Bà chỉ , hôm nay khách đến thuê nhà, điểm cống hiến để kiếm .
"Thuê phòng ?" Ông lão hỏi, chiếc gậy trong tay lùi , để tiện cho việc nếu bất kỳ tình huống đột xuất nào. Có thể lập tức đóng cửa lớn .
Thẩm Tầm hành động nhỏ của ông lão, "Thuê phòng, một đêm hai mươi điểm cống hiến ?"
", hai mươi điểm cống hiến." Ông lão gật đầu, Thẩm Tầm lau tay quần áo, đó lấy thẻ điểm cống hiến trong túi . " thuê bảy ngày."
Trên thẻ dính ít máu, ông lão Thẩm Tầm, Lai Phúc phía , cuối cùng vẫn nghiêng mở cửa lớn.
"Cô ... đưa cô đến chỗ ở." ông lão dẫn Thẩm Tầm sân. Trong sân là một tòa nhà sáu tầng, tầng ba và tầng năm hai cửa sổ sáng đèn. Rõ ràng là ở, ông lão dẫn Thẩm Tầm đến quầy lễ tân đăng ký.
"Tầng bốn phòng bốn trăm lẻ bốn, chỉ còn phòng thôi, cô ?", nhiều bốn trăm lẻ bốn đều cảm thấy may mắn. Vì tòa nhà , chỉ còn phòng , Thẩm Tầm cầm thẻ phòng, "Không , thuê phòng ".
Dẫn Lai Phúc thang máy lên tầng bốn, thang máy tuy lớn bằng Thành phố ngủ, nhưng một chở cô và Lai Phúc thì vấn đề gì. "Đinh", thang máy dừng ở tầng bốn, cửa từ từ mở .
Trước thang máy một nam một nữ, lúc hai đang đợi thang máy, Thẩm Tầm bên trong, cả hai đều giật . Dù rõ gì áo khoác đen, nhưng vết m.á.u quần Thẩm Tầm thì cả hai rõ ràng.
Cầm thẻ phòng Thẩm Tầm bước khỏi thang máy, ở cuối hành lang Thẩm Tầm tìm thấy phòng bốn trăm lẻ bốn, quẹt thẻ mở cửa.
Người đàn ông Thẩm Tầm phòng bốn trăm lẻ bốn, hơn nữa chỗ ở ngay sát bên cạnh , cau chặt mày.
Cửa phòng rộng, lẽ để tiện chothú dị hóa , sàn trải một tấm t.h.ả.m dài. Lai Phúc phòng xong, tự giác xuống thảm, Thẩm Tầm đến bên cửa sổ sát đất, kéo rèm hai bên .
Tất cả đèn lớn trong phòng đều tắt, chỉ còn một chiếc đèn bàn mờ ảo ở góc tường. Trong phòng ngoài tấm t.h.ả.m chỉ còn một chiếc giường đá hai mét, ga trải giường và chăn giường vẻ lâu năm. Trên đó còn lưu ít dấu vết của ở . Kiểm tra khắp phòng, Thẩm Tầm lấy ga trải giường và vỏ chăn sạch sẽ từ gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/chuong-444.html.]
Thay hết đồ giường xong, Thẩm Tầm mở vòi nước trong phòng tắm, nước cũng chỉ chút ấm. Tắm rửa đơn giản sạch sẽ vết m.á.u , mùi m.á.u tanh phai nhiều, cũng dọn dẹp đơn giản cho Lai Phúc.
Thẩm Tầm xuống giường ngủ, thấy thở đều đều của Thẩm Tầm, Lai Phúc mới nhắm mắt . Đợi một một báo đều ngủ say, dây leo nhỏ của Tiểu Hắc lan tràn khắp phòng...
"Ông lão, nãy khách đến thuê phòng ?" Bà lão ghế đá, tay quạt quạt.
Ông lão gật đầu, "Ừm, chỉ là thuê phòng thôi, mau ngủ , đúng ... cô thuê phòng bốn trăm lẻ bốn, bình thường việc gì đừng đến gõ cửa phiền cô ".
Trước khi ngủ ông lão dặn dò, nhớ vết m.á.u đầy Thẩm Tầm lúc nãy phòng, "Ái, , sáng mai dọn dẹp thì sẽ đến chỗ cô nữa".
Không ngờ phòng bốn trăm lẻ bốn cho thuê , mặt bà lão lúc đầy nụ .
Cơ thể chút mệt mỏi, trôi dạt biển lâu như , quên mất bao lâu giường ngủ một giấc ngon lành. Có Tiểu Hắc và Lai Phúc canh giữ bên cạnh, Thẩm Tầm nhanh chóng ngủ say, căn phòng thông gió càng ngủ càng cảm thấy nóng bức.
Nửa đêm, Thẩm Tầm nóng đến tỉnh giấc, mồ hôi dính bết cổ, áo ba lỗ cũng ướt đẫm mồ hôi.
Tỉnh Thẩm Tầm lấy quạt điện từ gian , cắm điện hướng về phía thổi. Lai Phúc cũng nóng chịu nổi, trong phòng, miệng chảy nước dãi.
Cảm thấy mát mẻ hơn, Thẩm Tầm lấy một chiếc điều hòa, điều hòa, nhiệt độ trong phòng dần trở nên mát mẻ. Lai Phúc xuống thảm.
Sáng sớm, trời tờ mờ sáng, "Xẹt xẹt", đèn điện cả tòa nhà đột nhiên tắt, hộp điện bên ngoài tòa nhà bốc cháy. Nhiệt độ trong phòng tăng lên, Thẩm Tầm mở mắt , Lai Phúc tỉnh giấc khi mạch điện hỏng. Tóc mồ hôi ướt, dính má, lúc tiếng gõ cửa vang lên, Thẩm Tầm rời giường.
Thu điều hòa và quạt gian, tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục, Thẩm Tầm đến bên cửa, mở cửa .
Tuyền Lê
Ông lão cửa, thò đầu trong phòng, "Sao ?", Thẩm Tầm hỏi, ở đây hình như bao ba bữa cơm. Sao đến gõ cửa cô sớm như .
"Không gì, chỉ là hộp điện bên ngoài cháy đêm qua, xem cô ?" ông lão thò đầu quét mắt căn phòng Thẩm Tầm. Cậu thanh niên đến sửa điện nãy , động cơ hỏng là do dùng đồ điện công suất lớn buổi tối. Đường dây điện nhà họ căn bản chịu nổi, nên mới hỏng.