Tận Thế Thiên Tai: Trọng Sinh Tích Trữ Hàng Điên Cuồng - Chương 205: Tìm được tảng đá số một

Cập nhật lúc: 2025-11-14 07:44:27
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gió nhẹ nhàng thổi qua, nếu tính đến việc thỉnh thoảng động vật biến dị năng lượng dị năng Mạc Phi Bạch thu hút tới, thì thật sự giống một buổi dã ngoại ngày tận thế.

lúc đó, Tống Hiểu Thanh uống nước ngọt, một con chim sẻ biến dị thời thế lao xuống từ cao, uống nước ngọt bắt .

Tống Hiểu Thanh bực vung dị năng lửa , lông chim sẻ biến dị dính lửa, chỉ trong vài giây từ kẻ săn mồi hung tợn biến thành tro tàn, còn để một tinh hạch bay.

Tống Hiểu Thanh vui vẻ, với Mạc Phi Bạch: "Đến đưa trang , hôm nay tinh hạch tiêu hao cho cơ giáp kiếm ."

Liên tiếp vài con chim biến dị bay tới tấn công, Mạc Phi Bạch đùa rằng: "Không chỉ hồi vốn, còn lãi nữa."

Những động vật biến dị quá yếu, Tiểu Tiểu lo lắng cho bọn họ, vui vẻ dựa hộp cơm rỗng để ăn.

Có thứ nó và mua về hôm qua, còn thứ Mạc thúc thúc hôm nay mới , đều ngon.

Tuy nhiên, nên uống đồ uống gì đây? Tiểu Tiểu những lon nước ngọt cao bằng nó mà đau đầu, nó thích nước ngọt đá, cũng thích sprite đá, nhưng nó mỗi bữa chỉ uống một lon thôi.

Tiểu Tiểu suy nghĩ một hồi, : "Mẹ, con quyết định con vẫn thích uống nước ngọt đá nhất."

Tống Hiểu Thanh vẻ mặt nghiêm túc của Tiểu Tiểu cho đáng yêu, : "Được, mở cho con." Nói xong kéo vòng, giúp Tiểu Tiểu rót ly nhỏ.

Tiểu Tiểu vẻ nghiêm túc : "Mẹ cạn ly, Chú Mạc cạn ly!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-thien-tai-trong-sinh-tich-tru-hang-dien-cuong/chuong-205-tim-duoc-tang-da-so-mot.html.]

Có bộ đồ bảo hộ đặc chế và ngọn lửa, cơn gió lạnh thấu xương của mùa đông cũng trở nên dịu dàng. Bất kể chúng gào thét ở xa thế nào, khi đ.á.n.h đều trở nên mềm mại và ấm áp, thổi khiến lười biếng.

Ăn mỹ thực, ngắm cảnh , trò chuyện vài câu chuyện vụn vặt với yêu, Tống Hiểu Thanh ngước bầu trời xanh thẳm, những đám mây trắng như kẹo bông gòn đáng yêu, cảm thấy khoảnh khắc thật .

Tuyền Lê

Thời gian trôi qua chậm rãi, mặt trời bắt đầu lặn, ánh hoàng hôn vàng rực chiếu lên đỉnh núi xa xa, trông như một ngọn núi vàng. Khi ánh tà dương cuối cùng biến mất, hai và một chim bố trí các biện pháp phòng ngự, đó lấy nhà an để cắm trại.

Tuy ở ngoài hoang dã cũng ở biệt thự, nhưng xung quanh là rừng cây rậm rạp và hồ nước phản chiếu bóng trăng, thỉnh thoảng còn tiếng thú biến dị gầm gừ lao về phía nhà an , trực tiếp kéo bầu khí lên cao. 

Mỗi động vật biến dị liều lĩnh tấn công, Tiểu Tiểu đều trợn mắt đen láy tinh thần lên, hưng phấn đến mức cả đêm ngủ mấy.

Ngày thứ hai, Tống Hiểu Thanh tắt rào chắn khử tiếng ồn, lặng lẽ ngắm tiếng chim hót trong núi.

Mạc Phi Bạch xách một túi nhựa , buồn : "Đêm qua thu hoạch ít, nhặt tinh hạch bên ngoài lá chắn phòng ngự, đến nửa túi . Ở đây thêm mấy ngày nữa, chúng sẽ phát tài." Nói xong lắc lắc cái túi tay.

"Thật ." Tống Hiểu Thanh xem, đều là những tinh hạch cấp thấp. Động vật biến dị cấp thấp đ.â.m phòng ngự vỏ trứng, thể tự đ.â.m c.h.ế.t.

Tiểu Tiểu cũng từ ngoài trở về, gật đầu vẻ lớn: "Bài tập hấp thụ sáng nay thành, bữa sáng cũng bày bàn , chúng mau rửa tay ăn cơm ."

"Tiểu Tiểu cơm ?" Mạc Phi Bạch phòng ăn, bàn bày hai bát lớn một bát nhỏ, mỗi bát đều đổ một ít ngũ cốc với trái cây, còn trang trí bằng hoa dại biến dị, mỉm , bình tĩnh cầm ấm nước nóng bên cạnh, cho mỗi bát một ít nước nóng để ngâm ngũ cốc.

Tống Hiểu Thanh cũng hưởng ứng: "Ôi chao, thật quá, hôm qua ăn ngán , hôm nay đúng lúc ăn chút ngũ cốc!"

Loading...