Tận thế nhặt rác: Tôi biến phế phẩm thành bảo bối, ung dung nằm thắng - Chương 352: Giải đấu tinh anh (22)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-24 07:39:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không vì cô tiến thông đạo muộn hơn khác , từ đầu đến cuối Lâm Sơ hề gặp bất kỳ nào nguy hiểm nào trong thông đạo .

Con đường như kéo dài vô tận. Dù cô thế nào, vẫn thấy điểm cuối.

“Chủ nhân, để em dò đường giúp chị nhé.”

Từ khi thể giao tiếp với Lâm Sơ, Tiểu Tam dường như ngày càng ăn ý với cô.

Dù Lâm Sơ , nó vẫn thể cảm nhận sự lo lắng trong lòng cô.

“Nếu gặp gian gấp khúc, em thương ?”

Đây chính là lý do khiến Lâm Sơ chần chừ, dám thả Tiểu Tam thăm dò.

“Cùng lắm thì em chặt đứt cành cây vươn thôi. Dù đó ăn thịt rắn thịt chuột cũng đủ để em mọc thêm hai cành mới, .”

Lâm Sơ cân nhắc một lúc, cuối cùng gật đầu: “Nếu , lập tức về.”

“Chủ nhân yên tâm!”

Vừa dứt lời, một cành cây từ trong túi áo Lâm Sơ lao , nhanh chóng lướt về phía .

Không bao lâu , giọng Tiểu Tam vang lên trong đầu cô: “Chủ nhân, phía một bức tường, đường nữa.”

Không đường?

Lâm Sơ khẽ nhíu mày.

Chẳng lẽ nơi là mê cung?

suốt dọc đường cô tới, rõ ràng hề thấy bất kỳ lối rẽ nào.

Từ đầu đến cuối chỉ một con đường. Dù rẽ thẳng, cũng vẫn là con đường .

Nếu đây là ngõ cụt…

Vậy cô ?

Lần , cô thật sự đoán vòng ác mộng thứ tư rốt cuộc là gì.

Đang suy nghĩ, dây leo từ trong túi áo cô đột nhiên biến mất.

Tim Lâm Sơ chợt siết : “Tiểu Tam?”

Không bất kỳ hồi đáp nào truyền về.

Cô thò tay túi, chỉ sờ thấy Tiểu Tứ.

Con búp bê nhỏ men theo cánh tay cô bò lên, lo lắng kêu “meo meo meo” ngừng.

Nó còn giơ hai tay động tác dang rộng, như đang cố với cô rằng Tiểu Tam đột ngột biến mất.

Bức tường vấn đề.

Lâm Sơ dám nghĩ nhiều.

Sợ Tiểu Tứ cũng gặp chuyện, cô lập tức nhét nó trở túi: “Không sự đồng ý của chị, ngoài.”

Sau đó, cô nhanh chóng di chuyển theo hướng mà Tiểu Tam dò đường.

Đừng Tiểu Tam nhanh, đó là ưu thế của nó với tư cách thực vật biến dị.

Còn Lâm Sơ, dù dốc hết tốc độ, vẫn hạn chế bởi chiều cao thông đạo, chậm hơn Tiểu Tam nhiều.

Khi cô đến bức tường Tiểu Tam nhắc tới, trôi qua hơn mười phút.

Quả thật là một bức tường.

Xung quanh lối thông nào khác.

Trên đường đến đây, Lâm Sơ vẫn luôn để ý quan sát, ngoài vài chỗ lõm tường, hề tồn tại bất kỳ đường ẩn nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-toi-bien-phe-pham-thanh-bao-boi-ung-dung-nam-thang/chuong-352-giai-dau-tinh-anh-22.html.]

Sự biến mất của Tiểu Tam, thể liên quan đến bức tường .

Lâm Sơ nhắm mắt , mô phỏng hành động Tiểu Tam thể khi chạm tới đây, giơ tay đặt lên bức tường.

Khoảnh khắc thể bỗng nhẹ bẫng, cô liền hiểu .

Cả cô lẫn Tiểu Tam đều sơ suất.

Cô lo gian gấp khúc thể gây tổn thương cho Tiểu Tam. Tiểu Tam thì nghĩ, nếu gặp gian gấp nếp, cùng lắm tự chặt một cành cây.

cả hai đều bỏ qua một khả năng khác.

Dịch chuyển.

“Chủ nhân! Chị cuối cùng cũng đến !”

Giọng Tiểu Tam vang lên trong đầu cô, trong trẻo và vui vẻ, hề dấu hiệu thương.

Lâm Sơ mở mắt , lập tức thấy Tiểu Tam biến thành cao gần một mét, sừng sững giữa thông đạo.

“Tiểu Tam, em thương ?”

Cô vội kéo nó gần, kiểm tra từ xuống .

“Chủ nhân, em cả!”

Quan sát kỹ một lượt, Lâm Sơ mới thở phào nhẹ nhõm: “Sao em biến to thế ?”

“Em liên lạc với chủ nhân. Hồi em với Tiểu Tứ xem hoạt hình, nếu lạc đường thì đừng chạy lung tung, ở chỗ thật dễ thấy, để lớn liếc mắt một cái là tìm ngay.”

Nghe nó nghiêm túc giải thích, Lâm Sơ nhịn bật , lắc đầu.

“Em đúng. ở nơi nguy hiểm như thế , càng gây chú ý càng . Chúng thể liên lạc bằng ý thức, chỉ cần chị đến gần là . Lần đừng biến nổi bật như nữa.”

Chiêu “khen dạy quả nhiên hiệu quả. Tiểu Tam vui vẻ mòng mòng, lập tức thu nhỏ bằng cỡ bàn tay, chui túi cô.

“Chủ nhân đúng, em nhớ !”

“Em ở đây bao lâu ?” Lâm Sơ hỏi, đồng thời quan sát cảnh xung quanh.

Nơi quen thuộc.

Trên tường treo một màn hình điện t.ử quen mắt.

Con phía hiển thị: [04:29]

Đây chính là điểm khởi đầu của vòng ác mộng thứ tư.

Cô đây là… quỷ đ.á.n.h tường ?

“Tiểu Tam chờ ở đây gần hai tập Tom và Jerry .”

thấy biểu cảm của Tiểu Tam, nhưng từ giọng điệu, Lâm Sơ thể , đây là kết luận khi nó suy nghĩ nghiêm túc.

Một tập Tom và Jerry mười phút. Gần hai tập, tức là gần hai mươi phút.

Hoàn khớp với thời gian từ lúc Lâm Sơ phát hiện Tiểu Tam biến mất cho đến bây giờ.

Thời gian vấn đề.

Vậy then chốt của vòng ác mộng … là gian?

Mang theo nghi hoặc, Lâm Sơ tiếp tục tiến về phía .

Lần , cô chậm một cách khác thường. Cứ mỗi hai mét, cô dừng , cẩn thận quan sát hai bên tường, cố gắng tìm manh mối của một lối khác.

kết quả vẫn như mong đợi.

Đến thứ tư bức tường cuối đường ném trở điểm khởi đầu, Lâm Sơ cuối cùng cũng phát hiện một đổi cực kỳ nhỏ trong khí.

Mấy sợi tóc bên tai cô… dường như khẽ bay về phía .

Có gió?

Loading...