THẢI TANG - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:58:58
Lượt xem: 230
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:58:58
Lượt xem: 230
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Thiệu Trĩ đỡ lời.
“Thải Tang sợ khác tận tâm, đến cả kén tằm cũng tự chọn, ngay cả cũng cho đụng .”
tẩu tẩu Quản Loan chỉ liếc hai tấm lụa đó một cái lạnh lùng.
“Cô lòng . ở đây thiếu gấm vóc .”
Tay nâng tấm lụa lúng túng giữa trung.
Nàng nhếch môi chu đáo.
“ cô đàn hạc cầm, cô vốn xuất từ nhạc cơ đúng ?”
Ta khựng gật đầu.
“Ôi. Ta mua những nhạc kỹ lúc nào cũng vụng về, đ.á.n.h cũng đáng , phạt cũng phạt nhưng vẫn thông suốt, đàn hợp ý .”
Quản Loan đầy ẩn ý: “Chi bằng cô đàn một khúc giúp chỉ điểm các nàng .”
Chén rượu ngọc bỗng nhiên rơi xuống đất, mảnh ngọc vỡ tung tóe b.ắ.n cạnh tay Quản Loan nàng run rẩy.
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
Thiệu Trĩ ngẩng mặt lên, vô tội nhưng cố ý.
“Xin trưởng tẩu, tay trơn quá.”
“Lúc nãy tẩu tẩu gọi ai đàn ?”
Nụ của Quản Loan cứng , tỳ nữ lanh lợi bên cạnh vội chuyển hướng câu chuyện.
“Phu nhân kính trọng những nhạc sư tài nghệ tinh xảo, Thải Tang cô nương tinh thông âm luật từ lâu. Phu nhân luôn mong một khúc ạ.”
Quản Loan tháo chiếc vòng ngọc tay bảo nữ tỳ dâng lên.
“Là do sơ suất, chiếc vòng ngọc coi như lời tạ tội, đừng để ý.”
Thấy Thiệu Trĩ che chở nên nàng thêm lời nào.
Quản Loan bỗng thở dài, cúi đầu lau nước mắt và gượng .
“Trĩ Nhi. Đệ ca ca khi cưới , từng vì một nhạc cơ mà gây náo loạn.”
“Đương nhiên khác với nàng . Tuy là nhạc kỹ, nhất định sẽ tự hạ thấp như nàng .”
Nói xong, nàng buồn bã khiến kìm mà sinh lòng thương xót.
“Nhà họ Thiệu cũng từng ghen tuông, ngay cả một nhạc cơ đáng thương cũng dung thứ.”
“ tiện nhân đó vì quyến rũ lang quân nên đầu gặp mặt k.h.o.ả t.h.â.n đàn hạc cầm.”
“Trĩ Nhi. Đệ xem, thể nhịn ?”
Thiệu Trĩ vốn là bậc hậu bối, thấy trưởng tẩu đau lòng rơi lệ thì cũng tiện ép buộc nên đành lái sang chuyện khác.
“Thế nhân về nữ tử thường dùng bút diễm lệ, lời đồn chắc là thật.”
Ánh mắt của Quản Loan hững hờ liếc sang .
“A Trĩ. Đệ hiểu , những nữ tử xuất thấp hèn đều an phận. Gặp nam nhân quyền thế là như đỉa hút máu, c.h.ế.t cũng chịu buông tha.”
Thiệu Trĩ tiếp lời nàng mà chỉ .
“Vậy thì càng giống đỉa hút m.á.u hơn. Tẩu tẩu cầu xin Thải Tang bao lâu thì nàng mới chịu gả cho .”
Ta cố sức bấm chặt lòng bàn tay, gượng Thiệu Trĩ.
Ánh mắt tràn đầy yêu thương và trân quý như thể mà yêu là báu vật quý giá nhất đời.
Ta Thiệu Trĩ gì, chợt thấy tim đau đến mức thở nổi.
A Trĩ. Nhỡ... nhỡ những lời đồn đó đều là thật, nhỡ thật sự thấp hèn và dơ bẩn.
Chàng sẽ nghĩ về thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tang-xtrz/chuong-2.html.]
Chàng... còn nữa ?
2.
Ba năm , mang tên Thải Tang.
Ta tên Thanh Tước, là nhạc cơ Vương huyện thừa nuôi trong phủ.
Lúc đó giới quyền quý thịnh hành phong tục nuôi nô tỳ, mua các cô gái nhỏ về nuôi trong phủ và dạy các nàng ca múa với thư họa.
Đợi đến năm mười ba mười bốn tuổi thì tự dùng đem tặng những cô gái để lôi kéo quyền quý đều là một cuộc mua bán lỗ vốn.
Ta mua phủ năm bảy tuổi, cũng thiên phú đàn hạc cầm.
Bảy năm trời, nhạc sư đ.á.n.h gãy chín cây thước trúc và mười ba cây roi mây.
Không chịu đói bao nhiêu và quỳ phạt bao lâu thì mới tinh thông môn nghệ thuật .
Nhạc sư dạy dỗ bọn là một ma ma lớn tuổi. Bà thường : “Đừng trách độc ác, hãy trách các ngươi mệnh hèn, sinh nô tỳ.”
“Người tài nghệ giỏi gặp đại nhân nâng đỡ sẽ là quạ bay ổ phượng.”
“Người tài nghệ kém chủ nhà mất mặ thì c.h.ặ.t t.a.y là nhẹ, bán lầu xanh thì t.h.u.ố.c hối hận .”
Ma ma hề dọa bọn .
Lúc đó Vương huyện thừa bận lấy lòng các thế lực, tặng vàng bạc, tặng mỹ nhân.
Ngay cả mỹ nhân mà nhân vật lớn thèm để mắt tới, Vương huyện thừa cũng dám bán mà c.h.ặ.t t.a.y mỹ nhân phong trong hộp vàng để dâng lên coi như lời tạ tội vì tiếp đãi chu đáo.
Còn mới mười bốn tuổi thì tặng cho Thiệu Chinh.
Tất cả các tỷ đều than may, lén lút cho một trận.
Vì lúc đó Thiệu Chinh đang Trung tướng quân trọng dụng, các thế lực đều tranh lấy lòng, lôi kéo và nhà họ Thiệu.
Tặng vàng son ngọc trắng, tặng gấm vóc xe ngựa, tặng mỹ nhân Hồ Cơ.
Thiệu Chinh nhận một món và giữ một ai.
Hoặc là chặt tay, hoặc là bán lầu xanh.
Thiệu Chinh cần thì chỉ còn đường c.h.ế.t.
Vương huyện thừa nghĩ một kế , bảo đám nô bộc lột sạch quần áo .
“Ta tin khi thấy mỹ nhân trần trụi thì còn động lòng.”
Thiệu Chinh lưng về phía ngắm tuyết, đừng là , còn chẳng thèm ngoảnh đầu .
Ta sống.
quá lạnh và quá sợ hãi.
Run rẩy đàn sai một âm.
Thiệu Chinh vui dậy đầu.
Ta liều mạng quỳ đất dập đầu, sợ sẽ chặt đôi tay mất hứng.
cái tát và nắm đ.ấ.m trong dự đoán hề giáng xuống, đó là một chiếc áo choàng lông cáo dày cộp phủ lên .
Ta run rẩy ngẩng mặt lên ngạc nhiên .
Thiệu Chinh xổm xuống chằm chằm đột nhiên lớn tiếng.
“Ta đáng sợ đến ?”
Ta ngơ ngẩn . Vào giây phút đó, như gặp vị thần cứu khổ cứu nạn.
Hắn cũng để ý mà chỉ phất tay.
“Cô mặc quần áo đến phủ đàn một khúc nữa.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.