Tạo phản trượng phu cũng trọng sinh - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-08-23 09:36:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vậy tới đến bái phỏng."

Sau khi vài câu khách sáo với quản sự, Thái tử phi liền cùng Thịnh Vân lên xe ngựa.

Lên xe , Thịnh Vân tỏ chút lo lắng: "Tỷ tỷ, Kiêu Vương phi hai lấy cớ sức khỏe để từ chối, dùng lý do , liệu phát hiện ý đồ của chúng ?"

Thái tử phi liếc một cái: "Biết thì , chuyện cũng nàng thể ngăn cản ."

" tỷ tỷ, Kiêu Vương trở về , chúng cứ chăm chỉ chạy đến Kiêu Vương phủ như , thích hợp ?"

Ánh mắt Thái tử phi trầm xuống, lộ vẻ lạnh lùng: "Thái tử đáng tin, hơn nữa sức khỏe của cũng trụ bao lâu. Ta con, cho dù ngày nào đó đăng cơ, cũng chắc thể ngai vàng bao nhiêu năm. Một khi Thái tử còn, Kiêu Vương và Ấp Vương sẽ tha cho , càng tha cho Thịnh gia chúng . Hoàng thượng cũng ngầm nhắc nhở phụ rằng khả năng sẽ để Kiêu Vương kế thừa đại thống. Nếu giữ Thịnh gia, chỉ thể để một nữ nhi của Thịnh gia gả Kiêu Vương phủ."

" Kiêu Vương phi là ghen tuông, thành hôn hơn hai năm mà cũng thấy Kiêu Vương ngoài trăng hoa ong bướm. Tỷ tỷ đây cũng phế hậu từng ý định gả Thấm Dương cho Kiêu Vương, nhưng Kiêu Vương ngầm uy h.i.ế.p Thấm Dương huyện chúa, khiến nàng trốn về Hoài Khánh, hễ nhắc đến Kiêu Vương là biến sắc. Kiêu Vương lạnh nhạt như , liệu thể thành công ?"

Thái tử phi nhướng mày: "Ngươi gả cho Kiêu Vương ?"

Thịnh Vân ngượng ngùng cúi đầu: "Tất nhiên là ."

Vào ngày Kiêu Vương trở về, Thịnh Vân lâu cổng thành thấy một . Chỉ một đó thôi, cô dáng vẻ oai phong lưng ngựa của Kiêu Vương thu hút. Lại rằng Kiêu Vương khả năng sẽ là phu quân tương lai của , cô liền xiêu lòng ngay từ cái đầu tiên, ngày đêm đều nghĩ đến bóng dáng cao lớn của .

Thái tử phi: "Nếu Kiêu Vương lên ngôi vị đó, hậu cung thể chỉ một phụ nữ. Bây giờ ngươi tạm thời chịu thiệt ở vị trí trắc phi, đợi đến khi Kiêu Vương đăng cơ, ngươi sẽ là Quý phi. So với việc để Kiêu Vương phi sinh hạ hoàng tử tranh giành, thì bây giờ ai là chiến thắng cuối cùng vẫn thể ." Bà nắm lấy hai vai Thịnh Vân, dặn dò từng chữ: "Thịnh gia thể sụp đổ, tiếp theo chỉ thể dựa ngươi, ngươi hiểu ?"

Thịnh Vân gật đầu: "Tỷ tỷ yên tâm, nhất định sẽ phụ lòng kỳ vọng của tỷ, cũng sẽ cho Thịnh gia hưng thịnh suy."

Thái tử phi gật đầu: "Kiêu Vương nếu thuận lợi đăng cơ, chắc chắn vẫn chịu sự chi phối của Hoàng thượng. Dung mạo của ngươi giống cô mẫu nhất, từ nhỏ Hoàng thượng sủng ái, chắc chắn thể thuận lợi gả Kiêu Vương phủ. Cho nên ngươi cũng cần quá lo lắng, sẽ mau chóng sắp xếp cho ngươi gặp mặt Kiêu Vương, đến lúc đó nhớ thể hiện mặt nhất của ."

Nửa năm qua, Thái tử phi trăm phương ngàn kế qua với Kiêu Vương phi, chính là vì để Thịnh Vân thể thuận lợi gả Kiêu Vương phủ. Hậu trạch của Kiêu Vương tuy bây giờ chỉ một Kiêu Vương phi, nhưng nghĩa là vẫn chỉ một .

Thái tử phi chỉ cho rằng Kiêu Vương vì nhớ ơn cứu mạng của Kiêu Vương phi, thêm vài năm đầu tân hôn ân ái, nên mới chuyên sủng một . Đợi thời gian lâu hơn, thêm việc Kiêu Vương đăng cơ, chắc chắn sẽ còn sủng ái một Kiêu Vương phi như hiện tại nữa.

Vẻ ngượng ngùng của Thịnh Vân càng thêm sâu, nhưng khỏi lo lắng: " bên tỷ phu thì ứng phó thế nào?"

"Chuyện đó đối phó, ngươi chỉ cần lo chuyện của Kiêu Vương là ."

Nghĩ đến Thái tử, trong mắt Thái tử phi một chút dịu dàng nào.

Thái tử phi đây gả cho Thái tử là vì nhắm đến ngôi vị Hoàng hậu, rốt cuộc ai thích một kẻ ốm yếu. Chỉ là vợ chồng hơn mười năm, Thái tử từ đến nay chỉ mê luyện đan, giữa hai vợ chồng họ chẳng mấy lời để , lâu chung phòng, còn gì đến ân ái?

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Trước đây Thái tử si mê luyện đan, cũng ham nữ sắc. gần đây, mặc dù con nối dõi, cũng từng phòng của Thái tử phi, dường như cảm thấy việc sinh con là vấn đề của , mà là trách nhiệm của bà. Vì , nạp thêm mấy phòng mỹ nhân, lúc nào cũng ở trong phòng của họ.

Nghĩ đến đây, Thái tử phi trong lòng hừ lạnh, cũng nghĩ thể của , cho dù nạp thêm bao nhiêu mỹ nhân, cũng chắc thể sinh một con trai.

Bây giờ, bà chi bằng sớm tìm một chỗ dựa vững chắc, đợi đến khi còn đáng tin cậy nữa, cũng đến nỗi rơi kết cục thê lương.

Thái tử cũng từng chất vấn tại Thái tử phi giao hảo với Kiêu Vương phi. Thái tử phi liền là để cho Hoàng thượng và Hoàng tổ mẫu cảm thấy bà khéo léo, đảm đang, tạo dựng danh tiếng cho .

Lúc đó Kiêu Vương cũng ở Kim Đô, hơn nữa bên ngoài cũng đồn rằng quan hệ chị em dâu của Thái tử phi và Kiêu Vương phi , chắc là quan hệ giữa họ cũng hòa thuận. Vì , Thái tử cũng tin lý do của bà, nghĩ sâu xa. Dù thì chỉ cần lên hoàng đế, Thái tử phi sẽ là Hoàng hậu, bà cần thiết lấy lòng Kiêu Vương.

Ngày thứ hai, Lôi Trận đến từ sớm, tay còn xách theo hai bình rượu ngon, là rượu cha chôn từ năm đời.

Hôm qua, khi Lôi Trận trở về hầu phủ, gọi phu xe đến hỏi han, mới là do chính ồn ào đòi tìm Nguyệt Thanh. Lại hỏi tại phu xe bỏ , đó ấp úng, Lôi Trận lập tức hiểu .

— Cả hầu phủ ai cũng mong tìm một vợ!

cảm thấy chuyện phu xe quả thật đúng là tác phong của .

hôm đó là sinh nhật của Nguyệt Thanh, Lôi Trận lập tức tập hợp một đám đàn ông trong phủ , hỏi họ thế nào để lấy lòng một cô nương trong ngày sinh nhật.

Một đám đàn ông mồm năm miệng mười, đưa những ý tưởng dở : tặng tên bạc, tặng d.a.o găm tinh xảo, tặng cung tên. Không một ý tưởng nào bình thường, hóa đây họ tặng những thứ cho vợ !

Lôi Trận dù là một gã thô kệch, nhưng dùng đầu ngón chân nghĩ cũng nha đầu gan nhỏ hơn gan chuột, chắc chắn thích những thứ .

Hỏi một đám đàn ông kết quả, tập hợp một đám nha , hỏi cùng một câu hỏi.

Lần , những cô nương đáng tin cậy hơn nhiều. Lôi Trận đều dùng bút ghi từng ý một.

Son phấn, trang sức, thức ăn ngon, và cả những lời ý . Quả nhiên vẫn là phụ nữ hiểu phụ nữ.

Nghe xong những lời khuyên , Lôi Trận cũng cho chuẩn quà sinh nhật cho Nguyệt Thanh. Những thứ mà các nha đến, Lôi Trận đều cho chuẩn mỗi thứ một phần gửi đến chỗ Nguyệt Thanh.

Lôi Trận hảo cảm với Nguyệt Thanh từ khi nào, chính cũng rõ. Chỉ là lúc đầu, vì nha đầu cạo bộ râu của , mới bắt đầu chú ý đến cô.

Mặc dù thủ phạm lúc đó là Kiêu Vương, nhưng Lôi Trận Kiêu Vương, đành mặt dày, nhỏ nhen trêu chọc cô tỳ nữ nhỏ bé . Đang lúc trêu chọc hăng say thì Kiêu Vương xảy chuyện, Kiêu Vương phủ cũng thị vệ canh giữ, liền mang về hầu phủ.

Có lẽ là từ khi cứu nha đầu , cô còn sợ nữa. Thấy vết thương, trong lòng áy náy, cảm thấy vì cứu mà khiến vết thương của càng thêm nghiêm trọng, nên tình nguyện chăm sóc . Có lẽ là từ thời gian chăm sóc đó, tình ý của đối với nha đầu ngày càng mãnh liệt.

Chỉ là nha đầu , cũng ép buộc, nhưng thể nào ngơ , nên ngày nào cũng lân la đến gần cô. Lân la lâu ngày cũng nảy sinh những ý nghĩ khác.

Nếu nàng , thì sẽ đeo bám đến khi nàng cam tâm tình nguyện mới thôi!

Hôm nay đến Kiêu Vương phủ, chính là rõ ràng với Kiêu Vương phi và Kiêu Vương, cho thời hạn một năm, sẽ dốc hết sức lực để khiến nha đầu đồng ý gả cho . kết quả...

"Vương phi, , chút rõ." Lôi Trận nhíu mày, nghi ngờ nhầm.

Ôn Nhuyễn mỉm , giọng nhẹ nhàng, chậm rãi: "Vậy lặp một nữa. Nguyệt Thanh với , nàng gả cho ngươi, nhưng sẽ sắp xếp để gả cho khác."

Sắc mặt Lôi Trận lập tức trở nên vô cùng khó coi: "Không , vương phi xem tại nàng cứ chịu gả cho ?"

Ôn Nhuyễn lắc đầu: "Nàng , cũng ép hỏi. Nếu nàng chịu gả cho ngươi, nàng bây giờ cũng mười tám tuổi, cũng nên sớm tìm cho nàng một gia đình . Lôi thế tử cũng cần lãng phí tâm tư nàng nữa. Trong thành Kim Đô bao danh môn quý nữ, còn tiểu gia bích ngọc, luôn một hợp ý Lôi thế tử."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tao-phan-truong-phu-cung-trong-sinh/chuong-122.html.]

Lôi Trận cảm thấy Kiêu Vương phi tuyệt đối là cố ý!

Hắn lập tức đưa mắt sang Kiêu Vương đang ôm con gái xem kịch bên cạnh.

Phương Trường Đình liếc ánh mắt " quản vợ " của Lôi Trận, coi như thấy, cúi mắt xuống trêu đùa cô con gái nhỏ trong lòng: "Tiểu Noãn Nhi ngoan nào, hôm nay phụ vương ở trong phủ chơi với con." Một bộ dạng liên quan gì đến bổn vương.

Lôi Trận: ...

Chọn nhầm chủ , chọn nhầm chủ !

"Vương phi, thế nào mà. Con hoa tâm, cũng những khuyết điểm của các công tử nhà cao cửa rộng. Cha trong nhà cũng thoáng. So với việc gả cho những kẻ ý đồ , chi bằng gả cho ."

Lôi Trận tự nhận tuy ưu điểm gì lớn, nhưng cũng khuyết điểm gì lớn, chỉ là miệng chút thô tục, nhưng tuyệt đối loại tùy tiện đánh !

Ôn Nhuyễn khó xử : " cũng thể ép buộc Nguyệt Thanh . Là nàng gả cho ngươi, đồng ý."

Sắc mặt Lôi Trận lập tức căng thẳng lên: "Vương phi cho một năm thời gian, nhất định thể khiến Nguyệt Thanh đồng ý hôn sự . Huống hồ, vương phi ngại chuyện tối hôm ở chỗ Nguyệt Thanh ?"

Nhắc đến chuyện , sắc mặt Ôn Nhuyễn trầm xuống. Lôi Trận lập tức cảm thấy sai, vội bổ cứu: "Ý của là, chuyện nếu truyền ngoài sẽ tổn hại đến danh tiếng của Nguyệt Thanh."

Sắc mặt Ôn Nhuyễn vẫn khá hơn, càng thêm lạnh lùng : "Người của vương phủ tuyệt đối thể nào chuyện ngoài. Nếu thật sự truyền ngoài, bất kể là ai truyền, cũng chỉ cho là Lôi thế tử ngươi truyền."

Lời của Ôn Nhuyễn tương đương với việc uy h.i.ế.p Lôi Trận, rằng hễ một chút tin đồn nào về Nguyệt Thanh ở bên ngoài, nàng đều sẽ đổ trách nhiệm lên đầu . Đến lúc đó đừng là Nguyệt Thanh nguyện ý gả cho , nàng cũng sẽ đồng ý.

Lôi Trận nghẹn lời, nhất thời nên gì.

"Nhiều nhất là ba tháng. Trong ba tháng cũng sẽ tiếp tục tìm cho Nguyệt Thanh một chồng . Ba tháng qua , đừng trách nể tình."

Lôi Trận nhíu chặt đôi mày rậm, sắc mặt cũng vô cùng ngưng trọng. Chuyện đang ở thế yếu, nếu đồng ý, ngay cả ba tháng thời gian cũng .

Hành quân đánh giặc thì tự tin mười phần, nhưng dỗ dành con gái nhà thì lập tức xìu xuống, chút tự tin nào. Ba tháng thật sự hoảng lắm, chẳng lẽ đến lúc đó thật sự cướp dâu , cướp về thì ...

Lôi Trận nghiến răng, đáp: "Được!"

Không còn cách nào khác, chỉ thể con đường thôi.

Sau khi trêu chọc Lôi Trận một phen, cơn giận của Ôn Nhuyễn cũng nguôi nhiều. Nàng dậy bế Tiểu Noãn Nhi, : "Chắc là điện hạ còn chuyện dặn dò, ngoài ."

Nói nàng bế Tiểu Noãn Nhi khỏi phòng khách. Trong phòng chỉ còn hai đàn ông mắt to trừng mắt nhỏ.

"Điện hạ, hạ quan tính là từng vì điện hạ sinh tử ?"

Phương Trường Đình gật đầu: "Tính."

"Vậy tại lúc nãy điện hạ giúp hạ quan vài câu?" Lôi Trận cảm thấy bây giờ Kiêu Vương phi thể sợ hãi mà ngáng chân như , là do Kiêu Vương chiều hư. Vợ của quản lý một chút?!

Phương Trường Đình nhíu mày, hỏi : "Tại bổn vương giúp ngươi vài câu mà nguy cơ đuổi thư phòng ngủ?"

Lôi Trận: "... Điện hạ, đường đường là một Vương gia, dung túng cho nữ nhân của cưỡi lên đầu, như thật sự ?"

Phương Trường Đình ngẩng cằm lên, dường như vài phần đắc ý: "Bổn vương vui."

Lôi Trận: ...

Bên ngoài đều đồn rằng Kiêu Vương sợ vợ, lúc đó Lôi Trận còn cảm thấy đến mức như , nhưng hôm nay – quả thực là còn hơn cả lời đồn!

Phương Trường Đình khoanh tay ngực, giọng điệu vài phần thờ ơ: "Đừng bổn vương giúp ngươi. Nếu thật sự ôm mỹ nhân về, thì gãi đúng chỗ ngứa, và điều tra rõ tại nàng kháng cự gả cho ngươi như ."

Lôi Trận nhíu mày: "Hạ quan tặng son phấn, trang sức, quần áo, những thứ đó chẳng lẽ là gãi đúng chỗ ngứa ?"

Phương Trường Đình , xoa xoa thái dương, thầm nghĩ lúc ở Tắc Châu, hỏi cách lấy lòng con gái nhà , thật đúng là mắt mù.

"Chỉ tặng quà là đủ, thôi... bổn vương giúp ngươi một tay ."

Nghe Kiêu Vương giúp , hai mắt Lôi Trận lập tức sáng lên, nhưng bỗng nhiên nhớ Kiêu Vương dễ chuyện. Hắn là lúc nào cũng đào hố cho khác nhảy , một như thể nguyện ý nhúng tay vũng nước đục .

Lôi Trận nghi ngờ hỏi: "Điện hạ thật sự giúp hạ quan ?"

Phương Trường Đình gật đầu: "Nếu giúp ngươi, đừng ba tháng, cho dù là ba năm ngươi vẫn là một kẻ cô đơn."

Lôi Trận lập tức chắp tay: "Điện hạ, chung của hạ quan cả trong tay !"

Phương Trường Đình đưa tay ngăn : "Ngươi đừng vội cảm ơn sớm như . Bổn vương thể giúp ngươi, nhưng ngươi cũng giúp bổn vương một chút."

Lôi Trận: ...

Hắn ngay chuyện đơn giản như ! Quả nhiên!

Đôi vợ chồng quả thực một đóng vai ác, một đóng vai thiện, nhưng lớp mặt nạ vai thiện vẫn là một màu đen!

Hắn mím môi, ép nở một nụ chút gượng gạo: "Điện hạ chuyện gì cứ đừng ngại, hạ quan nhất định sẽ sinh tử, từ chối!"

thể cưới một vợ, dù sét đánh cũng liều!

Phương Trường Đình dần dần nhếch khóe môi, : "Cũng việc gì khó, chỉ là để ngươi bảo Hộ Quốc hầu phu nhân đến mặt Thái hậu chơi thường xuyên thôi."

Lôi Trận nhíu mày, đầy mặt nghi ngờ.

Dựa theo sự hiểu của về Kiêu Vương, tuyệt đối đơn giản như ý nghĩa bề mặt. Huống hồ, Thái hậu dường như sợ giở trò...

Mẹ mà giở trò vô , ngay cả cũng là đối thủ.

Loading...