Nhờ ánh sáng từ dị năng chữa trị của Cố Viễn, Thẩm Tầm rõ khuôn mặt đàn ông.
So với vẻ nhu mì của Lâm Tường Thụy, đàn ông mắt trông tuấn tú, rắn rỏi hơn, nhưng nhan sắc của Lâm Tường Thụy chuẩn mực đó.
Thẩm Tầm cũng chỉ thoáng qua thu hồi tầm mắt, ngược là , ánh mắt thỉnh thoảng liếc mái tóc của Thẩm Tầm.
Cố Viễn cảm nhận sự ma sát giữa ánh mắt hai , hai sẽ đ.á.n.h chứ?
Ngay đó giả vờ ho khan: "Khụ khụ... khụ khụ khụ..." Thẩm Tầm thu hồi tầm mắt, chuyển sang .
Ánh mắt đó như đang hỏi: "Anh cái gì?". Cố Viễn chạm mắt Thẩm Tầm, tiếng ho lập tức im bặt.
Mười mấy phút , Cố Viễn thu tay về, Thẩm Tầm cúi đầu vết thương cánh tay, m.á.u chảy từ vết thương lúc .
Vẫn còn lẫn chút màu đen, rõ ràng là độc tố loại bỏ . Khi cô đầu .
Cố Viễn đang cúi đầu, lấy thù lao cô đưa từ trong túi , lấy đặt xuống đất.
Hai gói mì tôm, hàng hiếm nha, bao bì sạch sẽ lạ thường, nghĩ đến dị năng gian của Thẩm Tầm, mấy gói mì chắc là cô bỏ từ lúc mạt thế mới bắt đầu.
Lại một nữa cảm thán hệ gian thật , tiện lợi đựng đồ , bảo quản cũng tiện.
Thẩm Tầm mân mê con d.a.o găm trong tay, ánh mắt quét qua cổ Cố Viễn, vết thương cô rạch cổ .
Lúc vệt m.á.u đó, một chút m.á.u đông , rõ ràng khô từ lâu.
"Độc trị mấy mới hết?" Thẩm Tầm hỏi thẳng, tay Cố Viễn đang lấy đồ khựng một chút.
Lại liếc về phía đại ca, dù đại ca ở đây, cũng sợ Thẩm Tầm tay uy h.i.ế.p .
Anh còn là Cố Viễn nữa, bây giờ là Cố Viễn kiêu ngạo.
"Lúc cô mới trúng độc cưỡng ép nâng cao tinh thần lực, độc tố theo tinh thần lực của cô lan khắp cơ thể .
May mà cô gặp chúng kịp thời, nếu bây giờ cô c.h.ế.t ."
Cố Viễn còn đang lải nhải, Thẩm Tầm trực tiếp kề d.a.o tinh thạch cổ nữa: "Nói trọng tâm."
Vừa con d.a.o găm ấn thêm vết thương cũ của .
Cố Viễn về phía đại ca, ánh mắt như : "Mau cứu em...".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/chuong-635.html.]
Người đàn ông dậy, giơ tay phủi bụi đất vai: "Cậu cứu cô đấy".
Nói ánh mắt chạm Thẩm Tầm, Thẩm Tầm từ từ dời d.a.o khỏi cổ Cố Viễn, cuối cùng thu .
Cô quen với phong cách hành xử , cũng chỉ là phản ứng theo bản năng.
Cố Viễn lộ vẻ mặt như cứu sống, trong mắt mang theo sự may mắn, nhưng nhanh giải thích: "Độc tố trong cơ thể cô di chuyển quá nhanh.
Một hòa máu, nếu chữa trị tận gốc, ước chừng hai nữa, đảm bảo chỉ cần hai , cô chắc chắn thể nhảy nhót tưng bừng như ".
Anh chọn thẳng trọng tâm, Thẩm Tầm cảm nhận tinh thần lực trong cơ thể: "Trước khi độc tố chữa trị tận gốc, cô nhất đừng dùng tinh thần lực nữa.
Nếu độc tố sẽ như , thậm chí còn nghiêm trọng hơn." Cố Viễn nhận ý định của Thẩm Tầm, vội vàng lên tiếng ngăn cản.
Anh sợ Thẩm Tầm cưỡng ép vận chuyển tinh thần lực, đến lúc đó những việc đó chẳng thành công cốc ?
Thẩm Tầm dựa tường đất, đè nén tia tinh thần lực điều động xuống, thì bây giờ là chế độ sinh tồn .
Sử dụng dị năng đơn giản để lấy đồ thì , nhưng dùng dị năng chiến đấu thì xong.
Tuyền Lê
Vận động tay chân một chút, Thẩm Tầm con đường tối đen mặt: "Các đào ?"
Cố Viễn đại ca bên cạnh, gật đầu: "Cô đang ở thành phố A , chạy đến đây?"
Thẩm Tầm giả vờ thấy ánh mắt của : "Các đến gì thì đến cái đó."
Câu mang hàm ý thăm dò, Cố Viễn gần như nhận ngay lập tức, gượng gạo.
"Haha, cô chạy cũng xa thật." xong lập tức ngậm miệng.
Cái gì gọi là cô chạy cũng xa thật, Thẩm Tầm một tầng ý nghĩa khác trong lời , nhưng lúc Cố Viễn cũng im bặt.
Thẩm Tầm moi thêm chút thông tin từ , nhưng mở miệng nữa.
Thẩm Tầm liếc đàn ông bên trái bằng khóe mắt, Cố Viễn mà lời đến thế, năng hành động đều sắc mặt mà .
Trước đây từng ở cùng Cố Viễn ba tháng, Thẩm Tầm tự nhiên hiểu rõ tính khí của Cố Viễn.
Người mang theo chút ngạo khí, năm xưa Lâm Tường Thụy ngầm giữ đều từ chối.
Không ngờ cũng ngày lệnh khác.
" , cái vận đen của cô dạng , gặp cô là y như rằng chẳng chuyện gì ." Cố Viễn thở dài một tiếng.
Nhớ lúc ở thành phố A, kế hoạch của bọn họ sắp thành công thì Thẩm Tầm nhảy phá đám.