10
 
Phụ    chuyện   vẻ vang gì,  thể để lộ  ngoài.
 
Thế là ông  chu đáo trói gô từng  một , nhốt hết  Dưỡng Tâm Điện.
 
Lại còn sai  thông báo cho  nhà của bọn họ: "Tối nay  về nữa, Hoàng thượng  các đại thần cùng ngủ với ngài."
 
Ta lên tiếng chất vấn,  cảm thấy câu    kỳ quặc.
 
Phụ   bảo  đừng nghĩ linh tinh,  phân tích cho  :
 
"Hoàng thượng và các đại thần   đều ở Dưỡng Tâm Điện ?"
 
Ta gật đầu.
 
"Đều đang ngủ  ?"
 
Ta  gật đầu.
 
"Vậy   là đang cùng ngủ ?"
 
Ta gật đầu chắc nịch.
 
Một đêm trôi qua, sáng hôm  Hoàng thượng tỉnh dậy.
 
Lập tức truyền  và phụ   .O mai d.a.o muoi
 
Hoàng thượng mệt mỏi xoa trán, quầng thâm  mắt đen sì:
 
"Hoa tướng quân, trẫm  hỏi ngươi, tối qua  đó  xảy  chuyện gì?"
 
"Trẫm chỉ nhớ đột nhiên   nóng bừng,  cổ đau nhói một cái liền mất  ý thức."
 
"Còn nữa, sáng nay khi tỉnh , tại  Dưỡng Tâm Điện   đầy Thừa tướng, Thượng thư các loại?"
 
Phụ   chắp tay, lập tức mở miệng:
 
"Tối qua hạ  Thành vương, bệ hạ cao hứng quá, kéo các đại thần uống rượu liên tục, uống nhiều quá, thần sợ các đại thần khuya về  an , nên để bọn họ ở  Dưỡng Tâm Điện nghỉ ngơi."
 
"Thật  ?"
 
Hoàng thượng nghi ngờ liếc .
 
Ta cắn răng gật đầu.
 
"Thôi , Hoa tướng quân tối qua  công bắt phản tặc, trẫm  thưởng cho ngươi, ngươi  trẫm ban cho cái gì?"
 
Nghe đến đây, phụ   kéo  lập tức quỳ xuống:
 
"Thần  cần gì khác, chỉ mong bệ hạ ban cho tiểu nữ một danh phận, bởi nàng  ngưỡng mộ điện hạ từ lâu."
 
"Hoa thị vệ? Ngươi thích trẫm?"
 
Hoàng thượng ngập ngừng hỏi.
 
"À...  ."
 
Ta điên cuồng  hiệu cho phụ  ,   báo  với  một tiếng, đột ngột thế .
 
Hơn nữa,  chuyện phụ    hôm qua, Hoàng thượng hiện giờ chỉ hận  thể băm vằm phụ tử .
 
Ngươi  xem, ngài  sẽ đồng ý ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tao-phan-nhu-vay-sao/8.html.]
 
, Hoàng thượng hít sâu một .
 
"Được, phong Hoa thị vệ  Hoa Đáp..."
 
"Hửm?" Phụ   lên tiếng.
 
"Phong  Hoa Thường..."
 
"Hửm?" Phụ    mở miệng.
 
Hoàng thượng nắm chặt nắm đấm,  mồ hôi lạnh túa .O Mai d.a.o muoi
 
"Phong  Hoa Quý..."
 
"Khụ khụ!" Phụ    mở miệng.
 
Thấy Hoàng thượng sắp nhịn hết nổi,  vội vàng dập đầu tạ ơn:
 
"Tạ ơn bệ hạ, Hoa Quý nhân là  ."
 
Ta  đầu  hiệu miệng với phụ  : "Biết đủ thì thôi."
 
Phụ   khó hiểu   một cái, đáp: "Làm ? Tối qua  cảm lạnh, cổ họng đau."
 
"Hoa tướng quân cổ họng đau thì mau về nghỉ ."
 
Hoàng thượng lạnh nhạt mở miệng.
 
"Trẫm cũng mệt ,  tiễn."
 
Ta vội kéo phụ   lui  ngoài.
 
Trên đường tiễn phụ    khỏi cung, phụ   mở miệng:
 
"Con  tranh thủ mang long thai, để  tiến hành bước tiếp theo."
 
Ta nhịn   hỏi:
 
"Phụ , ngay cả con cũng  , Hoàng thượng  nãy hình như   g.i.ế.t chúng , phụ  chắc chúng  còn  tiếp theo kế hoạch ?"
 
Phụ   phẩy tay:
 
"Tạo phản   lý do chính đáng,  danh chính ngôn thuận, Hoa gia chúng  tuyệt đối   loạn thần tặc tử."
 
Ta dù thấy lời phụ    gì đó sai sai, nhưng   thể phản bác.
 
Tiễn phụ    khỏi cung,  theo thói quen  về chỗ ở của thị vệ.
 
Không đúng, giờ  là Quý nhân .
 
Ta tìm Trương công công hỏi  nên ở cung nào.
 
Trương công công  gượng đáp:
 
"Những năm gần đây quốc khố trống rỗng, nhiều cung điện xuống cấp nặng, nên bệ hạ cho phép tiểu chủ tạm thời ở Lãnh cung, chờ sửa xong sẽ đón về."
 
Thật ,    cung thì như hoa như lửa một đường  tới Hoàng hậu,     ở thẳng Lãnh cung.
 
Lãnh cung cũng , Hoàng thượng giờ    chướng mắt.
 
Ta còn  nghĩ cách sinh  đứa nhỏ với ngài  đây.