Hôm nay, lễ hội hoa đăng của trấn Thanh Vân nhất định sẽ bùng nổ. Đã đến lúc trấn Thanh Vân của họ nổi tiếng một phen "
"Bọn họ nhận lệnh triệu tập vội vã phi như bay đến đây. Dạy mấy đứa nhóc lồng đèn, chuyện ngầu hết sảy còn gì!
Ban nãy, cô tổ réo gọi Tô Nho Nhỏ trong nhóm chat, cô nàng liền tức tốc tập hợp đám bạn lồng đèn. Ai nấy xách theo chiếc rương gia truyền đựng dụng cụ, vội vã chạy đến đây.
Hôm nay, họ nhất định trổ hết tài nghệ, phô diễn cho thấy tiết mục truyền thống trứ danh hằng năm của trấn Thanh Vân – Lễ hội đèn lồng. Chuyện siêu ngầu còn gì!
Thẩm Chi Chi các cô gái từ bốn phương tám hướng kéo đến, đôi mắt ánh lên ý , khoé môi cong cong hệt như Phật Di Lặc.
Mới lúc nãy còn lo dạy, giờ chẳng các cô giáo tới !
Gương mặt các cô gái trẻ tràn đầy sức sống thanh xuân, bước chân thoăn thoắt, chỉ trong nháy mắt đến mặt đám Thẩm Ngôn.
“Cô tổ, bên đang cần giáo viên dạy lồng đèn ạ! Chị xem chúng em ?” Tô Nho Nhỏ dẫn đầu đám chị em, tươi như hoa Thẩm Chi Chi.
Trong lòng họ khỏi thầm kinh ngạc, cô tổ thật sự, thảo nào mạng nhiều fan mê mẩn nhan sắc của chị đến !
“Tụi em đều học lồng đèn từ nhỏ. Đừng tụi em còn trẻ, chứ thật ai cũng là sư phụ già hai mươi năm kinh nghiệm đấy ạ.” Tô Nho Nhỏ và đám bạn của đều kiêu hãnh gật đầu.
Tuy họ trông còn trẻ, nhưng thâm niên lồng đèn chẳng hề ít ỏi. Từ lúc còn bé tí theo cha học nghề, hằng năm cứ đến Lễ hội đèn lồng là dù đang ở khắp cả nước cũng sẽ tức tốc trở về, cùng gia đình và bạn bè đón một đêm hội rực rỡ, lộng lẫy.
Tính từ lúc còn là những cô nhóc tí hon bắt đầu tiếp xúc với lồng đèn đến giờ cũng ngót nghét hai mươi năm. là những sư phụ già tuy mới ngoài hai mươi mà hai mươi năm kinh nghiệm trong nghề .
“Quá , các cô giáo chuyên nghiệp thế , chắc chắn các bạn nhỏ sẽ học chăm chú.” Thẩm Chi Chi dịu dàng .
Đám con gái thật giỏi giang, tuổi còn trẻ mà kinh nghiệm dày dặn như . Suy cho cùng, đây chính là sức mạnh của sự kế thừa. Chính vì sự truyền thừa mà các cô gái mới tiếp xúc với nghề thủ công từ nhỏ, mới thể ngừng học hỏi, và mới thể toả sáng rực rỡ mặt như hôm nay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thai-hau-xuyen-khong-cung-con-chau-dinh-luu-tham-gia-show-thuc-te/chuong-344.html.]
“Các chị ơi, các chị đến dạy chúng em ạ!” Mấy đứa trẻ ngay ngắn ghế, ngoan ngoãn cất tiếng hỏi.
Trái tim của Tô Nho Nhỏ và đám bạn phía như tan chảy. Mấy cục bột nhỏ đáng yêu quá mất!
Qua hình ảnh của lũ trẻ, họ dường như thấy chính ngày còn thơ bé, gương mặt cũng ánh lên vẻ hăng hái, tò mò và chân thành y hệt. Họ cũng bắt đầu học lồng đèn từ khi còn là những cô bé tí hon.
Giờ đây là một lứa trẻ khác. Thời gian trôi tựa như một vòng luân hồi kỳ diệu. Ngày xưa, cha họ lúc còn trẻ bồi dưỡng họ, bây giờ họ trưởng thành, và đám nhóc trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm.
Thế mới sinh mệnh thật diệu kỳ, sinh sôi nảy nở, ngừng tiếp nối. Chính vì sự kế thừa văn hóa mà họ mới thể tìm thấy cội nguồn, tìm thấy nơi gọi là nhà.
Cũng chính vì sự kế thừa văn hóa mà đất nước Hoa Quốc của họ mới sự đoàn kết và thịnh vượng như ngày hôm nay.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Lòng họ bỗng dâng lên một niềm tự hào vô hạn. Sự kiên trì bấy lâu nay của họ quả thực hề sai lầm!
Họ thật sự đang một việc vô cùng lớn lao.
Tô Nho Nhỏ và các bạn gật đầu thật mạnh, chút do dự đặt những chiếc rương của lên bàn. “Các bé yêu ơi, chúng bắt đầu học lồng đèn nhé! Mời các em cùng theo các chị, nào?”
“Dạ ạ!” Bọn trẻ vui sướng đồng thanh đáp.
Hôm nay, chúng cũng sẽ tự tay một chiếc lồng đèn cho riêng !
Tiếng đáp trong trẻo của đám trẻ dứt, buổi dạy học của những “sư phụ già” như Tô Nho Nhỏ cho lứa học trò mới cũng chính thức bắt đầu.
[Không ngờ một chiếc lồng đèn cần nhiều công đoạn và dụng cụ đến .]