“Thanh Tước. Chúng vẫn còn cơ hội từ đầu, theo về .”
Ta nắm chặt chiếc rèm che mặt trong tay.
Những đóa hoa chuẩn mang về nhà cùng Thiệu Trĩ dường như cũng đ.â.m rễ tim khiến sinh lòng can đảm.
“Thiệu Chinh. Ta theo ngài về gì?”
“Về uống từng chén t.h.u.ố.c tránh thai đắng đến mức rơi lệ ?”
Thiệu Chinh sững sờ một lát, đáy mắt thoáng qua một tia đau lòng vội dỗ dành.
“Không uống nữa. Nàng sẽ bao giờ uống nữa .”
“Chúng sinh hai đứa con, , nàng sinh bao nhiêu cũng .”
“Ta sẽ bao giờ đùa là cần nàng nữa, cũng ép nàng lập lời thề độc như nữa ?”
Thì luôn sợ điều gì nhưng bao giờ để tâm đến.
Gió xuân như lưỡi d.a.o mỏng, cuốn theo chuyện cũ từng chút từng chút giày xéo trái tim .
Ta tưởng ba tháng chia tay thì những tủi trôi hết như những giọt nước mắt.
tại nhắc vẫn khiến lệ rơi đầy mặt.
Ta ngẩng mắt lên hỏi .
“Thiệu Chinh. Ngài sợ lời thề độc sẽ ứng nghiệm ?”
Hắn mỗi kết hôn phiền . Nếu còn dây dưa với sẽ vạn tiễn xuyên tâm mà c.h.ế.t.
Thiệu Chinh ngược lớn.
“Thanh Tước. Nàng dám đến Lạc Dương tìm , nàng còn sợ thì sợ cái gì?”
“Ta đến tìm ngài.”
Ta dùng sức lau khô nước mắt, ánh mắt một cách dứt khoát.
“Ta lấy chồng . Lần chỉ là ngang qua Lạc Dương thôi.”
Thiệu Chinh như chuyện gì đó buồn .
“Lấy chồng? Nàng thể gả cho ai? Trên đời trừ , ai thể hứa cho nàng vị trí chính thê?”
“Nàng xem đó là ai, ban cho một đám tang hoành tráng.”
Ta do dự. Ta sợ Thiệu Chinh xưa nay tâm địa độc ác, ngay cả Thiệu Trĩ cũng sẽ tha.
còn kịp nghĩ cách che giấu.
“Thải Tang.”
Ta chợt đầu .
Thiệu Trĩ trong ánh xuân tháng Ba dịu dàng với .
Thiệu Chinh ngây , mặt mày tái nhợt, giọng run rẩy xác nhận nữa.
“A Trĩ?”
“Người nàng gả là Thiệu Trĩ, ư?”
“ . Người mà lấy là A Trĩ.”
Cho đến khi Thiệu Trĩ nắm tay và che chở ở phía , Thiệu Chinh vẫn thể tin .
“Vì là nó? Vì nàng gả là nó chứ?”
Vì từng coi thường , từng khinh rẻ , là xứng thê tử của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tang-xtrz/chuong-8.html.]
“Huynh trưởng. Thải Tang là thê tử cưới hỏi đàng hoàng.”
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
“Đệ nàng tên là Thanh Tước ? Nàng vốn là của .”
“Huynh trưởng. Nàng tên là Thải Tang.”
“Nàng là tin ?”
“Ta tin những gì nàng .”
“A Trĩ. Đệ …”
“Huynh trưởng. Đệ hết.”
Thiệu Trĩ ngẩng đầu lên, đầu tiên hề né tránh ánh mắt trưởng, hề nịnh nọt mà chỉ sự tự tin và thẳng thắn.
“Thải Tang là cô gái mà đưa gặp trưởng bối nhà họ Thiệu, là mà dù gãy chân, dù từ bỏ danh hiệu vinh dự của Thiệu Thị cũng cưới về nhà.”
“Ta trưởng quyền thế và địa vị đều mạnh hơn nhưng đưa Thải Tang thì trừ phi c.h.ế.t.”
Thiệu Chinh nên lời.
Đối với Thiệu Trĩ, từ nhỏ theo , bầu bạn với vượt qua nỗi đau mất nên nỡ tay.
Đột nhiên sắc mặt của Thiệu Chinh trở nên xám xịt, run rẩy đưa tay về phía , ánh mắt đầy vẻ cầu xin.
“Thanh... Thải Tang. Ba năm nay thật sự hối hận , luôn mơ thấy nàng.”
“ nàng trong mộng cũng đang giận , bao giờ chịu với .”
“Nàng rõ ràng ghét t.h.u.ố.c đắng như , nàng rõ ràng sợ cần nàng như .”
“Gáo nước Lạc Hà đưa đến mặt, nàng rõ ràng thương tâm đến thế.”
“Ta . Ta hết, nhưng là đồ khốn kiếp.”
Thấy im lặng mặt .
Thiệu Chinh c.ắ.n răng và nặng nề quỳ xuống đất.
“Ta bằng Thiệu Trĩ, nó đối xử với nàng .”
“Nàng ở Lạc Dương, ít nhất để thể thấy nàng, cho cơ hội bù đắp ?”
“Nàng . Nàng suy nghĩ kỹ ?”
Nắng ấm tháng Ba rực rỡ, mặt trời như ngày từ biệt năm đó khiến hoa mắt.
“A Chinh.”
Nghe gọi A Chinh, đột nhiên Thiệu Chinh ngẩng đầu lên, hai mắt đầy vẻ mừng rỡ điên cuồng như một đứa trẻ cho kẹo.
“A Chinh. Ta ngài chê xuất thấp hèn, chê chỉ ngoan ngoãn lời lấy lòng.”
“ trời sinh thấp hèn, bán năm bảy tuổi nên cũng cách nào khác.”
“Ta cũng trời sinh ngoan ngoãn lời, nhưng đ.á.n.h nhiều nên mới học cách ngoan ngoãn.”
“Ngài bắt uống t.h.u.ố.c tránh thai, đùa cần . Ngài Quản Loan xuất cao quý chứ như thấp hèn.”
“Ta thật sự buồn, giận ngài. thể gì đây?”
“Ta dám trách ngài, chỉ thể trách phận . Số phận nên chấp nhận.”
“Lần cuối cùng gặp ngài, thật tự trấn an xong . Ta nghĩ như cũng , cũng .”
“Ta nghĩ chỉ cần cũng lời phu nhân thì nàng sẽ tùy tiện bán .”
“Gáo nước Lạc Hà đưa đến mặt, quả thật sợ.”
“Ta cầu xin ngài, cũng nhưng ngài thèm lấy một .”