Tạo phản trượng phu cũng trọng sinh - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-08-23 07:01:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kinh đô lệnh giới nghiêm giờ Tý. Ngoài cầm canh và lính tuần tra của Tiêu Phòng Doanh, chỉ vài tên trộm ẩn trong bóng tối để những việc trộm cắp.

Và câu “đêm đen gió lớn, thích hợp gây án nhất” chính là do Kiêu Vương với Lôi Trận. Ngoài , Kiêu Vương còn cho thời gian tuần tra của Tiêu Phòng Doanh gần Cảnh Vương phủ để dễ bề né tránh.

Lúc , Lôi Trận mặc y phục hành, che mặt, dễ dàng né đội tuần tra của Cảnh Vương phủ, từ tường rào leo bên trong. Sau đó, tránh đám thị vệ tuần tra trong phủ, lặng lẽ tiến về sân mà Cảnh Vương thể đang ở đó.

Nghe thấy tiếng bước chân nhỏ, liền đạp lên cây hải đường bên tường, trèo lên nóc nhà. Vừa lên đến nơi, Lôi Trận dường như thấy gì đó, mắt chợt sáng lên.

Lôi Trận rút ống tiễn buộc cổ tay, lắp mũi tên ngắn , nhắm thẳng cửa sổ thư phòng đang mở, nơi Cảnh Vương đang ngay đó. Sau đó, liếc trời, thấy còn một lúc nữa mới đến giờ Tý, liền bình tĩnh chờ đợi. tiếng chuyện nhỏ từ trong thư phòng truyền cau mày.

Lôi Trận là luyện võ, thính lực tự nhiên nhạy bén hơn thường.

Trong thư phòng, Âu Dương Toán đang hết lời khuyên can Cảnh Vương: “Điện hạ, lúc tuyệt đối hành động thiếu suy nghĩ nữa. Dù cho Kiêu Vương phi đó thật sự mệnh phượng, nhưng mệnh vẫn thể đổi .”

Cảnh Vương trợn trừng mắt: “Thay đổi thế nào? Từ khi hai vợ chồng họ trở về kinh đô, bổn vương một việc nào thuận lợi cả. Nàng lúc nào cũng khắc chế bổn vương. Dù là Kiêu Vương Thái tử, bổn vương đều đấu . Lần tới, chẳng lẽ bổn vương thua trong tay lão ngũ nữa ?! Bổn vương vốn định khuấy đảo quan hệ vợ chồng của chúng, nhưng ngờ Thái tử tính kế . Bổn vương thấy thể nhịn nữa.”

“Nếu bây giờ động thủ, Kiêu Vương khó mà nghi ngờ đến đầu điện hạ, từ đó sẽ liên thủ với Thái tử để đối phó .”

Nghe , Cảnh Vương sang Âu Dương Toán, lạnh một tiếng, nghiến răng : “Bây giờ hai họ liên thủ thì khác gì ?”

Âu Dương Toán im lặng. Cảnh Vương mắt quá nóng nảy, dù khuyên can thế nào, cũng quyết tâm trừ khử Kiêu Vương phi , trừ khử ngôi tai họa trong mắt .

“Vả , bổn vương g.i.ế.c Kiêu Vương phi thì ? Lão tam chỉ là nghi ngờ, chứng cứ xác thực, chẳng lẽ còn dám vây Cảnh Vương phủ của bổn vương ? Có thiên hạ , phụ nữ thế nào mà , sẽ vì một đàn bà mà những chuyện ngu xuẩn đó ư?” Nói đến cuối cùng, mắt Cảnh Vương lộ vẻ hoang đường.

Trong mắt Cảnh Vương, để ngôi vị hoàng đế, bất cứ thứ gì cũng thể hy sinh, vợ con, tình , đều quan trọng.

Nghe xong lời của Cảnh Vương, Âu Dương Toán khẽ nheo mắt suy nghĩ về những lời đồn về Kiêu Vương mà từng . Nếu Kiêu Vương thật sự trọng tình như lời đồn, như , thật sự khó . dù Kiêu Vương là thế nào, chủ tử phụng sự là Cảnh Vương, nên sẽ những lời đồn đó ảnh hưởng.

Tổ tiên của Âu Dương Toán ở tiền triều từng phò tá hai đời minh quân, danh tiếng cũng coi như . Chỉ là khi triều đổi đại, đời bằng đời , gia môn cũng dần suy tàn. Để quang tông diệu tổ, di nguyện của tổ tiên là phò tá một vị đế vương của triều đại .

Đến đời Âu Dương Toán, khổ công học xem thiên tượng, học thuật bát quái, khi học một bản lĩnh, tính đế vương tinh là Cảnh Vương, liền dựa tài trí của mà trở thành môn khách của Cảnh Vương phủ. Chỉ là gần đây mệnh của Cảnh Vương biến, thể khiến thận trọng hơn.

Bên ngoài thư phòng, mái hiên, tai Lôi Trận khẽ động, hết những lời đó, tấm vải đen che mặt, khóe miệng nhếch lên vài phần khinh miệt.

Thật đúng là tên Cảnh Vương bẩn thỉu ngầm mưu ám sát!

Ngay cả phụ nữ và trẻ em sức trói gà cũng thể tay, lòng chỉ đen tối mà còn âm hiểm.

Hắn do dự nữa, giơ cổ tay buộc ống tiễn lên, nhắm đầu Cảnh Vương, lệch một tấc. Sau khi xác định vị trí gây c.h.ế.t , mũi tên ngắn từ ống tiễn bỗng bay vút .

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Mũi tên b.ắ.n , Lôi Trận liền nhảy khỏi mái hiên.

“Có thích khách!” Một tiếng hô lớn vang lên, ngay đó đèn đuốc trong Cảnh Vương phủ sáng rực.

Một thám tử phi ngựa đến mặt Kiêu Vương, đang mặc bộ giáp đen oai phong, bẩm báo: “Bẩm điện hạ, Cảnh Vương phủ thích khách đột nhập.”

Phương Trường Đình nhướng mày, giơ cao tay, trầm giọng lệnh: “Hung thủ của vụ thảm án diệt môn ở kinh đô chạy trốn đến Cảnh Vương phủ, bộ Tiêu Phòng Doanh lập tức theo bổn vương bắt giữ!”

Cảnh Vương suýt nữa mũi tên bay sượt qua trán dọa cho ngã khỏi ghế, Âu Dương Toán vội tiến lên đóng cửa sổ .

Trong lúc đang ráo riết tìm kiếm thích khách trong Cảnh Vương phủ, đến báo tin, Kiêu Vương mang theo nhiều ngựa đến vây quanh Cảnh Vương phủ, bắt hung thủ của vụ án diệt môn.

“Cái gì?!” Cảnh Vương bật dậy, vì suýt mất mạng, sắc mặt trắng bệch, trán cũng lấm tấm mồ hôi lạnh.

Người bên ngoài thư phòng tiếp tục : “Điện hạ, Kiêu Vương .”

Cảnh Vương trầm mặt từ trong phòng , nhưng ngay đó nghĩ đến việc suýt một mũi tên xuyên thủng đầu, cảnh giác quanh một vòng, sợ c.h.ế.t chỉ mấy tên thị vệ hộ tống mặt mới dám sân.

Khi đến tiền viện, thấy Kiêu Vương mặc giáp đen đầy sát khí dẫn theo mấy tướng sĩ mặc giáp của Tiêu Phòng Doanh tới.

“Tam ca, ?”

Kiêu Vương Cảnh Vương đang tới, sắc mặt nghiêm túc : “Vừa tướng sĩ Tiêu Phòng Doanh báo cáo lúc tuần tra phát hiện hắc y nhân lẻn căn nhà hoang phố Chu Tước, đó bỏ chạy. Ta và tướng sĩ đuổi theo đến gần đây, đến thì trong phủ của thích khách, nên lập tức chạy đến.”

Cảnh Vương gượng : “Ta tam ca đến nhanh như , mới gặp thích khách thì tam ca đến , còn tưởng gây chuyện gì.” Hơn nữa là mới với Âu Dương Toán xong rằng Kiêu Vương sẽ vì một phụ nữ mà vây phủ của , kết quả phủ liền vây!

“Tứ , cần lo lắng, chỉ là đến bắt hung thủ thôi. Không tiện để của Tiêu Phòng Doanh lục soát một chút ? Tam ca cũng sẽ tiện, nhưng hiện là đô chỉ huy sứ của Tiêu Phòng Doanh, phụ hoàng giao cho trong một tháng bắt hung thủ vụ án diệt môn quy án. Ta thật sự thể bỏ qua bất kỳ khả năng nào thể bắt nghi phạm, xin tứ thông cảm.”

Cảnh Vương…

Lời gì cũng hết , còn thể gì nữa?! Chẳng lẽ để cơ hội đến mặt phụ hoàng tứ chịu phối hợp, cố tình gây khó dễ?!

Cảnh Vương rõ ràng hiện tại trong mắt phụ hoàng, gì cũng mắt. Nếu phối hợp, Kiêu Vương càng lý do để ! Chỉ là nếu thật sự để rầm rộ lục soát, ngoài còn tưởng vụ tham ô tiếp tục phạm án!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tao-phan-truong-phu-cung-trong-sinh/chuong-65.html.]

Dân chúng mà oán thán, thì dễ dàng giải quyết !

“Tam ca, rầm rộ phủ của như , e rằng khác sẽ nghi ngờ phạm tội. Hơn nữa, lẽ tên tội phạm cũng chạy …”

Cảnh Vương còn xong, một tiếng hô lớn từ sân xa vọng : “Thích khách ở bên .”

Cảnh Vương: “…” Tên khốn nào kêu !

Phương Trường Đình đợi Cảnh Vương đồng ý nữa, lập tức với phía : “Lập tức cho phủ điều tra hung thủ!”

“Tam ca!”

Phương Trường Đình đầu , vẻ mặt nghiêm túc: “Tứ , đắc tội !”

Cảnh Vương: …

Cảnh Vương trong lòng chửi thầm, từng binh lính của Tiêu Phòng Doanh lục soát phủ của , còn Kiêu Vương thì mặt , như thể đang giám sát .

Phương Trường Đình liếc đàn ông mặc áo bào xám phía Cảnh Vương, nhướng mày: “Đây chẳng lẽ là Âu Dương ?”

Âu Dương Toán vội vàng chắp tay: “Thảo dân Âu Dương Toán mắt Kiêu Vương điện hạ.”

Phương Trường Đình phất tay, : “Từ đến nay Âu Dương gia tinh thông thuật độn giáp, tính toán sai sót, thật ?”

Âu Dương Toán khiêm tốn đáp: “Người ngoài đồn đại quá lời thôi ạ.”

“Vậy tức là thật sự tài năng . Nếu , bổn vương một chuyện hỏi.”

Âu Dương Toán im lặng, Cảnh Vương bên cạnh siết c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, sa sầm mặt Âu Dương Toán trả lời: “Âu Dương gì chắc chắn sẽ thật.”

Âu Dương Toán cúi đầu thấp hơn, : “Thảo dân tất nhiên sẽ nấy.”

Phương Trường Đình coi như thấy bộ dạng răm rắp lời của , : “Hơn nửa tháng , vương phi của bổn vương ám sát ở phố Củng Thần, may hộ quốc hầu thế tử tay tương trợ, mới may mắn thoát nạn.”

Nghe Kiêu Vương Kiêu Vương phi ám sát, Cảnh Vương vốn là kẻ giỏi diễn kịch, liền vẻ kinh ngạc: “Tam tẩu ám sát, tam ca một tiếng nào?!”

Phương Trường Đình về phía Cảnh Vương, : “Ta âm thầm điều tra hung thủ nên giấu . Bây giờ tra một chút manh mối, nên nhờ Âu Dương tính toán xem bổn vương thể bắt hung thủ .”

Cảnh Vương thẳng mắt : “Tam ca, manh mối gì?”

Chàng thản nhiên đáp: “Tạm thời thể .” Rồi ánh mắt về phía Âu Dương Toán.

Âu Dương Toán : “Cúi xin Kiêu Vương điện hạ thứ cho thảo dân vô năng, những chuyện biến hóa khôn lường thảo dân tính .”

Nghe , Phương Trường Đình thở dài một tiếng, chút tiếc nuối, nhưng ngay đó lạnh mặt trầm giọng : “Nếu để bổn vương kẻ ám sát vương phi là ai, tất sẽ gậy ông đập lưng ông, để cũng nếm thử cảm giác sợ hãi suýt mũi tên xuyên đầu!”

Nghe Kiêu Vương , sắc mặt Cảnh Vương khẽ đổi. khi Kiêu Vương sang, sắc mặt lập tức trở bình thường.

“Tứ , chỉ dọa dẫm hung thủ đó là quá nhân từ , nên một mũi tên xuyên đầu luôn ?”

Cảnh Vương nhớ mũi tên suýt xuyên qua đầu , bàn tay tay áo siết chặt đến nổi gân xanh, giọng đổi phụ họa: “Hoàng quả thật là nhân từ.”

Phương Trường Đình gật gật đầu, : “Ta cũng thấy . Nếu hung thủ đó còn ám sát tam tẩu của , bất kể thành công , đều sẽ dốc lực, để hung thủ đó…” Chàng chỉ đầu , giọng trầm thấp: “Một mũi tên xuyên đầu.”

Dưới ánh đèn mờ ảo, sắc mặt Cảnh Vương chút tái .

Tiếp theo, ai gì nữa. Hồi lâu , các tướng lĩnh dẫn đội lục soát đều về, đến mặt Kiêu Vương đều báo là tìm thấy hung thủ.

Phương Trường Đình trầm ngâm hồi lâu, mới đầu Cảnh Vương, : “Để tránh khác hiểu lầm, sẽ cho rút , tối nay sẽ âm thầm bố trí canh gác. Thời gian , cũng sẽ cho tăng cường tuần tra khu vực . Tứ cần lo lắng, chắc chắn sẽ bắt hung thủ đó.”

Nói vài câu xong, Kiêu Vương dẫn rời . Cảnh Vương và Âu Dương Toán vẫn ở chỗ cũ. Hồi lâu , sắc mặt Cảnh Vương tái nhợt, ánh mắt u ám đến cực điểm.

“Kiêu Vương là bổn vương phái ám sát.”

Âu Dương Toán thẳng , trầm giọng hỏi: “Vậy điện hạ còn tiếp tục ám sát ?”

Cảnh Vương lạnh một tiếng: “Vở kịch đêm nay, là diễn cho bổn vương xem, cốt để cảnh cáo bổn vương. Những lời , rõ ràng là cho bổn vương , nếu còn ám sát nữa, sẽ phái lẻn , sẽ chỉ là sượt qua mắt một tấc, mà là trúng ngay giữa đầu.” Chỉ sợ trong thời gian sẽ Kiêu Vương theo dõi chặt chẽ!

Im lặng một lúc, mới tiếp: “Không ngờ trướng một cao thủ như . Nếu thể lẻn một , thì thể lẻn hai . Chuyện ám sát chỉ thể tạm hoãn. Tuy chuyện đêm nay bổn vương ấm ức, nhưng xem chuyện ở Tắc Châu vẫn nghi ngờ đến đầu bổn vương. Nếu nghi ngờ, đêm nay sẽ lỗ mãng đắc tội bổn vương như , mà sẽ giả vờ hòa hảo, ngầm đ.â.m lưng bổn vương một nhát.”

Âu Dương Toán gật gật đầu, đáp: “ là như .”

Không ngờ Kiêu Vương và Phó Cẩn Ngọc nắm đúng tâm lý tự phụ của Cảnh Vương và Âu Dương Toán, đoán chắc rằng hành động đêm nay của , Cảnh Vương những nghi ngờ sớm rõ chân tướng ở Tắc Châu, mà còn khiến Cảnh Vương cảm thấy gì về chuyện đó.

Loading...