Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 298: Chưa nói hết lời

Cập nhật lúc: 2025-11-05 11:50:34
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Đường Tiểu Bạch kéo A Nguyen rời , sắc mặt Lý Mặc lập tức trầm xuống:

“Ngươi nếu thể đối đãi tử tế với Tân Ỷ, thì hãy để nàng về bên nhị tiểu thư .”

Đường Tử Khiêm khẽ lạnh: “Nàng của phủ Yến Quốc Công , thì , ngăn ?”

Tần Khuynh Dung tò mò chen : “Ngươi ngăn, tại nàng ? Chẳng lẽ mê mẩn sắc của ngươi ?”

Đường Tử Khiêm liếc nàng một cái: “Liên quan gì đến ngươi?”

Lý Hành Viễn vội vàng lên tiếng hòa giải: “Thôi, thôi, đừng mấy chuyện vặt nữa. Nói chính sự , chính sự!”

Tuy bọn họ đều nắm ít nhiều tin tức của , nhưng nay gặp mặt vẫn báo qua tình hình.

Ở phía Tây Bắc, khi Lý Mặc và Đường Tiểu Bạch rời bao lâu, phụ tử Yến Quốc Công công phá vương đô của Thổ Cốc Hồn.

Sau đó, Yến Quốc Công phụng chiếu áp giải thái tử cùng các quý tộc Thổ Cốc Hồn về kinh, còn Đường Tử Khiêm thì lưu trấn thủ.

Về tiếp nhận mệnh lệnh, phụ trách xây dựng Tây Thụ Hàng thành.

Phía Lý Mặc, chủ yếu là Lý Hành Viễn đang khoe công lao của :

“…A Sử Na Đốt dồn đường cùng, cuối cùng thuộc hạ của c.h.ặ.t đ.ầ.u mang tới đầu hàng… Chúng nhân tiện ghé qua mấy bộ lạc ở phía Bắc sa mạc, ai nấy đều tranh phái sứ giả sang triều cống!”

Đường Tử Khiêm bật , liếc Lý Hành Viễn: “Thế tử lập công lớn như , đợi khi hồi kinh, e là sẽ ‘ đãi’ tử tế lắm đấy!”

Nụ môi Lý Hành Viễn thoáng tắt, vẻ mặt trở nên nặng nề:

“Ta giờ chỉ còn sáu vạn binh thôi, chẳng lẽ triều đình còn giao cả binh quyền?”

Nếu thật sự tay trắng mà rể phủ Yến Quốc Công, Yến Quốc Công chịu để yên ?

Câu hỏi khiến đều im lặng chốc lát.

“Chưa chắc họ sẽ bắt ngươi giao binh quyền,” Lý Mặc chậm rãi , “ thể, họ sẽ ngươi c.h.ế.t.”

Lý Hành Viễn khẽ xoa cổ: “Ý ngươi là... thích khách?”

Đường Tử Khiêm ánh mắt khẽ động, sang khom với Tần Khuynh Dung: “Ngày mai, còn xin Tần cô nương chiếu cố tiểu nhiều hơn.”

Tần Khuynh Dung mỉm : “Đương nhiên, nghĩa bất dung từ.”

Lý Mặc nhíu mày: “Nhị tiểu thư sẽ cùng , tất nhiên an tuyệt đối.”

Đường Tử Khiêm liếc qua: “Ngươi định để nàng dính chặt lấy ngươi cả mười hai canh giờ chắc?”

Lý Mặc đáp. Hắn thật cũng chẳng ngại.

“Khoan !” Lý Hành Viễn ngạc nhiên, “ chẳng kẻ g.i.ế.c là ?” Sao giờ bảo vệ kỹ lưỡng thành Đường nhị tiểu thư ?

……

Lúc , Đường nhị tiểu thư đang thử y phục là chiếc thứ ba.

Chiếc đầu tiên n.g.ự.c bó chặt, chiếc thứ hai thì rõ ràng may theo đo của Tân Ỷ.

Đường Tiểu Bạch lẩm bẩm: “Ta thấy căn bản chẳng thật tâm tặng y phục gì cả, tám phần là cái cớ! Bằng chẳng bộ nào thế ?”

Tân Ỷ cúi mặt đỏ ửng, khẽ : “Đại công tử chỉ là lâu gặp nhị tiểu thư thôi… Chiếc !”

Nói xong mới thở một thật khẽ.

“Được ! Mặc tạm nó !” Đường Tiểu Bạch dứt khoát , coi như kết thúc buổi thử.

Tân Ỷ chỉnh tà áo cho nàng, khẽ: “Dù nhất định về kinh. Thái tử điện hạ chứng cứ về cái c.h.ế.t của Hiếu Ai hoàng hậu, đến khi , lẽ sẽ cần chứng.”

Đường Tiểu Bạch từng Tiểu Tổ Tông nhắc qua chuyện , cũng việc đầu tiên khi về kinh là xử án vụ oan của họ Tần cùng cái c.h.ế.t của Hiếu Ai hoàng hậu.

Nghe thấy hiểm nguy.

“Lần ở Đại Phi Xuyên, lúc A Kim thương, đoán diệt khẩu. Lần về kinh, ngươi càng cẩn trọng, cố gắng ở trong phủ, đừng ngoài.”

Nàng nghĩ ngợi thêm, “Hoặc theo Tần tiểu thư, võ công nàng cao, thể bảo vệ ngươi.”

“Được.” Tân Ỷ khẽ , ánh mắt cong cong như vầng trăng non.

“Ta thích ngươi như đấy!” Đường Tiểu Bạch đáp, kéo nàng cùng ngoài.

“Oanh Oanh , chắc họ đổi chỗ bàn chính sự ,” nàng đoán.

Mà hẳn ở chỗ Đường Tử Khiêm, vì nơi ở gần phòng Tân Ỷ. Vậy chắc là bên chỗ Tiểu Tổ Tông.

Hai mở cửa bước .

Phường Châu gần kinh thành, dịch quán nơi đây xây cất tao nhã, tường ngói san sát, hoa cỏ xanh rợp. Khi hai bước xuống bậc đá, hương dành dành cuối hạ thoang thoảng trong gió đêm.

Đường Tiểu Bạch ngoái Tân Ỷ, thiếu nữ dịu dàng, gương mặt thanh khiết, cúi đầu, trong nét ngượng ngùng một thoáng chờ mong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-298-chua-noi-het-loi.html.]

Đêm yên, tĩnh. Là khoảnh khắc dịu .

ngay khi nàng khẽ mỉm , một tiếng rít sắc lạnh xé gió mà tới Tựa như lưỡi d.a.o x.é to.ạc màn đêm, mang theo sát khí ngùn ngụt.

“Có thích khách!”

……

“Có thích khách——!”

Tiếng cảnh báo vang lên khi Đường Tử Khiêm và những khác bước khỏi phòng Lý Mặc, liền thấy Oanh Oanh cổng viện.

Chẳng ai kịp hỏi han, tất cả đồng loạt lao về hướng phòng Tân Ỷ!

……

Đường Tiểu Bạch và Tân Ỷ đều là từng qua sinh tử. Chỉ cần tiếng gió khác lạ, thể theo bản năng phản ứng.

Đường Tiểu Bạch nghiêng tránh mũi tên đầu tiên, đồng thời Tân Ỷ kéo lùi một bước.

Mũi tên sượt qua vai, m.á.u nóng văng , dính lên cổ nàng.

Chưa kịp thấy đau, một mũi khác vút đến từ bên sườn.

Đường Tiểu Bạch lập tức kéo Tân Ỷ – mang theo vũ khí ,

tay trái giương cung, b.ắ.n trả một mũi.

“Có thích khách!”

Tiếng hô như hiệu lệnh.

Trong khoảnh khắc, vô bóng đen đồng loạt nhào , lao về phía hai .

Sau lưng bọn chúng, nàng thấy bóng Mạc Cấp đang tới gần.

Chỉ cần cầm cự thêm một lát nữa thôi— Ý niệm lóe lên, tiếng gió rít dữ dội. Không thấy mũi tên, chỉ cảm cơn gió lạnh phập từ phía .

Không kịp né tránh.

Bỗng nhiên ôm chặt lấy nàng!

“Phập!”

Lưỡi thép xuyên thấu da thịt.

“Tân Ỷ!”

“Tân Ỷ!!”

Mạc Cấp tung chưởng, nội lực cuồn cuộn hất bay hàng loạt mũi tên.

Cái c.h.ế.t chớp nhoáng, chỉ trong một cái chớp mắt. khi Đường Tiểu Bạch đầu , Tân Ỷ trong vòng tay Đường Tử Khiêm.

Tấm áo trăng bạc tinh khôi nhuộm đỏ rực, đỏ đến chói mắt, như một đóa mạn châu sa huyết nở rộ trong đêm sương.

“Đại phu…!” Đường Tiểu Bạch túm chặt lấy Lý Mặc bên cạnh, run giọng kêu, “Mau! Mau gọi đại phu!”

“Được, !” Lý Mặc vội ấn lên vết thương tay nàng.

Đường Tử Khiêm ôm Tân Ỷ , tay lơ lửng giữa , đôi mắt đỏ ngầu chằm chằm ba mũi tên ghim sâu lưng nàng.

Không dám động, dám chạm, chỉ khàn giọng thì thầm: “Không …”

Tân Ỷ gắng sức xoay mặt, .

“Đại công tử…”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Ta đây!”

“Tân Ỷ… thích …”

Đôi mắt Đường Tử Khiêm chợt đông cứng, hình lặng như tượng, ánh trôi về xa xăm, chẳng dừng nơi .

“Vẫn luôn… thích…”

 

“Ngày là… trưởng—”

“Đừng nữa!” – giọng Đường Tử Khiêm khàn đặc, ngắt lời nàng.

“Giờ cần…”

“Ngoan, giữ sức , đại phu sắp đến !” – nghẹn ngào, cúi đầu, vụng về hôn lên trán nàng.

Mi mắt nàng dần khép , môi vẫn còn khẽ động, như thêm điều gì. rốt cuộc, vẫn kịp hết…

Loading...