Ta lắc đầu: “Không .”
“Lúc  là một hoàng tử thất thế, Kim Minh Nguyệt đối với  mà , chính là vầng trăng  trời, chỉ  thể ngắm  từ xa. Khi     vầng trăng ,   bắt đầu nhung nhớ Giả San San  rời xa  trong biển lửa.”
“Đối với  mà , thứ   , mới là  nhất.”
“Lúc  là hoàng tử,   ngôi vị Hoàng đế,  Minh Nguyệt, khi    tất cả,    .    bao giờ ,   cái gì.”
“Muội  gì? Muội  , chỉ cần   , dù  lên trời xuống đất,  cũng sẽ tìm cho !”
Hắn  kích động tiến lên một bước, trong mắt lóe lên tia sáng.
“Ta , cả đời cả kiếp chỉ  một đôi. Có lẽ   đoán ,     thường, dựa theo quy củ của tê tê chúng ,   theo  về hang.”
Ánh sáng trong mắt Cố Tri Lâm bỗng nhiên vụt tắt.
Hắn  im lặng hồi lâu, từ trong lòng lấy  một khúc gỗ đen sì đặt lên bàn.
“Rễ của hai cây hoa quế , vẫn còn ở Đông Cung. Nếu  nhớ chúng,  thể  về xem một chút.”
Ta  khúc gỗ khô héo ,  nhạt: “Năm đó, là  tự tay thiêu rụi chúng, ân oán giữa chúng ,  sớm kết thúc, đời   sẽ  bao giờ bước chân  hoàng cung Trần quốc nữa.”
“Cây khô  héo,    thể hồi xuân?”
“Có những chuyện,  xảy  , thì  thể nào quên . Quá chấp nhất, chỉ  tổn thương  khác, cũng tự  tổn thương chính .”
Ta phất tay về phía  , mỉm : “Hoàng đế bệ hạ, xin mời trở về cho.”
Thời gian như  trở , những ngày tháng vui vẻ chờ đợi ở Vương phủ năm xưa, lời tạm biệt trong biển lửa, giờ phút  đều hóa thành sự buông bỏ.
Từ nay về ,    đế vương của  .
Ta mở quán huấn luyện nam đức của .
Đây chính là kết cục   nhất.
Chương 15: Kết Cục
Nửa năm .
Việc buôn bán của quán huấn luyện nam đức ngày càng phát đạt, Nữ Đế còn đặc biệt cấp cho  một khoản tiền, Tiểu Xuyên ngày nào cũng ôm cây quỳ, tính toán sổ sách, dự định mở rộng quy mô, mở thêm chi nhánh.
Ta  bò  giường ngủ li bì, Đại Xuyên như một cơn gió lao đến  mặt , dương dương tự đắc khoe bộ y phục mới: “San San tỷ, tỷ xem, loại vải      rẻ.”
Ta giật , đây là vải vóc của Trần quốc!
Buôn lậu là phạm pháp!
Đại Xuyên trợn trắng mắt với : “Tỷ ngày nào cũng chỉ  ngủ, bao lâu   lên mặt đất, Trần quốc và Sở quốc  thông thương ,   Hoàng đế Trần quốc còn chủ động bỏ tiền  tu sửa một con đường cái nối liền hai nước, còn miễn thuế cho thương nhân Sở quốc đến Trần quốc buôn bán.”
Tiểu Xuyên  cúi đầu xem sổ sách,  : “Tỷ còn tưởng tại  Nữ Đế  đột nhiên cấp tiền cho chúng ? Là vì nàng  giàu lên .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/te-te-thanh-tinh-chay-roi/chuong-14-15-hoan.html.]
“Vị phu quân cũ của tỷ cũng  tệ lắm.”
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Ta cúi đầu,   gì.
Nữ Đế Sở quốc lên ngôi, các vị vua của các nước lân cận đều khinh thường,   giao thiệp với Sở quốc, hơn nữa mâu thuẫn giữa Trần quốc và Sở quốc   từ lâu.
Cố Tri Lâm   nhất định là  âm mưu gì đó!
Ta nên thu xếp thời gian  cung nhắc nhở Nữ Đế một tiếng.
Đang ngẩn , một trận ồn ào truyền đến từ ngoài cửa, trong đó  cả tiếng  của  Trần quốc.
“Sao    Trần quốc?”
Đại Xuyên vẫn đang mải mê soi gương,  ngẩng đầu lên: “Tỷ   , Trần quốc cũng bắt đầu thi hành chế độ một vợ một chồng ,   là do Hoàng đế tự   gương, giải tán hậu cung. Mấy ngày nay quán huấn luyện nam đức của chúng    nhiều nam nhân Trần quốc  phu nhân đưa đến.”
Lễ giáo Trần quốc hà khắc, Cố Tri Lâm  mà dám  trái với đạo lý như .
“San San tỷ, chúng   thẻ hội viên , bỏ tiền   thẻ hội viên, cả đời  huấn luyện miễn phí.”
Ta trợn trắng mắt, gõ lên đầu Tiểu Xuyên: “Có  ngươi  lẻn  cung tìm Ngũ công chúa  ? Nàng   khi  ngã từ  lầu xuống, tỉnh dậy đầu óc liền  bình thường nữa, luôn  những lời kỳ quái. Quán huấn luyện nam đức của chúng , khách đến đều là  ép buộc đến để cải tạo, cố gắng một  là thành công,  cái gì mà cả đời huấn luyện!”
Tiểu Xuyên ôm đầu, vẻ mặt tủi , định  gì đó, một giọng  trầm thấp quen thuộc vang lên: “Thẻ ,  !”
Là Cố Tri Lâm.
“Sao   đến nữa? Lần  chẳng    rõ  ?”
Hắn   : “San San,     dây dưa với ,  chỉ là nhận  khuyết điểm của , nam đức của  còn kém cỏi.”
“Gần đây   sắp xếp xong chuyện triều chính ,   mỗi tháng  đều  thể đến đây nửa tháng để học nam đức, đường xá   tu sửa xong ,  còn vất vả nữa.”
“Ta còn bắt  mấy tên trộm mộ định đào hoàng lăng nhà , học  cách đào hầm .”
“Học đào hầm để  gì?”
Cố Tri Lâm mỉm : “Nếu    cơ hội đến nhà  chơi,  nghĩ chắc chắn sẽ dùng đến.”
Ta  Cố Tri Lâm với vẻ mặt chân thành,  chút ngốc nghếch, nhất thời ngẩn ,    vất vả   thì liên quan gì đến ?
Hắn  đến nhà   gì?
Đường đường là Hoàng đế Trần quốc, suốt ngày chạy đến đây là  ý gì?
Ta  chút bực bội xua tay: “Không nhận,  nhận, mau trở về !”
Vừa dứt lời, Tiểu Xuyên  thở hổn hển bê từ ngoài  mấy hòm vàng bạc châu báu.
“San San tỷ, phu quân cũ của tỷ đưa  nhiều học phí!”
“Học phí  nhận, miễn  trả!”
(Toàn văn )