Nhìn Nhũ mẫu  nữa  đến đờ  ,   đau cả bụng: 「Các ngươi đều  hiểu , nhưng  và  cùng  lớn lên, cùng   giảng, thì  hiểu rõ  hơn bất kỳ ai.」
Ta ngả lưng lên sập,  chút bần thần. Ta  cách nào kiềm chế  mà nhớ  bản  lúc còn thiếu nữ.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ta là đích trưởng nữ của Định Quốc Công. Ngày thứ hai  khi   đời, trong cung liền  Thánh Chỉ ban xuống, định  hôn ước cho  và Thái Tử Lý Trường Ninh.
Ta   là theo sở thích của Lý Trường Ninh mà  nuôi dạy khôn lớn, mà là mỗi lời , mỗi hành động, mỗi cái cau mày, mỗi nụ , mỗi cử chỉ, đều là học theo tiêu chuẩn của Quốc Mẫu tương lai.
Phụ  , phu quân tương lai của con   là Lý Trường Ninh, mà là Thái Tử. Là vị trí đó, chứ   là    vị trí đó.
Ta am hiểu sâu sắc lời dạy của phụ , lấy gia tộc  trọng, lấy lợi ích  trọng.
Ta từng nghĩ, Lý Trường Ninh cũng như . Trong lúc  học lễ nghi của Thái Tử Phi,  và  cách  một tấm bình phong, cùng học đạo  Trữ Quân. Chúng  dựa  một tấm bình phong bốn bức bằng gỗ hồng mộc khảm Tứ Quân Tử, mỗi  bước   con đường mà bản  nên .
Chúng  là bạn bè, là đồng hành, là đồng minh.
Có lẽ cũng sẽ  lâu  đó, trở thành tình lang.
Cho đến khi  vì Tiết Đài mà  những chuyện trái với đạo lý.
Ta lúc đó kiêu ngạo  bao. Ta sinh   là Thái Tử Phi,   xuất  gia thế hiển hách,  thuận buồm xuôi gió  nhiều năm. Ta  từng nghĩ rằng, ,  nữ tử tôn quý nhất trong  các quý nữ ở Kinh Đô ,  một ngày nào đó, sẽ mang  phận của một nữ tử  xuất giá,  dẹp yên hậu viện của phu quân tương lai.
Ta thừa nhận,   tò mò về tỳ nữ tên Tiết Đài . Ta  , rốt cuộc là một nữ tử như thế nào, mà  thể khiến Lý Trường Ninh, một Trữ Quân đoan chính trầm  bấy lâu nay, vì nàng  vứt bỏ gánh nặng đang mang  vai, vì nàng  đối kháng với Hoàng mệnh, đắc tội với quyền thần, cũng nhất quyết  cưới nàng   Thái Tử Phi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-phi-thoi-ngoc-xu/chuong-6.html.]
Công bằng mà ,    . Ngay cả là  nam tử  nhất  thế gian , cũng  thể khiến  vứt bỏ gia tộc, buông bỏ vinh quang hiện tại.
 khi  gặp  Tiết Đài,   thất vọng. Kéo theo cả  đối với Lý Trường Ninh, đều thất vọng tột cùng. Người mà  xem là đối thủ kiêm đồng minh, thì  cũng chỉ   mà thôi.
Huynh trưởng nhận  thư của , ngay ngày thứ hai liền cho xe ngựa đến đón . Vừa lúc gặp  Ma ma của Thái Hậu đến thu những sách  chép  một trăm .
Đương nhiên là    xong . Thậm chí một chữ cũng  hề động .
Ta chép là Tôn Tử Binh Pháp, hề hề.
Huynh trưởng  khách khí chất vấn Ma ma: 「Muội  của    sai chuyện gì mà  chép những thứ ,  còn trăm ? Gả đến Thái Tử phủ những năm nay   dốc hết lòng hết sức chăm sóc Thái Tử, ngay cả khi cha   thương  chiến trường cũng  dám  cho   , sợ   phân tâm. Những gì     vì Thái Tử, mẫu tử nhà các ngươi   thấy ?!」
Ma ma  giọng điệu âm dương quái khí: 「Ai gả cho Thái Tử chẳng  đều   những thứ  , Thôi tướng quân hà tất  hung hăng thế?」
「Hừ!」Huynh trưởng kéo tay bà ,  lạnh: 「Đi, ngươi cùng  lên Ngự Thư Phòng,   tìm Bệ Hạ lý luận xem, cô nương Thôi gia    chuyện gì   với Lý gia các ngươi,  là Thôi gia    với Lý gia các ngươi ! Bảo Bệ Hạ hạ chỉ hòa ly,  dẫn    !」
Ma ma luống cuống, vội vàng giật tay  ,  cầu hòa : 「Thôi tướng quân đừng trách, đừng trách, lão nô cũng chỉ là  mệnh  việc,  mệnh  việc thôi.」
「Hừ!」Huynh trưởng hất tay bà  : 「Về  với chủ tử nhà ngươi, cha  bệnh , cần nữ nhi túc trực bên giường  tròn đạo hiếu!」
Nói xong, liền dẫn  .
Bọn trẻ    về Định Quốc Công phủ,  khi học xong mỗi ngày đều về Định Quốc Công phủ nghỉ ngơi. Toàn bộ Thái Tử phủ, chỉ còn  Lý Trường Ninh và Tiết Đài.
Ta  vội, bây giờ  sốt ruột là Hoàng Hậu. Chu Cẩm Lan mang bánh ngọt đến quân doanh cho Lý Trường Ninh mấy ngày, đều  đạt  danh phận. Bây giờ  thấy Thái Tử và một nữ tử xuất  là tỳ nữ  từng gả cho  khác quấn quýt bên , chẳng lẽ  nên sốt ruột ?