Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 361

Cập nhật lúc: 2025-07-02 22:14:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi hai cô cháu dặn dò nhau xong, Tống Minh Diên tiến lên bắt mạch cho Lục Uyển Trinh, xác nhận hài tử trong bụng không có vấn đề gì rồi đưa thêm mấy thang thuốc an thai. Sau đó, nàng và Lục Bùi Phong cùng nhau cáo từ rời đi.

Lục Uyển Trinh ngồi lại ở thiên thính một lúc, rồi mới đứng dậy trở về phòng ngủ. Dương ma ma tiễn khách xong quay lại, trong tay cầm theo một cái tay nải.

"Nương nương, đây là đại công tử nhờ lão nô mang đến cho ngài."

"Đưa đây ta xem." Lục Uyển Trinh lấy lại tinh thần, trên khuôn mặt hiện lên nét cười.

Dương ma ma vâng lệnh, đưa tay nải cho nàng ấy.

Trong phòng chỉ có một ngọn đèn dầu leo lét, ngoài chiếc giường thì đồ đạc đơn sơ đến mức chỉ có một chiếc bàn cũ kỹ và hai cái ghế đẩu đã tróc sơn.

Lục Uyển Trinh mở tay nải, bên trong là hai bộ y phục màu xám nâu thêu tỉ mỉ nhưng giản dị, một ít bạc vụn cùng ngân phiếu, tổng cộng khoảng hơn 600 lượng. Ngoài ra, còn có một phong thư.

Vuốt ve hai bộ y phục và số bạc, Lục Uyển Trinh bất giác nhớ về Lục lão phu nhân cùng các tẩu tử bên nhà. Đúng là nàng ấy đã sai lầm khi không nghe lời khuyên của mọi người mà vào cung, biến cuộc đời mình thành cái kén tự trói buộc.

Nếu có một ngày nàng ấy phá kén mà ra, nhất định sẽ khiến Lý Chương phải trả một cái giá đắt!

Lưu luyến không rời, Lục Uyển Trinh vuốt ve những vật dụng nặng trĩu tâm ý mà người thân đã mang đến, rồi dặn Dương ma ma cất kỹ quần áo cùng số bạc. Sau đó, nàng ấy cầm lấy phong thư kẹp trong bao và mở ra, chăm chú đọc dưới ánh đèn dầu le lói.

"Nương nương, đại công tử có dặn dò gì không?" Dương ma ma lên tiếng hỏi khi thấy Lục Uyển Trinh đọc xong và đã châm lửa đốt lá thư.

"Chủ yếu là về Yêu Đạo, Tiểu Phong muốn ta lưu ý thêm tin tức về cẩu hoàng đế và tình hình của Yêu Đạo." Lục Uyển Trinh khẽ cau mày đáp.

Dương ma ma nghe vậy thì thắc mắc, hỏi ra suy nghĩ trong lòng: "Đại công tử muốn chúng ta để tâm đến Yêu Đạo là có ý gì chăng?"

Dù trong thư không nói rõ, Lục Uyển Trinh vẫn hiểu phần nào ẩn ý của Lục Bùi Phong: "Địch của địch chính là bạn. Cẩu hoàng đế và Yêu Đạo kia vốn bất hòa, lấy bản lĩnh của Yêu Đạo, nếu chúng ta có thể kết giao, ắt sẽ có lợi thế lớn."

"Nay không chỉ riêng chúng ta để tâm tìm hiểu tin tức về người này. Với thần thông của hắn, nếu thực sự kết giao, e rằng cả thiên hạ cũng sẽ phải ngả mũ kính nể."

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-361.html.]

Dương ma ma có phần ngập ngừng: "Nhưng người kia là người hay yêu quái, còn chưa rõ ra sao."

Đối với những thứ siêu thoát khỏi nhận thức của con người, lòng người vốn luôn e ngại. Dương ma ma cũng chỉ là người thường, từ đáy lòng vẫn có chút sợ hãi đối với thần linh yêu quái.

"Là người hay yêu quái thì có gì khác biệt? Đôi khi, thứ đáng sợ nhất vẫn là lòng người. Yêu Đạo kia chỉ lấy tài, chưa từng làm hại người vô tội. So với kẻ bề ngoài ra vẻ đạo mạo, hắn thẳng thắn hơn nhiều."

"Nếu có thể kết giao với hắn, đó hẳn là may mắn của chúng ta."

Nghĩ đến việc cẩu hoàng đế hiện giờ phải khốn đốn đến nỗi ngay cả quần cộc cũng chưa chắc giữ được, trong lòng Lục Uyển Trinh không khỏi hả hê, đối với Yêu Đạo liên tục dọa dẫm hoàng cung càng thêm phần kính trọng.

"Lão nô mắt nhìn thiển cận, nương nương nói chí phải." Dương ma ma cảm khái, lòng vui mừng vì nương nương đã tỉnh táo, đầy ý chí chiến đấu. Đã lâu rồi, bà ấy không thấy nương nương tràn trề sinh lực như thế này.

"Ma ma nói quá lời. Nếu không có ngươi đồng cam cộng khổ, ta đâu có thể kiên trì đến bây giờ."

Lục Uyển Trinh nắm lấy tay Dương ma ma, trong lòng dâng lên sự biết ơn. May mắn là nàng ấy gặp được Dương ma ma và Tống Minh Diên cô nương. Nhân sinh vốn không thể thuận buồm xuôi gió, nhưng nàng ấy vẫn có những người thân yêu đồng hành.

"Ôi, nương nương, ngài đừng nói thế. Ngài bình an là lão nô đã yên lòng."

"Được rồi, không nhắc chuyện này nữa." Lục Uyển Trinh khẽ cười."Hoàng thượng bây giờ nghèo túng đến mức này, để cho những phi tần si mê hắn thất vọng, ngày mai ta sẽ hái ít rau dại đưa qua. Ma ma có biết loại rau nào tính hàn, vị đắng không?"

Dương ma ma xuất thân nông gia, các loại rau dại dĩ nhiên thuộc làu, liền kể ra một chuỗi dài.

"Loại rau này nay không còn nhiều, nhưng tìm vẫn có. Nương nương cứ yên tâm, để lão nô lo liệu, sáng mai sẽ hái, chế biến sẵn sàng cho nương nương mang đi."

"Vậy thì làm phiền ma ma."

Lục Uyển Trinh mỉm cười, trong lòng thầm nghĩ, cũng chỉ là diễn vai kẻ si tình khờ khạo. Hy vọng bụng dạ của cẩu hoàng đế chịu nổi "tâm ý" của nàng ấy.

Sau khi Tống Minh Diên và Lục Bùi Phong rời khỏi Mộ Vân Các, cả hai ẩn thân rời khỏi hoàng cung. Ra khỏi một đoạn xa, Tống Minh Diên đột ngột dừng bước, ngẩng đầu nhìn Lục Bùi Phong – thân hình cao lớn trong bộ y phục đen: "Ngươi biết về Trọng Minh cung không?"

Loading...