Thái Tử Phi, Nàng Trói Định APP Địa Phủ - Chương 42: Ỷ Mạnh Hiếp Yếu

Cập nhật lúc: 2025-11-17 05:30:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu Tồn Ngọc đáng thương xoa xoa bàn tay rớm máu. Xem , cái kiếp huyết quang rốt cuộc cũng tránh khỏi. … vì chào phu t.ử mà ăn đòn, nàng thật quá oan ức! Chịu chút thương tích vẫn là chuyện nhỏ, quan trọng là con dế của nàng chạy mất!

 

“Phu tử, học sinh xin phép cáo lui .” Nàng tiu nghỉu dậy, hướng về phía Lương phu tử, giọng điệu đầy tủi .

 

Lương phu t.ử thấy bàn tay m.á.u me đầm đìa của nàng, sợ đến hồn vía lên mây. Các nếp nhăn mặt ông dường như căng hết cỡ!

 

“Lui, lui …” Mấy đứa con cháu nhà Tiêu , mà tàn nhẫn đến !

 

Tiêu Cảnh Vân miễn cưỡng hừ một tiếng, đó từ trong n.g.ự.c móc lọ t.h.u.ố.c trị thương: “Có chút thương nhỏ mà như sắp c.h.ế.t đến nơi ? Nếu giải quyết hai tỷ nhà Đổng, thì mấy thứ chỉ là muỗi thôi. Cũng nên cho , chuyện gì mười phần nắm chắc thể trở thì tuyệt đối !”

 

Miệng thì , nhưng ánh mắt Tiêu Cảnh Vân vẫn thường xuyên liếc nàng. Thất mảnh mai, chắc chắn là đau lắm . Hắn cũng ngờ chỉ một cú đá nhẹ của khiến mảnh sứ cứa rách tay nàng. chuyện , nếu mở miệng dỗ dành, thì lời răn dạy đều trở nên vô nghĩa.

 

Tiêu Tồn Ngọc một lời. Nàng cúi gằm mặt, càng như , Tiêu Cảnh Vân trong lòng càng thêm khó chịu.

 

“Đệ việc lý trí một chút, đừng gây sự với hai đứa . Đệ còn lớn tuổi hơn chúng nó, để ngoài thì chỉ bảo ỷ lớn h.i.ế.p bé thôi, ai bênh . Nếu nghĩ cách gì mà cần , thì cứ đến viện của tìm quản sự, sẽ lo liệu cho .” Trước khi đưa Tiêu Tồn Ngọc về phòng, Tiêu Cảnh Vân nhịn bồi thêm một câu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-phi-nang-troi-dinh-app-dia-phu/chuong-42-y-manh-hiep-yeu.html.]

Chỉ thiếu điều thẳng là: lén lút ỷ mạnh h.i.ế.p yếu. Không thể để công t.ử nhà họ Tiêu một đứa cháu gái từ phương xa đến bắt nạt !

 

“Chuyện hiểu rõ .” Tiêu Tồn Ngọc dùng mũi chân cọ cọ xuống đất, vẻ mấy để tâm, nhẹ nhàng : “Đại ca, dọn ngoài ở, khỏi để động tay động chân đ.á.n.h .”

 

“…” Tiêu Cảnh Vân trong lòng chấn động, “Đệ cái gì hả!?” Muốn c.h.ế.t ?

 

“Dọn ngoài ở mà, xem tay của ! Đại ca đá nhẹ một cái mà suýt chút nữa thành phế nhân ! Lần cũng , đạp eo , suýt nữa thì liệt giường luôn. Sau mà còn động tay động chân nữa, chừng lăn c.h.ế.t mất! Chứ cứ để đá tới đá lui thế , thà tự cút còn hơn!” Tiêu Tồn Ngọc càng càng tức, lải nhải thôi.

 

Ăn vài cái bạt tai thì , nhưng đ.á.n.h mà đ.á.n.h trả thì ! Nàng sợ cứ tiếp tục thế , sẽ nhịn , đến lúc bất ngờ tay, nàng sẽ theo bản năng mà phản đòn! Một khi đại ca phát hiện thiên tư và năng lực nghịch thiên của nàng, há thể bỏ qua? Nếu lộ chuyện quan, chừng cả nhà sẽ tịch thu tài sản, tru di cửu tộc. Nàng cho rằng đương kim hoàng đế là một kẻ minh độ lượng gì cho cam.

 

“Không , ở ngoài một yên tâm. Nếu giận, thì sẽ dùng lý lẽ , lời mới đá, ?” Tiêu Cảnh Vân tự giác đuối lý, đành lùi một bước.

 

“Thất , để sống phóng túng bên ngoài nhiều năm như , chúng với tổ tiên . Sao thể mặc kệ nữa? Nếu cha và mấy vị thúc thúc, sợ rằng cũng dám xuống gặp tổ tông.” Tiêu Cảnh Vân dùng lý lẽ, khơi gợi tình cảm. Hắn rõ nhà họ Tiêu cực kỳ coi trọng chuyện nối dõi tông đường. Cho dù là hai vị thúc thúc con vợ lẽ, năm xưa cũng đối đãi gần như tương đương với con trưởng. Huống chi Tiêu Tồn Ngọc là con trai một dòng chính duy nhất.

 

“Vậy bồi bổ cho . Máu của thể chảy uổng phí , ăn chút gì đó ngon …” Tiêu Tồn Ngọc thuận theo leo xuống, dễ dàng chuyển đổi mục tiêu, “Ngày mai ăn canh hạt sen cua thịt, sư t.ử đầu uyên ương, phù dung hải sâm…”

Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: https://www.youtube.com/@audiolieunhuyen

 

 

Loading...