêm phiền phức.

 

Quyết định xong, Trương Tiên sinh  đặt bài tập của Đường Tiểu Bạch xuống, rút ra một cuộn giấy giấu trong tay áo, cẩn thận mở ra.

 

Cuộn giấy mở ra, dài khoảng một thước, giấy mỏng như cánh ve, trên đó đầy những chữ nhỏ xíu, cấu trúc chặt chẽ, nét bút chắc chắn, dễ dàng nhận thấy chữ viết này và tờ giấy hôm qua là của cùng một người đặt bút.

 

Đây là bài viết do Thái Tử điện hạ tự tay nộp lên hôm nay, hôm qua cũng đã nộp một bài. Nhưng nếu đã nộp bài rồi, sao lại phải trộn một tờ chữ lớn chưa hoàn hảo như vậy vào?

 

Không hiểu nổi.

 

Trương Tiên sinh  lắc đầu, tiếp tục xem bài tập hôm nay. Chữ viết đẹp, có khí có lực, thậm chí hắn cũng không có gì để góp ý.

 

Chỉ là toàn bộ bài viết toát lên một khí khí lạnh lẽo khiến người ta cảm thấy không thoải mái.

 

Chữ như người. Với thân phận và hoàn cảnh như thế này, thật sự quá tàn nhẫn đối với một đứa trẻ.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

Còn tàn nhẫn hơn nữa là, một Thái Tử được nuôi dạy như vậy, cuối cùng lại mất đi khí độ của một người thừa kế.

 

Khi đi, tổ phụ hắn  đã dặn dò rằng, quốc thái dân an mới là điều quan trọng nhất…

 

Trương ẩn thở dài, tiếp tục đọc bài viết.

 

Tiêu đề bài viết trích từ "Mạnh Tử", bề ngoài là bài tập dành cho học trò của tư viện, nhưng thực chất là hắn muốn khảo sát trình độ của Thái Tử đối với Tứ Thư

 

Công bằng mà nói, bài viết của Thái Tử kém hơn so với các học sinh cùng lứa tuổi trong gia tộc  họ Cố, tuy nhiên làm  thiên tử không có nghĩa cần phải viết bài hay hơn các thần tử, chỉ qua  cách hành văn cũng có thể thấy được, dù sao Thái Tử cũng đã bị gián đoạn việc học mấy năm, nên nền tảng còn yếu một chút.

 

Không biết hôm nay Thái Tử có cảm thấy khó khăn khi nghe giảng bài không…

 

……

"Chương trình học hôm nay phu tử  giảng, các ngươi… nghe hiểu không?" Đường Tiểu Bạch cũng muốn hỏi A Tiêu câu này, nhưng khi ngẩng đầu thấy bốn đứa trẻ, nàng lại chuyển sang hỏi tất cả.

 

Quả nhiên, một đám lắc đầu.

 

Người khác tất nhiên không hiểu, nhưng Đường Tiểu Bạch chỉ nhìn chằm chằm vào A Tiêu. Cậu thiếu niên sắc mặt bình tĩnh,  cũng lắc đầu, chẳng cảm thấy có gì hổ thẹn.

Loading...