Sau khi thể co giật hai mặt đất, nó bất động.
Gió mạnh thổi qua, chôn vùi hai t.h.i t.h.ể lớp cát vàng. Thẩm Tầm siết chặt chiếc khăn tam giác mặt.
Con d.a.o tinh thạch cắm sâu cát để tránh gió mạnh cuốn .
Ngọn gió dần hình thành một cơn lốc xoáy. Thấy , Thẩm Tầm đầu chạy về phía bụi gai.
Trong cơn bão cát phía , nhiều bóng còng queo lốc xoáy cuốn lên, bay vút lên cao "bịch" một tiếng rơi mạnh xuống đất.
Trên con đường nhỏ dẫn lên núi, Lâm Tường Thụy giải quyết xong đám ăn thịt ở phía bên trái và đợi sẵn ở đó. Thẩm Tầm thấy bóng dáng quen thuộc liền bước tới.
"Bên bao nhiêu ?" Thẩm Tầm lấy bình nước từ trong ba lô , rót nửa cốc cho Lâm Tường Thụy.
Lâm Tường Thụy nhận lấy uống cạn mới từ từ , "Hơn ba mươi ." hai cứ thế con đường nhỏ.
"Còn bên cô thì , đến bao nhiêu tên?", Lâm Tường Thụy trả cốc cho Thẩm Tầm.
"Hơn bốn mươi, ít, hơn nữa lúc đến đây, phát hiện còn đang tiến về phía ." Thẩm Tầm lau con d.a.o tinh thạch trong tay.
Lâm Tường Thụy đặt con d.a.o rựa bên cạnh, cúi đầu trầm tư, "Cô nghĩ của khu an sẽ quan tâm đến chuyện ?" Lâm Tường Thụy hỏi.
Thẩm Tầm suy nghĩ hai giây quả quyết , "Sẽ quan tâm. Chẳng lệnh truy nã của chúng gỡ bỏ , chắc là bọn họ bây giờ đều đang chuẩn cho việc ".
" bên phía Số Bảy cũng đang săn lùng của khu an , nghĩ bọn họ ốc mang nổi ốc." Lâm Tường Thụy phân tích.
Thẩm Tầm suy ngẫm lên tiếng.
"Khu an hơn mười phân khu, đám của Số Bảy trong mắt những ở khu an chỉ là những bình thường thủ khá mà thôi.
Để giải quyết họ căn bản cần quá nhiều tay. Hơn nữa bây giờ từ hang ăn thịt đến, mục tiêu tấn công của chúng là xác định.
Tương tự, khi đối mặt với những sống sót từ hang ăn thịt , đám của Số Bảy cũng tự lo xong".
"Cô đúng, ở khu Lam Đình quá lâu, quên mất khu an còn hơn mười khu lớn." Lâm Tường Thụy dậy.
Còn kịp phủi hết cát bụi , Lâm Tường Thụy cầm d.a.o nhanh chóng chạy xuống.
Dưới chân núi, hơn mười tới. Họ như những cái xác hồn, khi thấy Thẩm Tầm và Lâm Tường Thụy.
Tất cả đều điên cuồng lao lên. Dưới chân núi loé lên một trận ánh điện, Lâm Tường Thụy giải quyết xong mấy .
Hai canh giữ đến tận nửa đêm, Trần Trình và Tôn Giai Hồng dẫn theo bốn năm từ núi xuống.
Nghe thấy tiếng động, Thẩm Tầm và Lâm Tường Thụy đồng thời đầu , "Hai về nghỉ ngơi , tiếp theo để chúng canh gác".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/chuong-494.html.]
Tôn Giai Hồng tay cầm cung tên, mũi tên lắp sẵn dây cung, "Về .", Lâm Tường Thụy dậy, Thẩm Tầm gật đầu.
Ánh mắt Lâm Tường Thụy và Trần Trình giao , bước lên bậc thang. Hai chia tay ở rừng táo cát.
Thẩm Tầm gõ cửa bên ngoài, Tiểu Hắc mở cửa cho cô. Cố Viễn thấy động tĩnh liền mở một mắt, Thẩm Tầm đang đóng cửa.
Anh lật ngủ tiếp.
Lai Phúc ngửi thấy mùi tanh hôi nhàn nhạt Thẩm Tầm, mở mắt cô.
Tuyền Lê
Thẩm Tầm cho Lai Phúc uống một ít nước mới đẩy cửa phòng bên cạnh, gian. Thẩm Tầm tắm qua loa mới ngoài.
Điều hòa trong phòng bật, Thẩm Tầm giường ngủ .
Dưới chân núi, mũi tên trong tay Tôn Giai Hồng bay vút , chính xác cắm đầu của kẻ ăn thịt .
những kẻ ăn thịt đang đến gần thấy đồng bọn ngã xuống hề sợ hãi, mà ngược còn hưng phấn hơn lao về phía mấy Tôn Giai Hồng.
"Lát nữa đừng đ.á.n.h cận chiến, tất cả giữ cách với bọn chúng." Tôn Giai Hồng chỉ huy mấy .
Trần Trình buộc chặt con d.a.o rựa tay , ở phía nhất canh giữ lối con đường nhỏ lên núi, "Anh Trình, cẩn thận một chút".
Một đàn em phía vỗ vai Trần Trình, đó cẩn thận lùi về phía .
Một kẻ ăn thịt miệng chảy nước dãi, ngây ngô điên cuồng chạy tới. Trần Trình nắm chặt con d.a.o rựa trong tay c.h.é.m xuống.
Hai đàn em phía tiến lên, cũng cầm d.a.o c.h.é.m xuống.
Tôn Giai Hồng bậc thang, giương cung lắp tên, nhất thời chỉ thấy tiếng "vút vút."
Mấy canh giữ cho đến khi trời sáng rõ.
Buổi sáng, chuông báo thức vang lên, Thẩm Tầm dậy khỏi giường, tắt điều hòa, cảm giác mát mẻ trong phòng nhanh chóng thế bởi luồng khí nóng.
Rửa mặt qua loa bên cạnh vườn rau, Thẩm Tầm liền thấy Cố Viễn đang gỡ băng đầu cho Lai Phúc.
Gần đây, băng gạc tứ chi và bụng của Lai Phúc đều tháo , những vết thương nhỏ gần như lành .
Trên nó chỉ còn một vết nội thương nghiêm trọng và những khúc xương gãy bên trong, cần từ từ phục hồi.
Sau khi Cố Viễn điều trị hàng ngày cho Lai Phúc, liền hái vài quả cà chua trong vườn rau để ăn.
Thẩm Tầm nhét một ít bánh nướng và nước, cùng vài cái bánh bao chay và bánh bao nhân ba lô.
Sau khi cho Lai Phúc ăn một chút, Thẩm Tầm liền mở cửa pháo đài xuống núi.
Lâm Tường Thụy lúc cũng đang thu dọn đồ đạc, thấy Thẩm Tầm xuống núi, đeo ba lô lên lưng, hai cùng xuống núi.
Tối qua, cô và Lâm Tường Thụy canh gác nửa đêm đầu, Tôn Giai Hồng và Trần Trình mấy canh gác nửa đêm .