Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 245 – Các ngươi đang làm gì.

Cập nhật lúc: 2025-10-13 10:50:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tào Phần liếc Đường Tử Khiêm, liếc trong phòng — khéo thấy tiểu cô nương đang cố rút một bàn tay nhỏ khỏi áo lông cừu, khẽ vỗ lên lưng thiếu niên như đang trấn an .

 

Một màn thật đẽ, khiến khó mà dời mắt. Tào Phần lập tức kéo cao giọng: “Đường tướng quân!”

 

Đường Tử Khiêm đầu ,  khẽ gật: “Tào .”

 

“Đường tướng quân tới tìm nhị tiểu thư ?” Tào Phần rõ ràng , song vẫn cố hỏi, ánh mắt còn liếc thêm một cái trong phòng. Đường Tử Khiêm là ai chứ? Lẽ nào còn hiểu nổi ánh đó? Sắc mặt lập tức trầm xuống, sải bước hướng về nơi ở.

 

Tới cửa thì cánh cửa mở . Tiểu khoác áo lông cừu trắng, nơi ngưỡng cửa, dáng vẻ thanh thoát xinh xắn, đôi mắt đen tròn trong suốt như nước: “Huynh đến đây?”

 

Sau lưng nàng, Thái tử điện hạ nét mặt lạnh nhạt, trong ánh mắt dường như còn mang chút trách cứ — trách tới đúng lúc.

 

Trách ?

 

Sắc mặt Đường Tử Khiêm càng thêm u ám: “Các ngươi đang gì?”

 

Đường Tiểu Bạch chớp mắt: “Chúng đang chỉnh lý bản đồ mà!”

 

Chẳng mỗi tối đều thế ?

 

Ban đầu trưởng còn thường tới dò xét, hệt như phụ bắt quả tang con gái lén hẹn ước. nàng cùng Tiểu Tổ Tông thật sự chỉ vẽ bản đồ thôi, nhiều nhất thì vài câu chuyện phiếm.

 

Ngoài còn thể gì khác?

 

ôm một cái, cũng chỉ vì Tiểu Tổ Tông cảm động quá mà thôi — trong sáng!

 

Ánh nghi ngờ của Đường Tử Khiêm lướt qua hai , thẳng phòng.

 

Trên án chỉ bút tích của Thái tử, chẳng thấy bản đồ của .

 

“Bản đồ ?” – cau mày hỏi.

 

Lý Mặc cúi nhặt tấm bản đồ rơi đất, đưa cho Đường Tiểu Bạch. Nàng liền giơ lên mặt trưởng: “Ở đây !”

 

“Vì rơi xuống đất?” – ánh mắt như mũi tên, quét qua hai . Đường Tiểu Bạch nghĩ một chút đáp:

“Muội đưa cho A Tiêu xem, nhưng giữ vững.”

 

Lý Mặc thản nhiên gật đầu: “Là sơ suất.”

 

, đúng !” – Tào Phần chẳng từ khi nào ló đầu ở cửa, gật đầu lia lịa

 

– “A Tiêu cẩn thận, cũng thấy!” (Thấy thì thấy đang ôm cô nương chứ cẩn thận gì cho cam.)

 

Haiz, mà lòng cũng ngứa ngáy, chỉ cưới vợ cho .

 

Đường Tử Khiêm vẫn tin, ánh mắt quét về phía Đào Tử. Đào Tử cúi đầu, mặt đỏ bừng, hận thể chui xuống đất.

 

Rõ ràng là gian tình!

 

giờ giữa bao , cũng tiện gì thêm, chỉ đành trừng mắt Lý Mặc. Không ngờ Thái tử điện hạ thật dày mặt — trừng, mà còn thản nhiên đối diện, ánh mắt lạnh lùng, tư thế càng chính khí lẫm liệt khiến Đường Tử Khiêm thoáng ngẩn .

 

Lẽ nào… thật sự nghĩ nhiều ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-245-cac-nguoi-dang-lam-gi.html.]

 

“Ca ca?” – Đường Tiểu Bạch chịu nổi bầu khí như sắp tra án, bèn khẽ hắng giọng, cố đổi đề tài – “Huynh đến tìm khuya thế , chuyện gì ?”

 

Đường Tử Khiêm liếc nàng một cái: “Còn là khuya ?” – liếc cảnh cáo Lý Mặc.

 

“Ờ… chúng cũng sắp xong , A Tiêu cũng định về đây.” – nàng gượng. Tào Phần “chậc” một tiếng — tiểu sư quả nhiên dối mà mặt đổi sắc.

 

Đường Tử Khiêm gật đầu, nghiêm giọng:

“Ngày mai đừng rời đội nữa. Đại Phi Xuyên cách vương đô Thổ Cốc Hồn xa. Trước cùng phụ chỉ mải truy kích cha con Mộ Dung Vân, từng đ.á.n.h thẳng vương đô, e là còn tàn dư thế lực.”

 

Lý Mặc khẽ : “Chút tàn binh,   đáng để tâm.”

 

Đường Tử Khiêm lạnh giọng: “Ngươi thì , nhưng Tiểu Bạch phép!”

 

Lý Mặc nhíu mày định , nhưng tay áo ai đó kéo nhẹ. Cúi đầu xuống, thấy Đường Tiểu Bạch đang hiệu bằng ánh mắt.

 

Bất đắc dĩ, đành im lặng.

 

Đường Tử Khiêm thấy, chỉ hừ khẽ — Thái tử thì ? Cuối cùng cũng thôi!

 

Nghĩ , sắc mặt hòa hoãn hơn đôi chút:

“Thái tử Thổ Dục Hồn hiện đang ở trong tay . Nếu tin tức truyền ngoài, đám cựu thần ở vương đô e sẽ phái tới cứu—”

 

Lời còn dang dở, bên ngoài chợt vang lên tiếng huyên náo, mơ hồ xen lẫn tiếng quát hỏi và binh khí va chạm.

 

“Người đến cứu nhanh thế ?” – Đường Tiểu Bạch kinh ngạc.

 

Chưa dứt lời, binh sĩ từ ngoài tường truyền báo: “Tướng quân! Có hơn mười kẻ rình quanh dịch trạm, đều bắt!”

Tưởng là tàn binh Thổ Cốc Hồn tới dò xét, nào ngờ khi Đường Tiểu Bạch cùng trưởng bước ngoài, thấy một khuôn mặt quen thuộc.

 

“ Chu Phó tướng ?” – nàng kinh ngạc kêu lên.

 

Không ngờ là Chu Cự Nguyên, phó tướng quân Lâm Đào!

 

Ngũ quân Thiện Châu đều do Đường Tử Khiêm điều động, mà quân Lâm Thao vốn là đội sớm nhất nắm giữ — ban đầu tách từ binh mã của Đường Thế Cung mà lập, tự chiêu mộ thêm.

 

Có thể , đây là lực lượng tinh nhuệ nhất trướng . Lần xuất chinh, quân Lâm Thao chính là chủ lực.

 

Thế mà Chu Cự Nguyên, vốn trấn thủ ở Thiện Châu, xuất hiện nơi đây — hơn nữa dáng vẻ còn thê t.h.ả.m như ?

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

Đường Tiểu Bạch , đầy nghi hoặc.

 

Trên Chu Cự Nguyên vẫn mặc giáp phục của quân Lâm Thao, nhưng đai đỏ nơi mũ giáp mất, cánh tay áo cũng thiếu một bên, lấm lem bùn đất do trời mưa, trông chẳng khác nào tướng bại trận.

 

Theo lẽ, võ tướng tiện quỳ bái, phần lớn chỉ ôm quyền hành lễ. Thế nhưng Chu Cự Nguyên thấy Đường Tử Khiêm, đột ngột “phịch” một tiếng quỳ xuống:

“Đại công tử! Cuối cùng cũng trở !”

 

Nói dứt, giọng nghẹn ngào, kế đó òa t.h.ả.m thiết. Tuy hợp cảnh, nhưng Đường Tiểu Bạch vẫn cảm thấy tiếng ồn ào quá, bèn khẽ lùi một bước — khéo va Lý Mặc.

 

Lý Mặc đưa tay đỡ lấy, giọng lạnh nhạt: “Kẻ hành tung khả nghi, nên tháo giáp, áp giải tra xét cho rõ!”

Loading...