Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:20:28
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

khi đầu và bắt gặp sắc mặt của phụ nữ buộc tóc đuôi ngựa cao , gã liền dám hó hé tiếng nào.

Gã chỉ đưa mắt theo hướng cô , nhưng tất cả những gì gã thấy chỉ là một ô cửa sổ đóng kín.

“Chị Bạch, chị đang gì thế? Cái cô mới đến , chị quen ?”

Nghe thấy câu hỏi, Bạch Vi nhanh chóng hồn lườm gã đàn ông một cái sắc lẻm.

“Sao thể quen cô .”

Nói xong, cô hất hàm hiệu cho gã đàn ông trèo tiếp lên bệ cửa sổ, cụp mắt xuống, một tia u ám thoáng qua.

“Nhanh tay lên , còn sắp xếp cho tốp tiếp theo nữa.”

Thấy Bạch Vi vẻ bực bội, gã đàn ông cũng dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn lời trèo phòng.

Bạch Vi kiểm , ghi chú danh sách chèo thuyền rời .

Gã đàn ông nọ chằm chằm theo bóng lưng cô , hừ lạnh một tiếng.

“Một con đàn bà từ ngoài đến mà cũng vẻ phết.”

“Ông đang con nào đấy?”

Nghe bên cạnh hỏi, gã bĩu môi chỉ về phía con thuyền xa của Bạch Vi, “Ngoài nó thì còn ai đây nữa.”

“Lúc nãy ở tòa nhà 9 tự nhiên thêm một , chẳng cũng là đàn bà từ ngoài đến .”

Nghe nhắc, gã đàn ông hít một lạnh.

“Đều là ngoài... Con khốn Bạch Vi , khéo quen thật.”

Cuộc trò chuyện của mấy nhốt trong phòng chẳng thể lọt ngoài.

Lâm Sơ khi đuổi đám của căn cứ sườn núi thì khóa chặt cửa sổ, đang định về nơi ẩn náu để nghỉ ngơi thì đột nhiên thấy tiếng cãi vã vọng tới từ phía tòa nhà.

Cô nghĩ đến hai em lúc , trong lòng khỏi dấy lên chút hứng thú hóng chuyện.

Lâm Sơ đến bên cửa sổ phía bắc, hé một khe hở nhỏ ngoài.

Quả nhiên, mới hé cửa, cô thấy tiếng la hét quen thuộc.

“Thế nào gọi là chúng tự ý tách đội? Chẳng qua là chúng gần đây con cá đen khổng lồ, thấy đội trị an bận rộn quá nên mới lòng dò đường giúp thôi!”

Một trong đám đông thế liền tỏ bất mãn.

“Giang Nhị, đừng năng ho thế! Ai mà chẳng hai em để ý căn hộ từ lâu, tìm Thị trưởng Lý bao nhiêu . Các đến đây chẳng chiếm lấy nó !”

Giọng nọ to gay gắt, dọa Giang Nhị cứng họng, lời nào. Anh trai bên cạnh vội lên tiếng đỡ lời.

“Chúng đúng là thấy các em đội trị an gần đây chuyển nhà, nhiệm vụ, vất vả quá nên mới nghĩ đến chuyện giúp một tay, ngờ con cá đen vây khốn ở đây.”

Người trai năng điềm tĩnh, mạch lạc rõ ràng, khiến những kẻ đang hùng hổ nhất thời thể lớn tiếng với nữa.

Người phụ trách việc sắp xếp chỗ ở vẫn là Vương Duệ.

Anh hai em mặt, tức giận lên tiếng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-82.html.]

“Giang Đại, Giang Nhị, hai các đây cho ! Lúc Thị trưởng Lý sắp xếp cho các ở phòng nào thì về đúng phòng đó , đừng ở đây gây rối nữa.”

Giang Nhị vẫn còn do dự, nhưng Giang Đại dứt khoát đồng ý, đó kéo em trai trèo khỏi cửa sổ.

Họ hợp tác một cách thuận lợi đến ngờ, khiến Vương Duệ cũng ngẩn .

Hai em cậy là họ hàng của Trợ lý đặc biệt Ngô nên ít ỷ thế bắt nạt khác. Trước đây, cũng chính vì ở căn 601 tòa nhà 5 mà họ gây sự vui với Thị trưởng Lý.

Bây giờ họ xuất hiện ở đây , ai cũng tỏng họ ý đồ gì. Cớ hôm nay dễ dàng nhường căn phòng như ?

Một tia nghi ngờ lóe lên trong mắt Vương Duệ.

nhiệm vụ hiện tại của là sắp xếp cho đúng phòng phân chia, những chuyện khác tạm thời thời gian để tâm.

Giang Đại và Giang Nhị nhảy khỏi cửa sổ, trở chiếc thuyền nhỏ của .

Con thuyền Vương Duệ và mấy sống sót khác giúp họ lật . Mái chèo tuy vớt lên , nhưng khi sắp xếp chỗ ở cho vài thuyền, những mái chèo dư thể cho họ mượn dùng tạm.

Lên thuyền , Giang Nhị tò mò về phía Lâm Sơ, kéo tay áo Vương Duệ, nhỏ giọng hỏi:

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Anh Duệ, lúc nãy ở phòng 602 tòa nhà 9 chuyện gì thế ạ? Sao lâu thế, cả Thị trưởng cũng đến mà vẫn sắp xếp ?”

Vương Duệ bực bội liếc một cái.

“Lo việc của , rảnh rỗi đừng tọc mạch.”

“Ơ kìa, Duệ...”

Giang Nhị còn định hỏi thêm thì Giang Đại kéo tay .

“Không thấy Duệ của mày đang bận túi bụi ? Hỏi, hỏi, hỏi, chỉ hỏi thôi.”

Giang Nhị trai mắng cho một trận, vội ôm đầu, co rúm một góc.

Giang Đại thấy Vương Duệ việc khác, lúc mới kéo một sống sót đang xếp hàng chờ trèo cửa sổ , nhỏ giọng hỏi thăm vài câu.

Trong lúc đó, ngừng liếc mắt về phía Lâm Sơ.

Lâm Sơ , nếu Giang Đại tin cô , chắc chắn sẽ nghi ngờ cô.

vội về nơi ẩn náu, mà đợi đến khi Vương Duệ sắp xếp xong cho tốp cuối cùng, lúc chèo thuyền ngang qua cửa sổ nhà , cô mới lên tiếng gọi.

“Đội trưởng Vương.”

Nghe thấy giọng Lâm Sơ, Vương Duệ , thấy là cô thì nở một nụ , chèo thuyền gần cửa sổ.

“Bác sĩ Lâm, cần giúp gì ?”

Lâm Sơ xua tay, hạ giọng: “Không cần Đội trưởng Vương giúp, chỉ hỏi chút chuyện thôi.”

Vương Duệ liền hiểu ý gật đầu, cũng hạ thấp giọng đáp .

“Bác sĩ Lâm yên tâm, chỉ cần liên quan đến bí mật của căn cứ, gì sẽ nấy.”

Thấy , Lâm Sơ liền hỏi thẳng.

 

Loading...