Phụ   thích  và  ruột xuất  thấp hèn của  nên  chia cho Thiệu Trĩ binh mã  thành trì nào cả.
 
Chỉ  một  nhà cửa vàng bạc và  hưởng bổng lộc của nhà họ Thiệu.
 
Thiệu Trĩ thừa hưởng thiên phú âm luật từ  . Chàng mở một ban nhạc sư trong quán .
 
Gặp  Thải Tang là lúc  đang khổ sở tìm kiếm một nhạc sư giỏi đàn hạc cầm nhưng  nhiều ngày vẫn  tìm .
 
Mặc cho  vỗ n.g.ự.c  tiền lương và đãi ngộ  rõ ràng, Thải Tang vẫn  chịu đàn cho  .
 
Sau  Thiệu Trĩ  đến thăm, thấy nàng bệnh  nặng nên mời thầy t.h.u.ố.c cho nàng. 
 
Thải Tang    nợ ân tình của  và : “Đợi  bán xong lô tơ lụa ,  sẽ trả tiền  cho .”
 
Thiệu Trĩ mới   tiền nàng kiếm  từ nuôi tằm dệt vải, trừ tiền thuê giống tằm  thì chỉ đủ sống qua ngày.
 
 nàng   vui vẻ mà  hề thấy vất vả.
 
“Không  . Sang năm  sẽ trả hết.”
 
Trong căn nhà tồi tàn, cây hạc cầm nạm vàng khảm ngọc  trông thật lạc lõng.
 
Thiệu Trĩ  hiểu vì  cô gái  mắt   chịu dùng tài nghệ kiếm sống, nếu thật sự   thì bán cây đàn  cũng đủ sống dư dả.
 
Lời  chạm đến nỗi lòng của nàng. Thải Tang cúi đầu ôm bát t.h.u.ố.c  im lặng  lâu.
 
“Ta  sống một cuộc đời sạch sẽ.”
 
Vì ân tình , nàng bằng lòng đàn cho  một khúc.
 
Tiếng đàn ẩn chứa quá khứ của  chơi, nỉ non như oán hận, như thương cảm, như    kể câu chuyện nào đó khiến Thiệu Trĩ mơ hồ nhớ  lúc  ôm   lòng, dịu dàng kể   về chim sẻ chim trĩ.
 
Nàng đàn xong thì cúi đầu, nước mắt   ướt vạt áo.
 
Thiệu Trĩ  Thải Tang đến quán  của  đàn, khách ở đó là những  thật sự yêu thích âm luật.
 
Không   trải qua những gì, nàng  đề phòng.
 
Nhìn  mắt Thải Tang, lòng Thiệu Trĩ cũng  chắc chắn.
 
Làm  để nàng tin là  thật sự sẽ  sỉ nhục nàng?
 
“Chàng hãy lập một lời thề .”
 
Lập lời thề?
 
Trong cái thế giới kỷ cương đổ nát ,  mấy ai tin lời thề?  nàng tin.
 
Thấy sự nghiêm túc trong mắt Thải Tang, Thiệu Trĩ cũng trở nên nghiêm túc một cách khó hiểu.
 
Nghe    biến thành con rùa, nàng mỉm .
 
Thải Tang  lên thật  khiến  ngây   một lúc lâu.
 
Gió xuân tháng Ba thổi qua lá dâu xanh   mặt nước gợn sóng.
 
Một ý nghĩ như sợi bông  cành cũng thổi  lòng Thiệu Trĩ bén rễ.
 
Kiếp    mãi mãi  nàng,  nàng .
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
 
Sau   cũng cưới Thải Tang  vợ như ý nguyện  đưa nàng về gặp thầy cô bạn bè,   và  trưởng.
 
Không  vì  bận tâm những lời đồn về xuất  nhạc kỹ của Thải Tang mà từ lúc chín tuổi, Thiệu Trĩ   còn để ý  khác  gì nữa.
 
Nói là sợ  khác bàn tán, thật  là  ngại  dám thừa nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-tang-xtrz/chuong-10.html.]
 
Đưa nàng về là vì lòng hư vinh của  trỗi dậy.
 
Nói xem, ai cưới  một cô gái   quán xuyến gia đình  nhịn  khoe  chứ?
 
Sau  tình cờ thấy  trưởng kéo nàng,  mới  thì  nhạc kỹ   ép lập lời thề chính là nàng.
 
Thiệu Trĩ hồn vía lên mây lao ngay về phòng  chợt thấy sợ hãi.
 
Hiện giờ Thiệu Chinh là Trung Lĩnh Quân, xét về quyền thế và địa vị thì  kém xa.
 
Huống hồ  trưởng và trưởng tẩu  hòa thuận, bao nhiêu năm qua  luôn nhớ mãi Thải Tang.
 
Liệu nàng  bỏ  ?
 
Nghe thấy tiếng bước chân của Thải Tang vội vã trở về  hành lang.
 
Thiệu Trĩ  dám hỏi, đành giả vờ  tỉnh.
 
 Thải Tang   gì, chỉ  nỡ   lâu thật lâu.
 
Nàng đang nghĩ gì?
 
Có  nàng cảm thấy   bằng  trưởng?
 
Có  nàng  cần  nữa?
 
Trong lòng của Thiệu Trĩ chua xót, cảm giác  dễ chịu chút nào.
 
Không . Mình tuyệt đối  thể  yên chờ  bỏ rơi.
 
Thiệu Trĩ  từng kể ai  những chuyện khổ sở trong quá khứ.
 
Ngoài việc  tỏ  yếu thế để giữ nàng bên , Thiệu Trĩ còn   với nàng.
 
“Thải Tang. Cơn mưa đang đổ trong lòng nàng cũng từng  ướt  trong quá khứ. Trận mưa đó từng khiến  bệnh nặng nên   nàng cũng đang bệnh  nặng.  chim sẻ bảy tuổi và A Trĩ chín tuổi cũng giống , một trái tim  sống sót thì   sự khác biệt về cao thấp.”
 
Thiệu Trĩ cảm thấy   đáng thương đến thế, rốt cuộc  cũng  trả  thù.
 
Những vết thương đó   còn đau nữa,  Thải Tang vẫn đau lòng đến mức rơi nước mắt vì .
 
Ánh nến dịu dàng, nàng đau lòng ôm   lòng.
 
Thiệu Trĩ nhếch khoé môi .
 
Cúi đầu giấu  vẻ đắc ý thầm kín trong lòng.
 
Được . Cứ xem  là một con chim trĩ xảo quyệt .
 
Dù  thì   khác mềm lòng, chiếm  sự đồng cảm chẳng  là cách sinh tồn của kẻ yếu ?
 
Thấy Thiệu Trĩ nghiêm túc lập lời thề, Thải Tang vội gạt tay  đang vốc nước Lạc Hà.
 
“Đừng uống nữa. Nước Lạc Hà uống khi lập lời thề còn đắng hơn cả hoàng liên.”
 
Thải Tang lừa , rõ ràng còn ngọt hơn mật.
 
Không  Thanh Tước, cũng   Thải Tang.
 
Là Thiệu Trĩ nghĩ Lạc Hà nương nương mỗi ngày    nhiều  lập lời thề.
 
Thiệu Trĩ sợ nàng bận rộn nhớ nhầm ,  tìm thấy Thanh Tước ngày xưa cũng chẳng nhận  Thải Tang bây giờ.
 
Chàng thầm nghĩ.
 
“Lạc Hà nương nương. Không cần phiền  tìm , chính là  yêu  mặt . Thiệu Trĩ  cùng nàng  một lòng một , trọn đời trọn kiếp, bạc đầu  rời, dù  già nua cũng  bỏ rơi.”