Tống Hiểu Thanh kỹ, thấy một nửa chai thủy tinh lộ bãi cát, chai còn cắm một nút bần.
Tống Hiểu Thanh dùng dị năng lấy cái chai , sắc mặt hai lập tức đổi.
Đây là một chiếc bình cầu đáy tròn thường dùng trong phòng thí nghiệm.
Tống Hiểu Thanh hoang mang: "Ý gì đây? Họ biến Viên Thiên Băng thành cái chai ? Kỳ quặc quá !"
"Khoan, cô đừng vội." Mạc Phi Bạch lật ngược cái chai, phát hiện nút bần dán một mảnh giấy nhỏ. Lấy mảnh giấy xem, đó gì cả, nhưng Mạc Phi Bạch hít mạnh mấy , nhờ khứu giác siêu phàm của một dị năng giả cấp cao, ngửi thấy mùi giấm thoang thoảng.
Mạc Phi Bạch cảm thấy tìm manh mối: "Hiểu Thanh, cô diêm ? Cho một hộp."
"Để tìm." Tống Hiểu Thanh đoán Mạc Phi Bạch định gì, lục lọi trong gian, quả nhiên tìm một hộp diêm dài dùng để đốt nến thơm.
Tuyền Lê
Hai trở cơ giáp, dùng lửa hơ từ từ tờ giấy, một lúc , giấy hiện mấy chữ: [Cứu , ở đại dương.]
Hai , Mạc Phi Bạch : "Nét chữ trông quen, hình như là của Viên Thiên Băng."
Tống Hiểu Thanh gật đầu: " cũng thấy , lát nữa đưa cho chuyên gia giám định bút tích."
Kết quả giám định nhanh chóng , mấy chữ đúng là do Viên Thiên Băng .
Mạc Phi Bạch cảm thán: "Ở thành phố Hà căn bản ai bãi biển, phát hiện chai trôi dạt của dễ . Có lẽ còn tránh sự kiểm tra của bên đó, nên tờ giấy cầu cứu nhét mới giấu giếm như , nếu chúng dị năng giả Bút Tiên cung cấp vị trí chính xác, thông điệp cầu cứu lẽ bỏ lỡ ."
" ." Ánh mắt Tống Hiểu Thanh trở nên sâu thẳm, "Kẻ địch quá xảo quyệt, giấu đáy biển. Ban đầu còn tưởng thể tìm thấy Viên Thiên Băng trực tiếp, nghĩ kỹ , bất kể tình hình bên đó thế nào, lẻn dùng gian gấp khúc đưa ngay lập tức, ai ngờ hụt."
Tống Hiểu Thanh thất vọng quá lâu, cô là kiểu càng gặp khó càng hăng, kẻ địch giấu càng kỹ, cô tìm càng nhiệt tình.
Cô đích một chuyến, chụp ảnh tư liệu bãi biển thành phố Hà đưa cho Diệp Đình Quân và những khác nghiên cứu, còn thì dùng dị năng hồi tưởng ít ỏi còn lên tờ giấy.
Qua hình ảnh hồi tưởng, Tống Hiểu Thanh xác nhận tờ giấy do chính Viên Thiên Băng , thời gian chỉ thể xác định là trong vòng một tháng gần đây, địa điểm là một phòng thí nghiệm trang đầy đủ.
Tàu ngầm của Tống Hiểu Thanh vẫn còn là bán thành phẩm, phần lớn tài nguyên đều đổ dồn tàu vũ trụ và chế tạo tàu vũ trụ mới. Vốn dĩ Tống Hiểu Thanh một đội tôm cá biến dị, đội thường ngày tuần tra lính gác nhỏ ở ven sông và cửa biển.
Đội tôm cá biến dị huấn luyện , nhưng chính vì huấn luyện quá , chúng thường di chuyển theo đội hình, cách cố định, nếu điều chúng đến thành phố Hà thì giả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-thien-tai-trong-sinh-tich-tru-hang-dien-cuong/chuong-311.html.]
Tống Hiểu Thanh đành dùng dị năng Ngự Thú để chuyển hóa một lứa cá biến dị mới ở địa phương, còn chuyển hóa thêm một ít chim biến dị bản địa, phòng trường hợp giống loài động vật biến dị cô mang từ nơi khác đến khớp với ở đây.
Sau đó, cô để chim và cá biến dị khắp nơi xem gì bất thường .
Ví dụ như rõ ràng nơi đó gì, nhưng cảm giác đụng thứ gì đó, thể qua . Hoặc là tìm xem nơi nào tỏa năng lượng dị năng, là thấy bất kỳ dấu vết nào của con biển.
Tống Hiểu Thanh thỉnh thoảng chuyển góc của sang các loài động vật biến dị, cảm giác khá mới lạ. Đặc biệt là ở biển, khi vị trí lặn quá sâu, vẫn ánh nắng chiếu , nước biển phản chiếu ánh sáng rực rỡ, còn thể thấy những con cá khác thỉnh thoảng nhả một chuỗi bong bóng.
Đôi khi, con cá biến dị sẽ lướt qua những rặng san hô, đối mặt với một đàn cá lớn, những con quái vật biển biến dị khổng lồ bơi theo đàn cá, há miệng một cái là nửa đàn cá ăn mất.
Tống Hiểu Thanh chuyển góc sang con chim biến dị, cảm giác gió biển từng cơn thổi mặt, cô như thể đang tự vỗ cánh, bay vút lên trung.
Sóng xô sóng ập về phía cô, cô lách né qua, ngửi mùi gió biển mặn tanh mà lòng thầm run sợ.
Trải nghiệm đủ , Tống Hiểu Thanh liền chuyển góc sang một con cá biến dị kích thước lớn hơn. Khi cô tập trung bộ sự chú ý một con cá, cô thể tiếp quản khả năng của nó, bơi thì bơi.
Tống Hiểu Thanh gần như dùng hình thái của một con cá để bơi khắp vùng biển địa phương một cách nghiêm túc, nhưng vẫn tìm thấy căn cứ giấu ở .
Đại dương quá rộng lớn, nếu chai trôi dạt từ nơi khác đến, thì thật tìm ở vùng biển nào.
Hôm đó, Tống Hiểu Thanh đang ngẩn bản đồ thành phố Hà, cô đột nhiên thấy trong phạm vi quản lý của thành phố Hà một hòn đảo nhỏ, hòn đảo hình thành từ lâu, đó còn xây một thủy cung cổ.
Liệu khả năng, Viên Thiên Băng là ở đại dương, mà là ở thủy cung ?
Nếu thì đúng là lừa quá, nhưng dù nữa, các vùng biển lân cận đều , chỉ thể thử manh mối thôi.
Nói là , Tống Hiểu Thanh đến gần thủy cung, dùng tinh thần lực quét bộ tòa nhà.
Vừa quét, cô phát hiện điều bất thường: thứ gì đó đang ngăn cản sự quét của cô.
Cảm giác quen thuộc, nhưng khác với những viên đá che chắn trong hang động.
Tống Hiểu Thanh mỉm , cuối cùng cũng tìm thấy !