Tận Thế Thiên Tai: Trọng Sinh Tích Trữ Hàng Điên Cuồng - Chương 221: Mạc Trường Sinh

Cập nhật lúc: 2025-11-14 16:49:19
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quán ăn cô tìm là một cửa hàng trăm năm tuổi tận thế. Ông chủ là đầu bếp truyền đời đến đời thứ ba. Ông khá may mắn, bảo tồn quán ăn trong tận thế.

Tuy nhiên, quy mô quán hiện tại còn thua xa tận thế, cũng phòng riêng.

Tống Hiểu Thanh dẫn theo nhiều quá, quán đủ chỗ . bọn họ mang theo tinh hạch, thứ giá trị lưu thông cao, ông chủ nỡ để họ , liền hỏi bọn họ: “Các ngại bàn nhỏ ngoài trời ăn ?”

Tống Hiểu Thanh lắc đầu: “Không ngại.”

Nghe , ông chủ mượn bàn gấp ở cửa hàng khác về bày biện.

Tống Hiểu Thanh ở bàn gấp nhỏ ven đường, trò chuyện với Mạc Phi Bạch.

Một mỹ nhân cấp bậc như Tống Hiểu Thanh xuất hiện bên đường tỉnh Xuyên, những qua con đường đều chậm , ngừng đầu cô. Có dũng cảm còn quán ăn để dùng bữa.

Tống Hiểu Thanh để ý, đang trò chuyện với Mạc Phi Bạch, đột nhiên một giọng yếu ớt cắt ngang cuộc đối thoại của bọn họ: “Chào cô.”

Tống Hiểu Thanh ngẩng đầu, đàn ông mặt, cao chừng một mét tám mấy, mặt mày tái nhợt, hình gầy gò, trông như gió thổi là đổ.

Tuy nhiên, ngũ quan sắc sảo, tướng mạo cực kỳ tuấn, đặc biệt là đôi mắt đen.

Khuôn mặt vẻ quen thuộc.

Người đàn ông ho, ho đến mức lưng cong . Hắn nghỉ một lát, mới xong câu : “Xin hỏi cô là Tống Hiểu Thanh ?”

Tống Hiểu Thanh : “Chào , là Tống Hiểu Thanh, là?”

Người đàn ông nhẹ nhàng tự giới thiệu: “ là Mạc Trường Sinh.”

Cái tên thực sự quen thuộc. Tống Hiểu Thanh đầu Mạc Phi Bạch. Mạc Phi Bạch nhắc nhở cô: “Ông chủ kiêm nhà khoa học d.ư.ợ.c liệu chính của Trường Sinh Chế Dược, tiến sĩ Mạc Trường Sinh.”

“Ồ.” Tống Hiểu Thanh và Mạc Trường Sinh bắt tay: “Đã danh tiếng vang xa lâu.”

Nếu Viên Thiên Băng là một nhà khoa học trẻ, thì Mạc Trường Sinh chính là một thiên tài siêu việt.

Anh mười mấy tuổi nghiệp tiến sĩ, học trò của đoạt giải Nobel. Sau đó, khi còn trẻ, sở hữu hơn 20 bằng sáng chế giá trị thương mại cực lớn, còn giành các giải thưởng khoa học hàm lượng vàng cao, chiếm giữ vị trí quan trọng trong lĩnh vực.

Hướng nghiên cứu chính của là t.h.u.ố.c chống ung thư, tiêu diệt ung thư từ cấp độ gen. Nghe đạt tiến triển nhỏ trong lĩnh vực , nên khi từ chối lời mời nhập tịch của một quốc gia lớn, kiên quyết trở về nước, các ngôi và nhà đầu tư chờ đợi ở sân bay, lóc đòi đầu tư.

Trường Sinh Chế Dược là công ty lấy tên của chính để đặt tên. Mạc Trường Sinh bản chính là đại diện nhất cho Trường Sinh Chế Dược.

Nhanh chóng lướt qua sơ yếu lý lịch của Mạc Trường Sinh trong đầu, nụ mặt Tống Hiểu Thanh càng thêm chân thật.

Tống Hiểu Thanh dò xét độ thiện cảm của Mạc Trường Sinh đối với , ngạc nhiên phát hiện, tuy là đầu gặp mặt, nhưng độ thiện cảm của Mạc Trường Sinh đối với cô lên tới 80.

Tống Hiểu Thanh xem xét kỹ lưỡng, phát hiện bình thường, nhưng những vệ sĩ theo phía xa ngược là những dị năng giả cấp cao.

Tuyền Lê

Sức khỏe của Mạc Trường Sinh trông , chỉ yên cũng ho, như , dường như sắp ho cả lá phổi.

Mạc Phi Bạch cau mày, một nhà khoa học d.ư.ợ.c liệu vĩ đại để bản ho đến mức ? Có mắc một căn bệnh khó chữa ?

Mạc Trường Sinh yếu ớt : “Gặp là duyên, các cô ngại chung bàn với các cô ?”

Tống Hiểu Thanh mỉm , dịch sang bên cạnh Mạc Phi Bạch: “Không ngại, .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-thien-tai-trong-sinh-tich-tru-hang-dien-cuong/chuong-221-mac-truong-sinh.html.]

Mạc Trường Sinh tìm chỗ ở bàn của Tống Hiểu Thanh. Vài vệ sĩ của ở chỗ xa, cứ thế chăm chú theo dõi động thái bên . Nhìn dáng vẻ của bọn họ, Tống Hiểu Thanh , dù đến tận thế, Mạc Trường Sinh vẫn sống .

Tống Hiểu Thanh hỏi: “Tiến sĩ, ở đây?”

Mạc Trường Sinh : “ tỉnh Xuyên, năm về nhà ăn Tết.”

Mọi hôm nay mới gặp đầu, cũng quá sâu, chỉ là hàn huyên vài câu. Những mặt đều kinh nghiệm xã giao phong phú, việc kéo dài bữa ăn trong thời gian cũng khó.

Tay nghề của ông chủ , tuy thiếu một vài gia vị, nhưng vẫn cố gắng chế biến món ăn đạt đến trình độ cao nhất.

Ăn xong, Tống Hiểu Thanh giúp Mạc Trường Sinh thanh toán tiền, đó cáo biệt, cơ giáp bay lên trời.

Mạc Trường Sinh và vài đất, ngẩng đầu bọn họ: “Cô ngoài đời còn hơn trong ảnh nhiều.” Cho đến khi thấy nữa, Mạc Trường Sinh mới thu hồi ánh mắt: “Được , chúng thôi.” Nói cùng vệ sĩ rời .

Phi thuyền cất cánh bay với tốc độ tối đa. Trước bữa tối, Tống Hiểu Thanh và về đến thành phố Lâm Bắc.

Tống Hiểu Thanh những ngọn đèn đường biến dị dần sáng lên bên , khác với nhiều nơi qua, nơi nào cũng tối đen như mực, trông như một đống đổ nát.

Thành phố Lâm Bắc dường như trở sự phồn hoa tận thế, mang cảm giác an tâm. Lúc cô mới nhận , thì coi phủ thành trưởng căn cứ thành phố Lâm Bắc là nhà.

Sau khi ăn cơm, Tống Hiểu Thanh với Mạc Phi Bạch: “ tìm Viên Lão.”

Tiểu Tiểu giơ cánh : “Đến gặp Viên gia gia, con cũng cùng, mang con theo với.”

“Được.” Cân nhắc Tiểu Tiểu cố gắng trong việc tìm , Tống Hiểu Thanh liền đồng ý: “Vậy con lau miệng , cùng đến văn phòng.”

Khi Tống Hiểu Thanh dùng gian gấp đến nơi, thư ký Lữ bước nhanh tới : “Viên Lão đến từ lâu . Lúc cô gọi điện trưa nay chuẩn về, ông áy đến đây đợi . Ông đợi cô đến mới thông báo cho ông, ông cũng chịu .”

Tống Hiểu Thanh khẽ thở dài: “Biết , chúng nhanh thôi.”

Tống Hiểu Thanh bước phòng chờ, Viên Lão lập tức dậy, đầy mong đợi về phía Tống Hiểu Thanh. Phát hiện phía ai khác ngoài Tiểu Lữ, ánh mắt Viên Lão lập tức ảm đạm nhiều.

Tống Hiểu Thanh cũng cảm thấy mặt nóng. Đích bảy ngày, vẫn mang về.

Đóng cửa , mở tất cả thiết cách âm, Tống Hiểu Thanh : “Viên Lão, sẽ cho ngài về tình hình tìm của ở tỉnh Xuyên.”

Sắc mặt lão nhân trở nên nghiêm túc, nhận sự việc thể phức tạp.

10 phút , Tống Hiểu Thanh một cách trình tự rõ cho Viên Lão về quá trình điều tra và suy đoán của bọn họ. Viên Lão chậm rãi cúi đầu, cầm lấy hình ảnh của cháu trai xem xem , ngón tay kéo thanh tiến trình đang rung nhẹ.

Thất vọng, lo lắng, tức giận, bất lực, đủ loại cảm xúc đan xen, ào ạt tràn trong đầu Viên Lão, khiến ông chỉ im lặng, nên lời.

Tiểu Tiểu vỗ vỗ cánh, an ủi: “Viên gia gia, đừng buồn. Lần chúng cứu trai ông về, nhưng chúng sẽ bỏ cuộc.” Đối với Tiểu Tiểu, cháu trai của Viên lão gia chính là trai.

Tống Hiểu Thanh cũng gật đầu: “ cũng ý đó. chuẩn phái thành lập một căn cứ nhỏ ở thành phố Tân Đô, bí mật tiếp tục điều tra chuyện của Viên Thiên Băng. Lần chúng động tĩnh lớn, lẽ kẻ bắt giữ Viên Thiên Băng đề phòng, chuyện còn từ từ.”

Viên Lão lau nước mắt, : “Bất kể thế nào, vẫn cảm ơn . Nhờ các cô chạy một chuyến , ít nhất bây giờ , cháu trai vẫn còn sống. Còn sống là còn hy vọng, còn ngày đoàn tụ gia đình. Dù cứu nó về, nó còn sống, đối với là một tin tức .”

Tống Hiểu Thanh cam đoan: “ sẽ tiếp tục cố gắng.”

Viên Lão càng thông tình đạt lý, Tống Hiểu Thanh càng cam tâm.

Đã điều tra nhiều như , cuối cùng công cốc trở về, đừng Viên Lão thất vọng, bản cô cũng thất vọng.

Loading...