THẢI TANG - Chương 9

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:59:05
Lượt xem: 253

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

quen lời . Cho nên dù nước Lạc Hà đắng chát, cũng nghiêm túc uống hết.”

 

thật dũng khí, uống xong là hối hận.”

 

“Ta vứt gáo nước xuống, lóc chạy tìm ngài, ngã một cú thật đau.”

 

“Ta thương tâm đến thế nhưng ngài một đầu .”

 

“Sau vì lời thề độc đó, chỉ cần nhớ đến là gặp ác mộng. Cơn ác mộng giống như thước trúc của ma ma đ.á.n.h , đau đến nỗi dám phạm sai lầm nữa.”

 

“A Chinh. Ngài đúng, đau mới nhớ lâu.”

 

“Chân ngã đau, ác mộng đau. Cho nên thực sự nhớ lâu, dám nhớ đến ngài nữa.”

 

Gió xuân tháng Ba thổi nhẹ qua mặt cuốn những chuyện cũ bay trong gió.

 

Ta Thiệu Chinh với ánh mắt đầy cay đắng chợt nhận giải thoát.

 

“Thiệu Chinh. Ta quên hết chuyện cũ , ngài cũng quên .”

 

“Cho dù cam lòng, lồng vàng cũng chỉ giam cầm một cái xác mà thôi.”

 

6.

 

Thuyền nửa ngày, cảnh xuân bờ thuyền đều đẽ.

 

Hoa thược d.ư.ợ.c bàn cắm bình, hương thơm ngào ngạt.

 

Lại thêm túi hạt giống đợi an cư lạc nghiệp sẽ trồng đầy sân, chờ đợi cảnh năm .

 

Bờ sông hoa hạnh nở rộ, từ xa thấy mục đồng chăn trâu thổi cây sáo ngắn, trẻ con cùng chơi thả diều.

 

Ta bên mạn thuyền con diều trời mà ngẩn ngơ

 

Thiệu Trĩ tựa bên cạnh, tỏ ấm ức bắt đầu tính sổ chuyện cũ.

 

“Nếu đêm đó thật sự ngủ say, Thải Tang sẽ cần nữa?”

 

Bị đoán trúng, chột đáp lời.

 

🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa

“Vậy nàng rời xa thì gì?”

 

“Tìm một nơi thích để nương giống như ngày Thải Tang nuôi tằm hái dâu, dệt vải thêu thùa, thể tự nuôi sống bản .”

 

Lời khiến Thiệu Trĩ giận dữ.

 

Muốn ném đá xuống nước để tìm thấy.

 

Muốn hái hoa thược d.ư.ợ.c bên tóc thì nỡ.

 

Cuối cùng đành lưng giận dỗi, còn lén lút liếc bằng ánh mắt dò xét.

 

Chàng giống con mèo xù lông vuốt ve.

 

Ta bất lực mỉm .

 

“Không tin , là thấy xứng, xứng với chân tình của .”

 

Thiệu Trĩ gãi gãi đầu, vò đầu bứt tai nghĩ hồi lâu, thế nào để chứng minh tấm lòng của .

 

Chàng chợt mắt sáng lên, cúi vốc một vốc nước Lạc Hà uống cạn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tang-xtrz/chuong-9.html.]

Thiệu Trĩ tỏ háo hức giống như đầu gặp tán lá dâu xanh năm đó.

 

“Ta. Thiệu Trĩ xin lấy nước Lạc Hà mà thề, nếu bội ước thì sẽ trời đánh, c.h.ế.t tử tế.”

 

“Thiệu Trĩ nguyện cùng yêu mặt trọn đời trọn kiếp, một lòng một , bạc đầu rời, dù già nua cũng bỏ rơi.”

 

Không Thanh Tước, cũng Thải Tang, chỉ là yêu mặt.

 

Hậu ký.

 

Năm thứ ba và Thiệu Trĩ an cư lạc nghiệp ở Giang Đông, cuộc sống trôi qua yên bình hạnh phúc.

 

Nghe Lạc Dương xảy nhiều chuyện nên yên .

 

Thiệu Chinh bỏ Quản Thị, lâu c.h.ế.t trong một trận thủy chiến.

 

Nghe trong lúc hai quân đối đầu Thiệu Chinh lơ đễnh nên mũi tên xuyên tim phổi.

 

Theo lẽ thường, chinh chiến lâu năm thì sẽ lơ đễnh trong trận đại chiến.

 

là quân địch dùng thuật Vu Cổ xua đuổi quỷ.

 

là sơn quỷ hồ tinh giỏi mê hoặc hút hồn Thiệu Chinh.

 

Cuối cùng lính già từng trải qua trận chiến , sơn quỷ mà là Lạc Hà nương nương.

 

Khi hai quân giao chiến, mặt nước Lạc Hà vốn trong xanh bỗng nổi lên sương mù mỏng bao phủ chiến thuyền của Thiệu Chinh.

 

Không ai đàn một khúc hạc cầm trong làn sương giữa sông, nỉ non như than , hư ảo khó tìm.

 

Thiệu Chinh thấy khúc nhạc đó thì đơ lâu giữa rừng đao biển kiếm.

 

rốt cuộc lời đồn thật, chỉ dùng trò mà thôi.

 

Phiên ngoại Thiệu Trĩ

 

Thiệu Chinh e rằng đến c.h.ế.t cũng Ngụy phu nhân Thiệu Trĩ mười lăm tuổi hạ độc.

 

Khi đau khổ tột cùng vì mất , chính Thiệu Trĩ khoác áo tang, ngày đêm nghỉ bên cạnh giữ linh cữu cho Ngụy phu nhân.

 

Ngay cả khách đến viếng cũng cảm thán tình sâu nặng.

 

Môn khách khuyên Thiệu Chinh, Ngụy phu nhân từng sai đ.á.n.h c.h.ế.t của Thiệu Trĩ, cái c.h.ế.t của bà e là thoát khỏi liên quan đến . Hắn nên điều tra kỹ Thiệu Trĩ.

 

Thiệu Chinh coi thường Thiệu Trĩ, nghĩ là dám hận cũng chẳng dám báo thù.

 

xuất thấp hèn, bản tính nhát gan, từ đến nay chỉ cố gắng lấy lòng dựa dẫm .

 

Thiệu Chinh thậm chí còn nhớ một ngày mưa bão, để bẩn đôi giày mà Ngụy phu nhân cho , bắt Thiệu Trĩ quỳ đất chỗ đặt chân.

 

Mặc cho Thiệu Chinh sỉ nhục như , mặc cho Thiệu Trĩ ướt mưa về nhà bệnh nặng một trận.

 

Lần gặp , mặt cũng thể hiện nét oán hận nào.

 

Sau những an phận , thì Thiệu Chinh giam giữ, thì g.i.ế.c.

 

Cuối cùng ngoài Thiệu Trĩ , còn nào để trò chuyện và uống rượu chung nữa.

 

Dù Thiệu Chinh vốn coi thường Thiệu Trĩ xuất từ vũ cơ, dù Thiệu Trĩ chỉ đang lén lút sinh tồn tay trưởng, nhưng con cô đơn lâu ngày cũng sẽ trao vài phần chân tình.

 

Năm mười chín tuổi, Thiệu Trĩ rời khỏi Lạc Dương.

 

 

Loading...