Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 27: Người Thích Hợp Hơn
Cập nhật lúc: 2025-05-13 13:47:36
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu cô nương họ Đường khẽ rũ hàng mày non nớt, đôi mắt tròn xoe vốn đen láy trong suốt dường như phủ thêm một tầng bụi mờ, tiếng thở dài non nớt vang lên như kim đ.â.m vào tim thiếu niên, khiến hắn không nhịn được mà nói: “Cũng không phải là không có cách…”
“Ngươi có cách à?” Đôi mắt cô bé lập tức sáng rực lên.
Lý Mặc nhìn thấy liền động lòng, buột miệng hỏi: “Nhị tiểu thư muốn đuổi Lữ Hà đi… là vì ta sao?”
Lời vừa thốt ra, mặt hắn nóng bừng, thầm trách bản thân quá thiếu bình tĩnh. Lần trước cũng vậy, khi tiểu cô nương hỏi hắn có phải không thích Lữ Hà không, hắn cũng không kìm lòng được mà bày tỏ thái độ.
Rõ ràng Lữ Hà xuất hiện đã phá hỏng kế hoạch của hắn, nhưng hắn lẽ ra phải tự mình nghĩ đối sách, hoặc bàn bạc với mưu sĩ chứ đâu cần nói với một cô bé như vậy?
Sao ở bên cô nương này lâu quá, bản thân cũng trở nên trẻ con rồi? Nghĩ đến đây, Lý Mặc liền nghiêm mặt lại, vội đổi lời: “Ta chỉ tiện miệng hỏi thôi—”
“Không phải đâu!” Cô bé cười tươi tắn, “Là vì ta đó!”
Lý Mặc khựng lại, mặt càng thêm nóng.
“Là ta không thích tên Lữ Hà đó. A Tiêu, ngươi có cách gì khiến hắn không làm tiên sinh dạy ở học việ Cố gia nữa sao?” Cô bé cười híp mắt hỏi.
Mắt nàng lúc không cười thì tròn xoe, còn khi cười lại cong như vầng trăng non, bên môi còn lúm đồng tiền nhỏ, trông đáng yêu vô cùng.
Càng đáng yêu hơn chính là lời nàng vừa nói. Rõ ràng là vì hắn, thế mà sợ hắn ngại, lại cứ nhận là do mình.
Sao lại có cô bé hiểu lòng người đến vậy? Còn đối tốt với hắn như thế…
Lý Mặc nhìn nàng một lúc, không nhịn được khẽ mỉm cười, nói: “ Học viện Cố gia không từ chối Lữ Hà, không phải là không muốn, cũng không phải là không thể, chỉ là chưa có một lý do thích hợp mà thôi—”
“Lý do thích hợp là gì?” Đường Tiểu Bạch liền hỏi tới.
Lý Mặc không khỏi liếc nhìn nàng một cái.
Cô bé này quả là thông minh nhạy bén, lại rất biết mượn sức người khác.
Nếu không thì bọn họ sao lại nhanh chóng suy ra được âm mưu của Lữ Hà như vậy . Chỉ tiếc là dù có tìm ra, cũng vẫn chưa đủ để thay đổi tình thế.
Một đứa trẻ thì có thể làm được bao nhiêu việc? Điều đó hắn hiểu rõ hơn ai hết.
Dù thân phận cao quý như Thái tử, cũng từng vì tuổi nhỏ mà lực bất tòng tâm.
Khi bản thân không đủ sức, thì chỉ có thể mượn thế dùng người mà thôi—
“Ví như, có một người thích hợp hơn Lữ Hà.” Lý Mặc khẽ nói.
Đường Tiểu Bạch cau mày hỏi: “Có người như thế sao?”
Lữ Hà là người do Hoàng đế phái đến, làm sao có thể có người nào đủ sức khiến Cố gia chính đáng từ chối sự sắp đặt của hoàng thượng?
“Chẳng lẽ nhờ Thái hậu tiến cử người khác?” Nhưng Thái hậu lại chẳng nghe lời nàng.
Ánh mắt Lý Mặc lóe lên: “Nếu là một vị tiên sinh vang danh thiên hạ, đến cả thiên tử cũng không mời được thì sao…”
Đường Tiểu Bạch ngạc nhiên: “Người như vậy mà chịu dạy vỡ lòng sao?”
“Nếu chỉ là lớp vỡ lòng bình thường thì đâu đến nỗi Tể tướng phải để tâm.”
Đường Tiểu Bạch bừng tỉnh, lại hỏi: “Có vị tiên sinh như vậy thật sao?”
Lần này thiếu niên không trả lời, chỉ dùng đôi mắt xinh đẹp, như muốn nói lại thôi mà nhìn nàng.
Đường Tiểu Bạch liền nghiêm túc gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
…
“Có vị tiên sinh nào danh chấn thiên hạ, đến cả hoàng đế cũng không mời được không?” Đường Tiểu Bạch hỏi.
Chu Tuần nhìn nàng ngạc nhiên, tuy không rõ vì sao nàng hỏi, nhưng vẫn đáp: “Dĩ nhiên là có. Ở Ký Châu, Trương gia có một người—”
Nói được nửa câu, đột nhiên dừng lại.
…
Lần này đại bá mẫu Cố gia lại đến phủ Yến Quốc Công, cách lần trước chỉ mới bảy ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-27-nguoi-thich-hop-hon.html.]
“... Cũng là cơ duyên tình cờ, hôm trước Thất lang đến chùa Tịnh Vực khắc văn bia, tình cờ gặp một người từ phương xa, trò chuyện hợp ý nên mời về nhà đàm đạo suốt đêm. Nào ngờ đó lại là đích tôn của Hy Mạnh Tiên sinh”
Phu nhân Cố Thị liền hít sâu một hơi.
Đường Kiều Kiều cũng theo đó mà hít sâu một hơi.
Chỉ có Đường Tiểu Bạch là không hít. Nàng vốn là đứa trẻ thật thà, cái gì không biết là không biết.
“Tỷ biết là ai à?” Đường Tiểu Bạch nghi ngờ hỏi tỷ mình.
Đường Kiều Kiều vẫn như mọi khi, tặng nàng ánh mắt khinh bỉ “đến thế mà cũng không biết”.
Biết thì nói luôn đi chứ!
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Đường Tiểu Bạch đang định phản bác, thì đại bá mẫu Cố gia bên kia nghe thấy nghi vấn của nàng, mỉm cười giải thích: “ Hy Mạnh tiên sinh xuất thân từ Trương gia ở Ký Châu, từ triều Thái Tổ đã nhập sĩ, trải qua ba triều, thăng đến Lễ bộ Thượng thư, từng chủ trì khai mở khoa cử, tiến cử hiền tài, danh vọng vang xa thiên hạ—”
Lần này Đường Tiểu Bạch cũng hít sâu một hơi.
Chủ trì khai khoa cử, đúng là đại nhân vật trong các đại nhân vật!
“Trương gia ở Ký Châu xưa nay vốn ẩn cư đọc sách mà? Sao vị Trương tiểu tiên sinh này lại đến kinh thành?” Cố Thị nghi hoặc hỏi.
Đại bá mẫu Cố gia mỉm cười đáp: “Trương Tiểu tiên sinh nói, tuy phần lớn tộc nhân Trương gia đều ẩn cư ở Ký Châu đọc sách, nhưng cũng không cấm hậu bối ra ngoài du ngoại học tập. Chỉ là người nhà họ Trương phần lớn làm việc kín đáo, Trương tiểu tiên sinh lúc đầu cũng không tiết lộ thân phận, đến khi thân thiết với Thất lang mới nói thật.”
“Vậy làm sao chắc được hắn thật là người nhà họ Trương?” Đường Tiểu Bạch không nhịn được hỏi.
Chu tiên sinh mới vừa nhắc đến Trương gia ở Ký Châu, thì Cố tiểu cữu liền “nhặt” được một người như thế trên phố.
Tốc độ này có phải nhanh quá rồi không?
Thật lòng mà nói, nàng không tin Cố tiểu cữu lại có vận khí tốt đến mức nhặt được đại nhân vật giấu mặt trên phố. Loại chuyện đó chỉ có nam nữ chính mới gặp được thôi.
Trước nghi vấn của nàng, đại bá mẫu Cố gia mỉm cười nói: “Nhị cữu của cháu cũng đã gặp Trương tiểu tiên sinh rồi.”
Ban đầu Đường Tiểu Bạch chỉ biết nhị cữu gả cho muội muội ruột của hoàng đế – Trưởng công chúa Phổ An, cũng chính là người tiến cử nội gián Lữ Hà.
Giờ nghe khẩu khí của đại bá mẫu, hình như nhị cữu còn là người có học vấn cao nhất trong Cố gia.
Đường Tiểu Bạch bỗng nhiên hiểu ra.
Vị Trương tiểu tiên sinh này không phải “nhặt” được, mà là Chu tiên sinh và Cố gia đã thương lượng từ trước, rồi để nhị cữu ra mặt xác nhận, tiếp đó danh chính ngôn thuận mời đích tôn đại nhân vật về dạy học, từ đó loại bỏ Lữ Hà.
Vậy… vị Trương tiểu tiên sinh này thật sự là người của Trương gia?
“Thật sự không có vấn đề gì chứ?” Phu nhân Cố Thị thấp giọng hỏi, dường như cũng có cùng một nghi ngờ.
Đại bá mẫu Cố gia điềm nhiên hơn nhiều, mỉm cười gật đầu: “Không có vấn đề, đúng thật là người Trương gia ở Ký Châu.”
Thật sao? Thật sự trùng hợp đến mức có đích tôn của đại nhân vật đúng lúc ở kinh thành chờ họ đến mời?
Sao nàng lại thấy khó tin như thế?
Dù Đường Tiểu Bạch có tin hay không, thì phu tử dạy của học viện lần này cũng đã chính thức xác định, ngày nhập học cũng được ấn định lại, vào ngày hai mươi lăm tháng tư.
Đến ngày hôm đó, Đường Tiểu Bạch mặc quần áo và giày mới, mang theo nha hoàn và thư đồng, dưới sự tháp tùng của mẫu thân và tỷ tỷ lên xe đến phủ Cố gia.
Trùng hợp là, phủ Cố gia và phủ Trưởng công chúa Kỷ Quốc đều ở trong ngõ Trường Hưng .
Phủ Trưởng công chúa Kỷ Quốc ở ngay phía tây Tiến Tấu trấn châu viện, còn phủ Cố gia thì ở phía tây phủ Trưởng công chúa, sát ngay cổng bắc của ngõ Trường Hưng .
Cách nhau không xa.
Sau khi lên xe, Đường Tiểu Bạch cảm thấy xe chỉ đi một lát đã dừng lại.
“Nhanh vậy à?” Nàng lẩm bẩm đứng dậy chuẩn bị xuống xe, nhưng bị mẫu thân nàng giơ tay ngăn lại.
“Chuyện gì vậy?” Cố Thị nghiêm giọng hỏi.
Gia nhân đáp: “Trước cửa phủ Cố gia có nghi trượng, dường như là sứ giả từ trong cung đến…”
Mày Đường Tiểu Bạch khẽ giật. Chẳng lẽ… là đến vì vị Trương tiểu tiên sinh kia?