Hơn nữa, tần suất và lực của tiếng động, giống như tiếng bơi lội.
Mà giống như là… tiếng chèo thuyền.
Lâm Sơ nheo mắt , một tia sáng sắc lẻm lóe lên trong đáy mắt. Ngay giây tiếp theo, cô lặn xuống nước, một tòa nhà gần đó, nấp ở khu vực cầu thang giữa tầng năm và tầng sáu, ép sát tường, cố gắng che giấu sự tồn tại của . May mà mặt nạ dưỡng khí hồi xong, Lâm Sơ liền cất bình dưỡng khí và đổi chiếc mặt nạ mỏng nhẹ.
Người chèo thuyền để Lâm Sơ đợi lâu, họ dừng mặt nước ngay bên ngoài tòa nhà .
“Anh, , em đưa đồ cho.”
Một giọng nam trầm đục truyền qua làn nước lũ đến tai Lâm Sơ. Dù âm thanh rè, nhưng cô vẫn rõ.
“Lần thu hoạch khá thật, chính phủ hào phóng ghê, cho nhiều đồ quá. Cái đám ngốc còn tưởng chúng cấp thêm trợ cấp cho chúng, cứ mang ơn đội nghĩa.”
Nói đến đây, cả hai đàn ông đều bật .
Tiếp theo là một loạt tiếng lội nước qua . Lâm Sơ họ đang khuân vác đồ, cất giấu những thứ chính phủ phát cái kho bí mật cô phát hiện .
“Anh, xem thử mấy món giấu thế nào , ngấm nước đấy?”
“Yên tâm , tài nghệ đóng gói của mà , nước . Với chính phủ cũng lo vật tư hỏng do lũ lụt nên đóng gói kín lắm, một giọt nước cũng lọt nổi.”
Hai em họ trò chuyện câu câu , và tất cả đều truyền qua dòng nước đến tai Lâm Sơ.
“Hôm nay ông thị trưởng Lý bàn là bảy ngày nữa, nước sẽ ngập đến tầng sáu, lúc đó sẽ tổ chức cho đám sống sót chuyển đến đây. Vậy mấy thứ của ?”
“Cậu ngốc ? Đến lúc đó chúng cũng dọn qua đây, chuyển đồ thẳng căn phòng phân cho là xong chứ gì?”
…
Hai em giấu đồ xong, sợ ở lâu sẽ phát hiện nên vội vã rời .
Còn Lâm Sơ, cô đợi họ mới âm thầm trồi lên từ phía , lặng lẽ dõi theo bóng họ khuất xa.
Khi chắc chắn rằng họ hẳn, Lâm Sơ mới từ cửa sổ trèo trong.
Vì tới đây một nên cô ngựa quen đường cũ, nhanh chóng tìm nơi họ giấu đồ nhét tất cả gian của ."
"Lời của hai em nhắc nhở Lâm Sơ một điều.
Bảy ngày nữa, những sống sót sẽ chuyển khu dân cư .
Cô cần chuẩn từ sớm.
tại là bảy ngày? Lâm Sơ trầm ngâm một lát, trong lòng lờ mờ câu trả lời.
Vừa về đến nơi trú ẩn, Tiểu Nhị đợi sẵn ở cửa. Nó nhận lấy bộ đồ lặn cô mang sang một bên, cẩn thận giặt sạch trong một chiếc chậu lớn.
Khi Lâm Sơ tắm xong, bộ đồ lặn của cô Tiểu Nhị phơi gọn gàng trong sân, vệt nước bẩn mặt đất cũng dọn dẹp còn một dấu vết.
Đầu tiên, cô xem con cá lóc đen hôm qua mang về.
Biết loài cá thích ăn rong rêu, đó Lâm Sơ lấy một ít đưa cho Tiểu Nhị, bảo nó dùng thứ cho cá ăn.
Lúc , con cá lóc đen ăn no, đang im lìm trong thùng nước, hề nhúc nhích.
Kể từ mấy “vượt ngục” bất thành Tiểu Nhị tóm hôm qua, nó còn giãy giụa kịch liệt nữa. Thay đó, nó bắt đầu cuộc sống an phận “cơm dâng tận miệng”, ngoan ngoãn chấp nhận phận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-72.html.]
Thấy Lâm Sơ đến gần, nó cũng chỉ lười biếng đảo tròng mắt, chẳng thêm hành động nào khác.
Lâm Sơ tạm thời ý định đem nó giao nộp nhiệm vụ.
Loài cá rốt cuộc gì khác biệt, đến bây giờ, ngoài bộ răng sắc bén thì cô vẫn phát hiện thêm điểm gì lạ.
Vốn xuất là một sinh viên chuyên ngành pháp y, cô luôn tinh thần ham học hỏi và nghiên cứu đối với các loài sinh vật.
Một con cá sống cũng chỉ đáng giá 0.5 điểm, cô nuôi .
Nghiên cứu con cá lóc đen một lúc, Lâm Sơ kiểm tra vườn rau của .
Rau xà lách mới gieo hạt ba ngày mà nảy mầm xanh mơn mởn, trông còn khá cứng cáp.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Lâm Sơ khỏi kinh ngạc.
Cô sang xem mấy cây cà chua.
Những mầm cà chua cũng đua ngoi lên khỏi mặt đất, vươn lên mạnh mẽ như chọc thủng bầu trời.
Lâm Sơ bảo Tiểu Nhị lấy mấy hạt giống mà cô đặt giấy ăn để ươm xem, phát hiện những hạt nảy mầm còn bằng những hạt gieo thẳng xuống đất.
Chuyện …
Tại thế nhỉ?
Trước đây, Lâm Sơ vốn giỏi giao tiếp. Cộng thêm cái mác sinh viên pháp y, chỉ cần cô , nhiều mới quen vội cảm thấy cô thật đáng sợ.
Ai mà bạn với một ngày nào cũng tiếp xúc với xác c.h.ế.t cơ chứ.
Bản Lâm Sơ cũng bao giờ chủ động kết bạn với ai.
Cứ thế, bao nhiêu năm qua, cô vẫn luôn một lẻ bóng.
Lâu dần, cô tìm thấy niềm vui trong việc trồng trọt.
Những lúc rảnh rỗi, cô trò chuyện cùng cây cỏ.
Tính , cô cũng thể xem là một tay trồng trọt lão luyện.
Cô từng trồng cà chua, và thông thường, hạt giống ươm cẩn thận sẽ phát triển hơn. Hạt gieo ngẫu nhiên xuống đất, giai đoạn đầu chắc chắn sẽ thể bằng .
bây giờ, thứ diễn mắt cô đều trái ngược với những gì cô .
Lâm Sơ gọi Tiểu Nhị .
“Tiểu Nhị, mấy ngày nay tưới nước cho đám rau thế nào?”
“Cháu vẫn theo lời chủ nhân, giữ cho đất luôn ẩm, thấy đất sắp khô là cháu tưới một chút ạ.”
“Chỉ thôi ?”
“Vâng ạ, thưa chủ nhân.”
Lẽ nào là do loại hạt giống lai tạo trong thế giới tận thế, khác với những loại ở thế giới cũ của cô?
Thấy Lâm Sơ đăm chiêu suy nghĩ, Tiểu Nhị dù hiểu chuyện gì nhưng cũng cúi đầu nghiêm túc ngẫm .