Ta trốn hành lang , thấy bóng dáng Thiệu Chinh giận dữ xông .
Hắn thoáng thấy chiếc đèn lồng, vội dập tắt. Dù trong cơn say nhưng vẫn chút cảnh giác.
“Ai trốn ở đó?”
Ta dám lên tiếng, chỉ đợi bên ngoài còn tiếng động thì mới cẩn thận thò .
Đột nhiên một bàn tay từ phía mạnh mẽ bóp lấy cổ , chỉ cần siết thêm một chút nữa là cổ họng sẽ chặn đứt.
“Hành tung đáng ngờ như , cô là thích khách ư?”
Phát hiện chủy thủ mà chỉ xách một chiếc đèn lồng, Thiệu Chinh vội buông tay.
Ta quỳ đất cố gắng ho khan, Thiệu Chinh dựa cột hành lang, từ cao đặt kiếm kề sát cổ .
“Nói. Ai sai cô đến đây?”
“Là Quản Thị là lũ giặc Giang Đông ?
“Ngẩng đầu lên trả lời.”
Thanh kiếm bỗng rơi xuống đất.
Ánh trăng trong vắt chiếu rõ khuôn mặt đầy ngạc nhiên của Thiệu Chinh.
“Thanh Tước?”
Ta cái tên .
Cũng thấy sự vui mừng khôn xiết và cay đắng khi mất tìm thấy trong mắt .
“Là nàng ư? Nàng đến Lạc Dương tìm ?”
“Sao nàng chuyện với ?”
“Chẳng lẽ đây là một giấc mộng?”
“Nàng lúc uống nước Lạc Hà từ biệt, luôn mơ.”
“Trong mơ nàng luôn như , ôm gáo nước Lạc Hà lặng lẽ mà chịu một lời.”
Mây trôi che khuất ánh trăng, Thiệu Chinh say mèm rõ, hoảng loạn túm lấy ống tay áo , xác nhận mắt là một giấc mộng .
Ta mạnh mẽ đẩy .
Thiệu Chinh đang say nên đề phòng, lóng ngóng đẩy xuống ao.
Có tỳ nữ tiếng động ao nên vội chạy đến xem.
Ta nhặt chiếc đèn lồng chân hấp tấp bỏ chạy.
Tỳ nữ sợ hãi đến đỡ Thiệu Chinh thì đẩy .
“Lúc cô đến thấy nào ?”
Tỳ nữ trực đêm trong vườn sợ Thiệu Chinh trách tội liền cúi đầu.
“Nô tỳ mới xách đèn tuần một vòng vườn nên thấy ai ạ.”
“Tướng quân uống rượu nhiều, cẩn thận tiết xuân hàn tổn thương sức khoẻ.”
Thiệu Chinh xoa xoa thái dương và tin đó chỉ là một giấc mộng.
“Ai đang ở gần khu vườn ?”
“Thiệu ngũ công tử và phu nhân của ngài .”
“Còn nữa ? Trong phủ nhạc cơ mới đến ?”
“Không nhạc cơ mới đến, nhưng phu nhân mua một cô gái và là để tặng cho Ngũ công tử .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tang-xtrz/chuong-5.html.]
“Trong các cô gái ai giỏi đàn hạc cầm ?”
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
Tỳ nữ cẩn thận suy nghĩ chợt nhớ .
“Có một . phu nhân thích nàng , chiều mới phạt nàng .”
Lông mày Thiệu Chinh giật mạnh, đột nhiên dự cảm lành.
“Phạt gì?”
Tỳ nữ run rẩy quỳ xuống đất.
“Buổi trưa phu nhân mở tiệc, nàng đàn phu nhân mất mặt mặt Ngũ công tử. Buổi chiều, chiều phu nhân đuổi đến lầu xanh ạ.”
Tim Thiệu Chinh chợt nghẹn , đột nhiên nhớ đến lời thề độc ép Thanh Tước.
“Sau mỗi kết hôn, phiền . Nếu tới Lạc Dương dây dưa với Thiệu Chinh, nửa đời sẽ là kỹ nữ vạn chà đạp, thịt nát xương tan c.h.ế.t tử tế.”
Ba năm chia cách khi uống nước Lạc Hà từ biệt, Thiệu Chinh nhiều điều hối hận.
Hối hận lúc bắt nàng uống chén t.h.u.ố.c tránh thai quá đắng, nếu thì họ một đứa con .
Hối hận lúc lòng đổi với Quản Loan, coi nhẹ tình cảm của Thanh Tước, bắt nàng lập lời thề độc quá nặng nề.
Hối hận quá nhiều, luôn mơ.
Mơ thấy chén t.h.u.ố.c tránh thai đó đắng đến nỗi nàng khẽ nhíu mày.
Mơ thấy nàng nâng gáo nước Lạc Hà lặng lẽ .
Mơ thấy một ngày xuân nắng ráo tháng Ba, nàng vẫn như ngày xưa, mặc bộ áo bào màu xanh thích nhất, búi tóc lỏng lẻo nhào lòng .
nàng trong mộng chuyện cũng chịu , càng gọi một tiếng phu quân với khuôn mặt đỏ bừng như .
Ba năm đó, lời thề Lạc Hà ngăn cách giữa hai quả thật bặt vô âm tín.
Thì nàng vẫn xuất giá.
Thì trong lòng nàng vẫn .
Dù vi phạm lời thề, dù uy h.i.ế.p bằng điều nàng sợ nhất.
Dù lúc lập lời thề sợ hãi như nhưng nàng vẫn Lạc Dương tìm .
Mất tìm thấy như mũi d.a.o bọc mật ong xoắn tim dâng lên nỗi đau ngọt ngào.
Thiệu Chinh hiểu, bất kể xảy chuyện gì thì cũng trách nàng. Hắn cần nàng.
Những đàn ông chạm nàng, sẽ bịt mắt nàng nắm tay nàng cầm d.a.o g.i.ế.c từng một để trút giận.
Dù nàng bảy tuổi nô tỳ, mười bốn tuổi theo , ngoài đàn hạc cầm thì chẳng gì thì thể tự bảo bản trong thời loạn lạc ?
Cho dù lời thề Lạc Hà linh nghiệm đến thế nhưng ở đây.
Sau Thiệu Chinh che chở chỗ dựa, nàng chẳng cần sợ hãi bất cứ điều gì đời.
“Chuẩn ngựa. Không theo.”
“Nếu ai dám tiết lộ nửa lời về chuyện đêm nay thì coi chừng cái đầu.”
Một vầng trăng tròn tĩnh lặng chiếu mặt đất rắc xuống một lớp sương trắng.
Vầng trăng đang soi đường cho đêm nay, cũng từng soi rõ đôi mắt đẫm lệ của Thanh Tước khi tiễn biệt .
Trong ký ức của Thiệu Chinh, hồi nhỏ ở quê hương hiện tượng Thiên Cẩu thực nguyệt, gõ chiêng đ.á.n.h trống tranh đuổi Thiên Cẩu .
Thiệu Chinh luôn khẩy.
Trong ký ức, trăng luôn tròn và bao giờ vỡ.