Tận Thế Thiên Tai: Tích Trữ Hai Tỷ Vật Tư, Ẩn Mình Sống Sót - Chương 420

Cập nhật lúc: 2025-11-16 13:53:29
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người bình thường chiếm đa , dị năng giả hiện tại cũng chỉ cảm ứng hơn chục mà thôi.

Và đều kín tiếng, giặt quần áo bên bờ biển thì cũng là cùng sống sót đ.á.n.h bắt cá. Thậm chí còn nhận công việc giúp khác trông coi cá khô ở bãi biển.

Tuyền Lê

Đi vòng quanh hòn đảo một vòng cũng chỉ mất hơn một giờ đồng hồ.

Từ xa, Thẩm Tầm thấy bốn, năm đứa trẻ căn nhà đá của , đang ngước cổ bên trong. vì cửa lớn Tiểu Hắc chặn , Thẩm Tầm ung dung bước tới.

"Đi thôi... Mau !" một đứa trẻ trong đó thấy Thẩm Tầm đang tới, dùng khuỷu tay chọc bạn.

Nó chạy , "Đợi với~~", ba đứa trẻ còn cũng tản .

Thẩm Tầm bên cửa, Tiểu Hắc thu những dây leo quấn quanh rèm cửa , tấm rèm cửa gió thổi bay.

Thẩm Tầm bước , cởi ba lô lưng xuống, tiện tay treo lên tường.

Không quản lý, cũng nhiều chuyện phiền phức, Thẩm Tầm ghế dài lấy bàn tròn từ gian , đặt bên cạnh. Bày trái cây ăn hết đường lên bàn, Thẩm Tầm xem phim ăn.

Vị trí cô ở gần biển, nên ngoài cửa thể thấy ngay mặt biển mênh mông.

Mấy đứa trẻ chạy nhanh chóng , xổm ở gần căn nhà đá của Thẩm Tầm, trốn tảng đá ngầm.

"Mày nãy chạy cái gì? Tại mày chạy? Còn bỏ ba đứa tao ở đó...", một đứa trẻ chất vấn.

"Tao gọi bọn mày ?", lời chất vấn của bạn, bé rõ ràng chút thiếu tự nhiên.

"Thôi , bớt , Lỗi Tử tính khí nó là mà, bọn ở bên bao lâu ? Có tính nó ."

Giọng đứa trẻ vẻ già dặn, khuôn mặt đen nhẻm đó, là sự trưởng thành phù hợp với lứa tuổi.

Cậu bé , tựa lưng tường, mắt dù đang mở nhưng cũng vẻ buồn ngủ.

"Mạnh Mão... Mạnh Mão~~," ba đứa trẻ khác thấy , đều đưa tay lay lay cánh tay bé.

"Mạnh Mão, đừng ngủ, tỉnh !", Mạnh Mão đột ngột tỉnh hẳn, đưa tay vỗ vỗ .

Ngước mặt trời chói chang, Mạnh Mão đề nghị, "Hay là... chúng về ?" cứ thế , e rằng thể chịu đựng nữa.

Mấy đứa trẻ , "Không , tình hình của chúng còn tìm hiểu rõ, bọn gia nhập đội của Nam, thì mạo hiểm một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/chuong-420.html.]

Mấy đứa trẻ mới lớn, chuyện cứ như những tên côn đồ lăn lộn đường vài năm.

"Tiểu Lỗi~~, Tiểu Lỗi~~", tiếng phụ nữ gọi từ bờ biển vọng , ba đứa trẻ đang tựa lưng tường đá đều đồng loạt đầu .

Ánh mắt về phía đứa trẻ đang xổm ở góc nhất, "Tiểu Lỗi~~, đến giờ ăn cơm !" giọng phụ nữ mang theo sự lo lắng.

Lỗi Tử hít hít cái mũi sắp chảy nước, động tác tạm biệt với ba bạn.

"Mẹ~~, con ở đây.", Lỗi Tử nhảy qua những tảng đá ngầm, về phía bóng dáng gầy gò đó.

Lỗi Tử , ba còn , Mạnh Mão xoa xoa bụng, "Hay là... bọn cũng về ăn cơm , tao đói ."

Mạnh Mão xong, hai cũng hít hít mũi, "Tao cũng thấy đói , bọn mau về thôi."

"Vậy đội nhỏ của đảo của chúng hôm nay giải tán , mai tập hợp." đứa trẻ chuyện già dặn lập tức mất vẻ trưởng thành. Vừa xoa cái bụng xẹp lép nhảy xuống tảng đá ngầm.

Thẩm Tầm ghế, tắt máy tính bảng trong tay, ngẩng đầu bóng lưng mấy đứa trẻ rời . Giọng của chúng, nhờ gió thổi đều truyền đến tai cô, cô sớm nhận mấy đứa trẻ xổm ở đó.

Ngả tựa ghế dài, Thẩm Tầm vươn vai.

Thời gian ban ngày chớp mắt trôi qua, Thẩm Tầm ngày thứ mười lăm ghi lịch, chờ đợi màn đêm buông xuống.

theo thời gian từng chút trôi qua, Thẩm Tầm trực tiếp dậy khỏi ghế dài, "Có chuyện gì ?"

Vén rèm cửa, Thẩm Tầm bước ngoài, mặt trời vẫn treo lơ lửng bầu trời, dấu hiệu lặn xuống. Thậm chí ánh sáng ấm áp đó, cũng dần chuyển sang màu đỏ như máu, khoảnh khắc màu đỏ bao trùm mặt đất. Cơn buồn ngủ do ban ngày mang trong cơ thể cũng lập tức tiêu tan.

Thẩm Tầm cảnh giác, d.a.o tinh thạch xuất hiện trong tay, dường như chỉ cô mới chút cảm giác an .

Phía cô, Tiểu Hắc xảy sự đổi long trời lở đất, từng sợi dây leo đen dần dần lớn lên. Thậm chí những dây leo đen đó còn mọc cành nhánh, và những bông hoa màu xanh lục, nhưng vệt màu xanh đó nhanh chóng màu đỏ thế.

"Cạch cạch cạch", Tiểu Hắc nhanh chóng rời khỏi nhà đá của Thẩm Tầm, hình nó vẫn ngừng lớn lên, cành cây vươn ngày càng nhiều.

Thẩm Tầm vốn đang chăm chú mặt trời đỏ, thấy động tĩnh phía , đầu thì sắc mặt đại biến.

"Tiểu Hắc, mày ?", Thẩm Tầm nhảy lên cành dây leo của Tiểu Hắc, đưa tay bùng phát dị năng, tốc độ lớn lên của Tiểu Hắc càng nhanh hơn.

Thấy , Thẩm Tầm đành thu tay , tiếp tục truyền dị năng cho Tiểu Hắc nữa.

lúc những đảo, động tĩnh bên phía Thẩm Tầm dọa đến ngây .

Loading...