Nhìn về phía lều của Thẩm Tầm, chỉ thấy nơi đó trống trơn, thậm chí đám cỏ khô đè bẹp đêm qua cũng dựng lên.
Dấu vết Thẩm Tầm từng ở đó cũng xóa sạch, nơi đó như thể từng ai ở .
Cô quá dứt khoát, Cố Viễn sững sờ một lúc lâu phản ứng , Lý Hằng đến bên cạnh Cố Viễn, quan sát sắc mặt .
"Có cần đuổi theo ?" Lý Hằng đề nghị, giờ đuổi theo chắc vẫn kịp.
Cố Viễn chỉ về hướng Thẩm Tầm rời , một lúc lâu mới mở miệng: "Cô quá thông minh, tưởng che giấu , ngờ vẫn cô thấu."
Đuổi theo, cũng đuổi theo, thể tìm nhiều lý do để đuổi theo, nhưng lý do nào khiến cô hài lòng cả.
"Tại ân cần quá chi?" Lý Hằng và miếng cơm trong bát, nhớ ánh mắt lạnh lẽo lưng khi chuyện với Thẩm Tầm hôm đó.
Phát hiện Cố Viễn chằm chằm, Lý Hằng liền đoán tâm tư của Cố Viễn.
" lộ liễu thế ?" Cố Viễn phần cơm canh trả chân, lúc nguội ngắt.
Vừa chủ động đưa tài nguyên đưa đồ ăn, tinh mắt ai chẳng , Lý Hằng chỉ thiếu nước trợn trắng mắt.
Hiện tại lương thực khan hiếm thế nào, cứ dăm ba bữa thế , ngay cả đám đàn em trướng cũng nhận tâm tư của đại ca.
"Theo thấy thì hai cũng giống như mâm cơm thôi, sớm muộn gì cũng nguội lạnh." Lý Hằng an ủi Cố Viễn vài câu, nhưng nghĩ đến tính khí của Thẩm Tầm buông lời châm chọc.
Thẩm Tầm loại phụ nữ cho vài bữa cơm là buông bỏ cảnh giác, cũng loài hoa tơ hồng tìm kẻ mạnh để bám víu.
Cô cá tính, chủ kiến, tình hình mắt chẳng rõ ?
Cố Viễn bưng mâm cơm nguội lạnh lên, nguội thì chứ? Anh vẫn ăn.
Lý Hằng hành động của Cố Viễn, cũng thêm gì nữa, bữa cơm ăn vô cùng vui vẻ, đây là đầu tiên kể từ mạt thế.
Tuyền Lê
Họ ăn no, trong nồi vẫn còn cơm thừa.
Thẩm Tầm rời đột ngột, lúc đó họ chỉ mải ăn nên phát hiện , thấy đại ca đưa cơm cho Thẩm Tầm.
Nhìn một cái đều ngầm hiểu tâm tư nhỏ của đại ca, chỉ là họ thẳng như Lý Hằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/chuong-668.html.]
Mà giữ trong lòng, giả vờ .
Lúc dọn bát đũa, cũng thấy phần cơm tay Cố Viễn, cũng phát hiện Thẩm Tầm rời từ lâu.
Ánh mắt giao , ai chủ động nhắc đến Thẩm Tầm.
Lai Phúc chạy băng băng trong rừng, Thẩm Tầm chỉ hướng cho nó, tốc độ lực của Lai Phúc.
Khi màn đêm buông xuống, Thẩm Tầm đến nơi giao giữa thành phố M và thành phố F.
Tại ranh giới thành phố F và thành phố M, Thẩm Tầm thấy khá nhiều đội mạo hiểm gồm các dị năng giả, họ đều nhận nhiệm vụ từ các khu tái thiết đến đây.
Chỉ cần thành nhiệm vụ là thể nhận thù lao tương ứng, hơn mười đội ngũ cắm trại ở bìa rừng dị hóa thành phố F.
Thẩm Tầm cũng họ đến đây bao lâu , nhưng đống củi chất đống mặt đất, chắc cũng một thời gian.
Người trong đội đều là dị năng giả, thường thể gia nhập đội ngũ cũng vài tài lẻ, hoặc kỹ năng gì đó hơn .
Ngay khi Thẩm Tầm đến gần, những dị năng giả đó phát hiện cô, lượt chui khỏi lều, về phía Thẩm Tầm.
Lúc trời tối hẳn, Thẩm Tầm dừng cách họ trăm mét, hai bên giữ cách an nhất định.
"Lại đến... đến bao nhiêu ?" đàn ông uống cạn ly rượu đá.
Rượu vị nồng lắm, chỉ chút hương rượu, nhưng như cũng đủ để họ đỡ thèm.
"Vừa nãy cảm nhận thử, hình như chỉ một , còn là phụ nữ, mang theo một con thú dị hóa."
Một khác nhỏ, hai như đang tán gẫu, phụ nữ lưng họ, ngón tay trắng nõn cầm bình rượu bàn lên.
Cười tươi rói rót rượu cho hai , ngay khi cô rót một nửa, đàn ông đưa tay đón lấy, ngón tay còn khẽ gãi lòng bàn tay cô .
Khiến tim cô ngứa ngáy, ý trong mắt phụ nữ lan đến tận đáy mắt, đàn ông với ánh mắt lả lơi như kéo tơ.
Người đàn ông ánh mắt đó một cái, lập tức phản ứng, đặt cái ly trong tay xuống.
Đưa tay nâng cằm trắng nõn của phụ nữ lên: "Trời tối, cô em lẳng lơ ...".
Lúc một đàn ông khác bên cạnh thấy cũng đưa tay , luồn trong váy phụ nữ.