Ta  hai    mặt .
Có lẽ ánh mắt  quá bình tĩnh, họ giật .
Ta gõ nhẹ  thanh kiếm: "Hầu gia hãy cầm chắc, đừng    thương."
"Ninh Yến!"
Bảo Định hầu nắm chặt thanh kiếm bằng cả hai tay, nghiến chặt răng: "Ngươi     ?"
Ta ném tờ giấy vụn trong tay  lò sưởi.
Tay  ấm áp,  đột nhiên nghĩ đến tay của bệ hạ, bốn mùa đều lạnh như ,  từng ấm áp.
"Hầu gia, ngài  từng nghĩ, trong triều   ít  tài giỏi, tại  bệ hạ  giao phó cho ?"
Bảo Định hầu khựng .
Ninh Thái phi khinh thường hừ một tiếng: "Chẳng lẽ   ngươi  cho  uống bùa mê thuốc lú ?"
Ta liếc  Ninh Thái phi, đổi tư thế, lấy giấy vàng bắt đầu gấp vàng thỏi, gấp một cái thì đốt một cái.
Bên cạnh là linh cữu của bệ hạ,   yên tĩnh bên trong.
Ta     linh hồn   nhưng nếu , lúc   chắc chắn đang  .
Hắn  đa nghi, chính vì , từ ngày  cung,    qua  với Hàn Tiêu.
"Khi tiên đế băng hà, Ninh Thái phi tóc tai bù xù  ngoài thư phòng,  đều nhớ." Ta  khẽ: "Lúc đó   nghĩ, nếu  là ngươi,  sẽ  gì."
Bà vẫn khinh thường hừ một tiếng!
Ta  cho bà đáp án chính xác: "Ta sẽ gặp cháu gái  gia tộc ruồng bỏ trong cung ngay cái  đầu tiên, đối xử với nó thật , để nó quyến rũ thái tử. Cô cháu hợp lực nắm giữ tiên đế và thái tử trong lòng bàn tay."
Ta ngẩng đầu  bà: "Như , Tấn Vương  thể tiến  thể lui."
Ninh Thái phi sửng sốt.
Có lẽ bà  nghĩ đến cái tát năm năm  bà suýt nữa  tát  mặt .
"Các ngươi vẫn  hiểu . Tất nhiên,  ai trong các ngươi hiểu, chỉ  chằm chằm  chút ánh sáng  mắt."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ánh sáng đó vẫn là do thái tử năm đó ban tặng.
"Ta là   đơn giản."   dậy, vuốt ve ống tay áo: "Ai  mùng một,  sẽ  ngày rằm."
Bảo Định hầu  dám thực sự c.ắ.t c.ổ .
Thanh kiếm của ông  động  theo .
Ta đẩy thanh kiếm của ông ,  hai   mặt: "Bây giờ cầu xin  cũng vô dụng."
Ninh Thái phi mắng  té tát!
Bảo Định hầu ngơ ngác  ,   đến bên linh cữu của bệ hạ, cúi đầu  di dung của : "Các ngươi vẫn  hiểu ?"
"Đến tận ngày nay, ngay cả khi bệ hạ còn sống,  cũng  thể  gì ."
"Không ngờ ngươi   tham vọng lớn như .   ích gì, ngươi   binh quyền,  thứ đều là hư vô." Ninh Thái phi : "Ngươi cho rằng ngươi   con đường bình thường nhưng ngươi cũng chỉ là một nữ tử bình thường."
Ta  Ninh Thái phi,  .
Bà ngẩn , dường như  hiểu ,  dường như vẫn  hiểu.
Ta gõ  linh cữu,  ngón tay phát  tiếng keng keng.
Chương 26
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ten-ta-se-duoc-ghi-vao-su-sach/chuong-13.html.]
Linh đường trong nháy mắt  nội vệ bao vây, từng thanh đao sáng loáng, lạnh lẽo và khát m.á.u hơn cả thanh kiếm trong tay Bảo Định hầu.
"Ngươi  sớm  chuẩn ?" Bảo Định hầu lảo đảo vài bước,  thể tin  : "Ngươi, ngươi  chúng  sẽ đến."
Không đợi  trả lời, Bảo Định hầu  : "Ngươi, ngươi đang lợi dụng chúng  để lấy lòng thiên hạ, lấy lòng triều đình, lấy lòng hoàng thất?"
"Hầu gia cuối cùng cũng thông minh một ." Ta gật đầu khen ngợi.
Bảo Định hầu   phịch xuống đất.
Ta nửa quỳ  mặt ông : "Ngươi   tại  bệ hạ g i ế t Nhị hoàng tử An Xương Vương nhưng  vẫn giữ  Lục hoàng tử Tấn Vương  g i ế t ?"
"Tại ?" Ông hỏi .
"Để  cho  g i ế t." Ta thản nhiên .
Tịch thu nhà Bảo Định hầu, g i ế t Tấn Vương, là thử thách mà  dành cho , cũng là cơ hội mà  dành cho .
Bách tính, triều đình, cùng tân đế sắp đăng cơ đều  thấy, ngày đầu tiên  Ninh Yến nhiếp chính, là thái độ gì.
Ta  kết hôn,  sinh con,  tiếp xúc với nam nhân,   nhà  cửa  ham ,  một lòng vì hoàng thất, vì xã tắc thiên hạ.
Một nữ chính khách trong sạch  bao?
Ta vung tay: "Tấn Vương và Bảo Định hầu tạo phản, áp giải ."
Nếu Bảo Định hầu  tạo phản,  sẽ  động đến họ.
Mỗi  đều  lựa chọn.
Lựa chọn của , lựa chọn của ông, lựa chọn của Hàn Tiêu, lựa chọn của bệ hạ...
"Ta  đánh giá thấp ngươi." Bảo Định hầu mặt mày xám xịt,   đất  thể  dậy.
Ba ngày , Ninh Thái phi tự vẫn ở hoàng miếu, Tấn Vương  giam lỏng ở Tông nhân phủ, Bảo Định hầu  tịch thu nhà, nam nữ đều  đày  Lĩnh Nam.
Ta chỉ  gặp Tấn Vương.
"Biểu tỷ." Hắn   giường mềm, ánh mắt u ám  : "Đến tận bây giờ  mới hiểu, năm đó   tìm tỷ, tỷ   gì với ."
"Biểu tỷ,    quá ngốc ?"
Ta xoa đầu , nhỏ giọng : "Ngươi  ngốc. Nếu sinh  trong phủ  bình thường, ngươi chất phác ngây thơ, chân thành lương thiện, chắc chắn sẽ  cuộc sống viên mãn."
Năm đó   với ,  cần  quá cố gắng,  ngốc  phúc của  ngốc.
Hắn  mẫu phi   thích  ngốc,   thông minh.
Bệ hạ là    vẻ yếu đuối nhưng thủ đoạn   hề yếu, chỉ là họ  hiểu  điều .
"Biểu tỷ,  sẽ c h ế t ?" Hắn hỏi .
"Sẽ ." Ta véo mặt : "Chỉ cần  còn sống,  ai  thể động đến ngươi."
Hắn  lên,  .
Tháng 4 năm Thuận Khang thứ tư, hoàng đế  an tán ở hoàng lăng một cách cách long trọng, tân đế bảy tuổi  ngày thứ hai  cử hành đại điển đăng cơ, định niên hiệu là Tân Thái.
Mùng 9 tháng 4,  dắt tân đế lâm triều.
Tân đế mời   long ỷ,    dám.
Tân đế cũng  dám ,  song song với , quần thần đầy điện quỳ  dám  dậy.
Ta thở dài, dắt tay tân đế  xuống.
Trên kim điện, bầu  khí căng thẳng  nới lỏng.