Tạo phản trượng phu cũng trọng sinh - Chương 75
Cập nhật lúc: 2025-08-23 07:02:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Kiêu Vương phòng, cho Nguyệt Thanh lui xuống, đến giường, mặt mày trầm tư.
Nhìn thấy vẻ mặt chút ôn hòa của Kiêu Vương, Ôn Nhuyễn cũng dám đoán xem chuyện như thế nào, chỉ theo đạo lý “giơ tay đánh mặt ”, nàng nở nụ tươi với Kiêu Vương, đôi mắt cong cong, ý ngọt ngào, giọng cũng mềm mại: “Điện hạ, hôm nay về sớm ạ?”
Phương Trường Đình mặt biểu cảm xuống mép giường, chằm chằm nàng, hỏi: “Nàng từng ngoan ngoãn an phận dưỡng thai ?”
Ôn Nhuyễn học theo dáng vẻ đáng thương của Doanh Doanh, chớp chớp đôi mắt to Kiêu Vương như một cô vợ nhỏ, tự thú: “Thiếp vẫn yên tâm về Ngạn ca nhi. Lúc mới về Tắc Châu, cho theo dõi mấy quản sự cận của kế.”
Dù Trần thị cũng đơn giản, hành sự cẩn thận, cho ở bên cạnh bà chắc chắn , dễ bứt dây động rừng, cho nên chỉ thể tay từ mấy quản sự trướng bà .
Ôn Nhuyễn tiếp: “Gần đây một quản sự thường xuyên tiếp xúc với môi giới, còn mua một nha đầu chuẩn cho . Phụ sẽ nạp thêm , trong phủ ngoài Ngạn ca nhi là chủ tử lớn tuổi hơn một chút, cũng ai khác. Thiếp lo lắng bà sẽ hãm hại Ngạn ca nhi. Nếu bà thật sự hại Ngạn ca nhi, chắc chắn thể để khác là do bà tìm , cho nên bà tất sẽ ngầm nhét . Thiếp vì để bà lơi là cảnh giác, chỉ mượn cớ Ngạn ca nhi tiếp khách cho Thập Thất để điện hạ cho nó nghỉ vài ngày, đến lúc đó bà nhất định sẽ nhân mấy ngày để sắp xếp đến gần Ngạn ca nhi.”
Phương Trường Đình lạnh mặt nàng giải thích. Chàng chằm chằm nàng hồi lâu, đến mức Ôn Nhuyễn chút hoang mang.
Nửa ngày mới trách mắng: “Biết rõ thai, thể cũng , nhưng nàng từ đầu đến cuối hề với bổn vương một câu, còn nghĩ nếu Thập Thất giải quyết , nàng sẽ tự ngoài giải quyết !?”
Kiêu Vương quá mức mạnh mẽ, Ôn Nhuyễn lập tức mềm nhũn, đáp: “Cũng, cũng nghĩ đến thế.”
Nghe xong câu trả lời của nàng, Kiêu Vương thật đập bàn một cái cho hả giận, nhưng cũng chỉ là nghĩ thôi. Thứ nhất là hứa với nàng, dù giận cũng đập bàn với nàng nữa, thứ hai cũng lo cho đứa bé trong bụng nàng.
Huyết mạch của , tự nhiên hết sức coi trọng.
“Nếu nàng đang mang thai, bổn vương nhất định sẽ bắt nàng ngoài sân phạt!” Nếu binh lính trướng kẻ ngoài mặt thì mà lưng khác, sớm quân pháp xử trí !
Ôn Nhuyễn tự đuối lý, liền rụt cổ như chim cút, hồi lâu mới lí nhí một câu: “Vậy nếu điện hạ nguôi giận, cũng thể đợi khi sinh con hãy bắt ngoài sân phạt.”
Ôn Nhuyễn buột miệng câu , đến nỗi khi xong, trong đầu Kiêu Vương nảy nhiều ý nghĩ. Nàng rõ sẽ bắt nàng phạt, nhưng cứ những lời như , ý vị khiêu khích rõ ràng, bản lĩnh của nàng thật là lớn !
Kiêu Vương trừng mắt nàng. Chuyện sớm , chuyện âm thầm giúp đỡ chắc chắn giấu nàng, cho nên cũng nhân lúc cuộc chuyện của các nàng mà rõ, cũng nghĩ là thể nàng thật sự nhận sai, chỉ là để nàng lo lắng cho nàng. Ai ngờ nàng còn dám chuyện như .
Ôn Nhuyễn cúi đầu cũng cảm nhận Kiêu Vương đang trừng , chậm chạp gì, mới nhận dường như sai. Nàng vội vã cứu vãn, gần ôm lấy cánh tay .
“Điện hạ đừng hiểu lầm , đầu óc hồ đồ mới . Lần bàn bạc với điện hạ, thật sự là sai .” Bây giờ nên cứng đối cứng với , tránh để uất ức trong lòng.
Sau khi nàng thai, hết mực chiều chuộng nàng, cũng thể để cảm thấy nàng ỷ con mà kiêng nể gì, vô cớ gây sự.
Kiêu Vương lạnh lùng liếc nàng một cái, : “Bổn vương là giận nàng vì câu đó , bổn vương giận là nàng căn bản để bổn vương trong lòng. Chuyện như thế , cũng bàn bạc với bổn vương, nàng coi bổn vương, chồng , ở ?”
Kiêu Vương nổi giận, Ôn Nhuyễn vội dùng đến chiêu cuối cùng.
Một chữ, dỗ.
Nàng dịu dàng dỗ dành: “Tự nhiên là đặt ở vị trí quan trọng nhất …” Nói , nàng kéo tay Kiêu Vương đặt lên n.g.ự.c , mềm mại : “Nơi chứa đầy điện hạ.”
Vì nàng đang mang thai, chỉ lúc ngủ mới ôm nàng một chút, từng hôn môi chạm . Đã lâu gần gũi, bỗng nhiên nàng kéo tay đặt lên nơi mềm mại đầy đặn hơn nhiều vì mang thai, nhất thời chút xao động. Lại đột nhiên nàng , tai bỗng mềm nhũn.
Vốn đặc biệt tức giận, Kiêu Vương nàng dỗ dành kiểu , tức khắc cơn giận nào cũng tan biến.
Đáy lòng một cảm giác nên lời, tê tê dại dại, cũng vui vẻ.
Ôn Nhuyễn lén sắc mặt Kiêu Vương, lông mày giãn , sắc mặt cũng hơn.
Ừm, vẫn dễ dỗ như khi.
Thấy dỗ , Ôn Nhuyễn liền nhẹ nhàng : “Điện hạ nếu còn lạnh mặt với , tất sẽ bất an trong lòng, lòng an thì an thai ?”
Không khí, đến an thai, Kiêu Vương tự nhiên sắc mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tao-phan-truong-phu-cung-trong-sinh/chuong-75.html.]
“Những của nàng cho cùng cũng là thám tử chuyên nghiệp, giám sát trong thời gian ngắn thì vấn đề, lâu dài chắc chắn sẽ sơ suất, để bắt sơ hở.”
Vấn đề Kiêu Vương , Ôn Nhuyễn suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng lý.
“Vậy ý của điện hạ là bảo rút những thám tử đó về, bằng của điện hạ?”
Phương Trường Đình khẽ nhướng mày: “Không tin bổn vương?”
Ôn Nhuyễn vội lắc đầu: “Không tin , chỉ là để thám tử bên điện hạ giám sát chuyện nội trạch, là quá lãng phí tài năng ?”
là tin , chỉ là nàng lo lắng giám sát sẽ còn liên lạc với nàng nữa, nếu nàng lỡ mất thông tin quan trọng nào thì ?
Phương Trường Đình nàng đang lo lắng điều gì, nên khuyên nhủ: “Bên em trai của nàng còn bổn vương giúp, nhưng an thai chỉ thể là chính nàng phối hợp. Thái y mấy tháng đầu cần cẩn thận, nàng chuyện gì cũng lo lắng, bổn vương bất an.”
Ôn Nhuyễn cúi đầu, đặt tay lên bụng . Kiêu Vương lý, nàng thể lo cả hai bên. Nàng tuy ghét Ngạn ca nhi đời ngu xuẩn đến mức nhận giặc , nhưng dù cũng là em trai lớn lên, dù sai đến , cũng nó cơ hội đúng đường.
nếu đánh cược bằng đứa bé trong bụng, cái giá trả thật sự lớn, đời cũng sẽ trở thành một nỗi canh cánh trong lòng nàng.
“Buông tay , chờ đợi, chẳng qua chỉ là xử lý chút chuyện , bổn vương vẫn năng lực đó.”
Ôn Nhuyễn vẫn theo lời Kiêu Vương, giao phó bộ cho .
Sau Ôn Nhuyễn hỏi Kiêu Vương chuyện , Kiêu Vương chỉ sớm cảm thấy kế của nàng vấn đề, nên âm thầm theo dõi, đó mới phát hiện còn khác đang theo dõi, liền theo dấu vết đến chỗ nàng, tiện thể giúp nàng một tay.
Lại còn cô nương Lưu tam quản gia mua đó cũng mua chuộc, sẽ âm thầm phối hợp.
Ôn Nhuyễn Kiêu Vương cũng là sống , hơn nữa Kiêu Vương ở mặt nàng nay đều là cưng chiều, thuận theo nàng, nên cũng nghi ngờ, liền tin lời .
Thủ đoạn của Kiêu Vương thật đúng là , hơn nữa Thập Thất vốn sợ Kiêu Vương, còn sợ hơn cả thầy giáo của nó. Tuy tại ở mặt Kiêu Vương nhát gan như , nhưng chuyện Kiêu Vương giao phó, nó tự nhiên dám chậm trễ.
Thập Thất và Ôn tiểu tuy bát tự hợp lắm, nhưng về khoản ăn chơi thì hợp đến ngờ. Hơn nữa Ôn tiểu cố tình lấy lòng Thập Thất, Thập Thất cũng ý lừa Ôn tiểu chuyện dễ dàng, cho nên hai trừ ngày đầu tiên đánh , chung sống cũng coi như là hòa hợp.
Ôn tiểu năm ngày nghỉ, bây giờ qua ba ngày, hai ngày nữa là về Tiêu Phòng Doanh. Đại phu nhân cũng nóng ruột, sợ Ôn tiểu về Tiêu Phòng Doanh, đến lúc đó Kiêu Vương tiếp tục đề bạt, nó thấy sự đời, thông suốt sẽ còn dễ lừa nữa.
Cho nên vội vàng, sáng sớm liền khuyên bảo Ôn tiểu , Tống tiểu công tử phận quý trọng, nếu như hai ngày , cho ai theo mà chỉ hai dạo, xảy chuyện gì thì ? Tốt cũng mang theo vài để phòng .
Lúc đầu Ôn tiểu cần, vài khuyên bảo, Trần thị liền sa sầm mặt. Đây là đầu tiên Trần thị sa sầm mặt với Ôn tiểu , Ôn tiểu kinh ngạc vô cùng, nhưng cũng đành thuận theo.
Trong lòng nghi hoặc, bao nhiêu năm nay gây ít họa, lúc phụ đánh mắng, mẫu đều che chở, từng lạnh mặt với , hôm nay chỉ vì mang theo hầu mà nổi giận?
Trong lòng chút khó hiểu, nhưng nó vẫn trách nhiệm mang theo Thập Thất tiếp tục ăn chơi. Mấy ngày nay, cả kinh đô hơn nửa, những chỗ chơi vui nhất cũng dạo gần hết, nhất thời . Người hầu liền gần đây trong kinh đô mở một quán cơm mới, đầu bếp ở đó tay nghề tuyệt đỉnh, thể đến thử.
Tiếp đãi Thập Thất vui chơi, Kiêu Vương cũng chi một khoản tiền lớn cho Ôn tiểu , cho nên Ôn tiểu cũng trách nhiệm một công tử bột, đối với việc chi tiêu ăn chơi, mày cũng nhăn một chút.
Thập Thất đây là bắt đầu giở trò ngầm, liền cũng âm thầm bảo khác về báo cho Kiêu Vương, đó xúi giục Ôn tiểu cùng đến quán cơm đó ăn.
Buổi tối, Ôn Nhuyễn uống xong thang thuốc an thai mà Nguyệt Thanh bưng tới, đang định xuống thì Kiêu Vương trở về, mặt còn mang theo vẻ vui mừng.
Sau khi cho hầu trong phòng lui ngoài, Phương Trường Đình mắt ngậm hỏi nàng: “Nàng đoán xem hôm nay bổn vương tại vui như ?”
“Thiếp .” Ôn Nhuyễn thấy vui, cũng theo.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Phương Trường Đình : “Hôm nay thám tử trở về báo, hầu của Bá Tước phủ cố tình dẫn em trai của nàng gặp một phụ nữ giả vờ bán chữa bệnh, hầu còn ngừng xúi giục nó mua đó . Mà phụ nữ đó chính là liên quan đến Lưu tam quản gia, ngày đó nó gặp qua, liếc mắt một cái là nhận ngay, cho nên trong lòng chút nghi ngờ, với Thập Thất là Lưu tam quản gia lẽ hại nó. Mà Thập Thất, đứa trẻ lanh lợi , càng nắm đúng cơ hội âm thầm xúi giục nó mua đó về, bảo nó cứ mua về mà động tĩnh gì, cũng cần cho ai , chỉ hai họ âm thầm điều tra.”
Nghe đến đây, Ôn Nhuyễn sững sờ hồi lâu, kinh ngạc vô cùng, phản ứng : “Mua về ?!”
Phương Trường Đình vỗ vỗ tay nàng, từ từ giải thích: “Đừng hoảng, dù phụ nữ đó cũng của bổn vương mua chuộc, giấy bán cũng tráo đổi sang tay bổn vương, nàng tự nhiên giúp chúng . Nàng bây giờ mua về Bá Tước phủ hạ nhân, và em trai của nàng lòng nghi ngờ với nàng , cũng sẽ theo lời nàng . Hơn nữa nàng giúp đỡ, em trai của nàng chắc chắn sẽ còn theo lời kế của nàng nữa, lâu dần chắc chắn sẽ từ từ nảy sinh hiềm khích.”
Chỉ cần một chút mồi lửa, sẽ sợ cháy thành đám cháy lớn.