Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 599

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:37:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dung Võ thường chỉ quanh quẩn trong phòng ở tầng sáu. Tòa nhà các tầng từ năm đến chín đều cung cấp loại hình dịch vụ tương tự. Các tầng từ một đến bốn thì dịch vụ phần “trong sáng” hơn, ngoài ăn uống hát hò thì cũng chỉ liên quan đến một vài thương vụ tiện giao dịch bên ngoài.

Ngoài chín tầng nổi, hội sở còn hai tầng hầm.

Tầng hầm một là nơi diễn các buổi đấu giá 'công nhân' và vật phẩm quý hiếm.

Còn tầng hầm hai là một đấu trường quy mô lớn.

Nhìn thấy cái tên , Lâm Sơ bất giác một dự cảm chẳng lành.

Lâm Sơ ở trong phòng đúng một tiếng đồng hồ. Sau khi cho hai 'công nhân' uống t.h.u.ố.c mất trí nhớ, cô bảo Tiểu Tam lột quần áo của họ và sắp đặt hiện trường. Đợi Tiểu Tam trở về Không gian Thu giữ, Lâm Sơ mới dùng quang não gọi nhân viên phục vụ.

“Hôm nay xuống tầng hầm một xem , dẫn đường .”

Nhân viên phục vụ vẫn giữ nụ chuyên nghiệp môi, nhưng khi liếc nhanh qua hai 'công nhân' giường, trong mắt gã thoáng hiện lên một tia thương hại khó thể nhận .

“Thưa ngài Dung Võ, 'hàng mới' hôm nay thế nào ạ?”

“Cũng .” Lâm Sơ mặt đổi sắc, vẫn giữ nguyên vẻ mặt hung tợn của Dung Võ.

Nhân viên phục vụ cũng dám hỏi nhiều, chỉ mỉm dẫn đường.

“Hôm nay ở tầng hầm một vài món hàng đấu giá đúng gu của ngài đấy ạ. Giờ qua đó là kịp lúc.”

Lâm Sơ theo chân gã phục vụ xuống tầng hầm một, bước một phòng quan sát riêng. Từ đây, cô thấy sân khấu lớn đang vài 'công nhân' đó. Tất cả đều xiềng xích trói chặt, chỉ mặc vài mảnh vải mỏng manh. Những vết thương loang lổ cơ thể họ dường như càng khiến ánh mắt của đám khách mời tham gia đấu giá bên thêm phần nóng rực.

, khi Lâm Sơ thấy gương mặt quen thuộc đang trói ở góc xa nhất sân khấu, khuôn mặt lạnh như băng của cô khẽ giật nhẹ trong giây lát.

Lâm Sơ cố nén cơn chấn động trong lòng, cẩn thận quan sát đang bục đấu giá.

Người đó cắt đầu đinh, trán một vết rách hãy còn đang rỉ m.á.u tươi. Trên khoác một chiếc áo choàng dài tay rộng thùng thình. Dù chiếc áo choàng dày nhưng so với mấy gã “công nhân” chỉ mặc độc chiếc áo ba lỗ bên cạnh thì vẫn đỡ hơn nhiều.

dù là chiếc áo choàng dài rộng cũng thể che hết những vết thương chằng chịt cơ thể.

Sợi xích trói cô trông vẻ mảnh hơn những khác, nhưng nếu kỹ sẽ phát hiện nó phát thứ ánh kim lạnh lẽo, giống hệt những vật phẩm kim loại do Hệ thống sản xuất, là tạo vật của thế giới .

Người điều hành phiên đấu giá bắt đầu giới thiệu năm “vật phẩm” sân khấu.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Vật phẩm 011 của chúng thiết kế đặc biệt dành cho những vị lão bản gu cao lớn vạm vỡ. Không chỉ ngoại hình xuất chúng mà thể lực cũng cực kỳ , là một tác phẩm tâm đắc của nhà thiết kế tại câu lạc bộ.”

“Số 012 thì dành cho những quý cô yêu thích vẻ mạnh mẽ, cá tính.”

“Còn 015, sự cường tráng của thậm chí còn vượt trội hơn cả 011.”

Lâm Sơ để ý thấy khi giới thiệu đến ngoài cùng, 015, điều hành đột nhiên khựng , liên tục xuống tài liệu ngước lên .

Các phòng VIP cũng bắt đầu vang lên tiếng xì xào bàn tán.

“Gã điều hành ? Số 015 rõ ràng gầy nhom, vạm vỡ chỗ nào?”

Sau một thoáng ngập ngừng, điều hành lập tức nặn một nụ chuyên nghiệp.

“Xin quý vị, nhầm dòng. Số 015 hôm nay là một ‘blind box’, tình hình cụ thể thế nào thì mời quý vị tự khám phá.”

Gã phản ứng nhanh, nhưng nét bối rối và hổ thoáng qua trong đáy mắt khi che lấp bởi nụ chỉ Lâm Sơ bắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-599.html.]

Quả nhiên, gã dứt lời, ít hội viên trong các phòng khác đều tỏ hứng thú.

“Chà, năng thần bí thế kể cũng ho đấy.”

“Lát nữa đấu giá 015 về xem thử mới .”

Trong lúc đang hào hứng, Lâm Sơ mở quang não của Dung Võ lên để kiểm tra dư. Nhìn thấy một chuỗi dài đằng con đầu tiên, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi giới thiệu xong, phiên đấu giá chính thức bắt đầu theo thứ tự.

Người đầu tiên là 011.

“Số 011, giá khởi điểm 100.000 tinh tệ.”

Dứt lời, một phòng VIP lập tức sáng đèn giá.

“Phòng A7, 150.000 tinh tệ.”

“Phòng B9, 200.000 tinh tệ.”

“Phòng B3, 250.000 tinh tệ.”

Chỉ trong vài giây, mức giá tăng vọt thêm 150.000 tinh tệ. Cuộc tranh giành vẫn tiếp diễn.

“Phòng A7, 400.000 tinh tệ.”

Khi con 400.000 đưa , gian bỗng im ắng, ai trả giá cao hơn. Người chủ trì lập tức giơ chiếc búa gỗ lên, hô lớn:

“400.000 tinh tệ thứ nhất!”

“400.000 tinh tệ thứ hai!”

“400.000 tinh tệ thứ ba! Chốt giá!”

“Công nhân” 011 nhanh chóng nhân viên phục vụ của phòng A7 xuống dẫn . Người điều hành mỉm họ rời tiếp tục buổi đấu giá.

“Tiếp theo là 012, giá khởi điểm 100.000 tinh tệ.”

Cuối cùng, tất cả những từ 012 đến 014 đều phòng A7 thâu tóm với mức giá d.a.o động từ 300.000 đến 450.000 tinh tệ.

Tiếng bàn tán và chất vấn từ các phòng VIP khác bắt đầu truyền đến tai Lâm Sơ.

“Này, phòng A7 đó là thế lực nào ? Cả đêm nay mua hơn chục ‘công nhân’ . Mấy quy định giới hạn lượng mỗi hội viên mua mỗi ngày ?”

“Cứ để mua hết thế , chẳng lẽ chúng đến đây chỉ để thôi ?”

“Xin quý ngài, quy tắc của chúng là ai trả giá cao hơn thì đó .”

“Quy tắc ch.ó má gì , đến thị trường còn luật chống độc quyền nữa là.”

Không ít bắt đầu c.h.ử.i bới, nhưng chẳng ai nỡ bỏ nhiều tiền hơn để cạnh tranh với phòng A7.

“Mọi khi mấy ‘công nhân’ giá cao nhất cũng chỉ hai, ba trăm nghìn tinh tệ một , hôm nay giá cao bất thường như , do của câu lạc bộ các giở trò ?”

“Thưa ngài, xin hãy cẩn trọng lời . Câu lạc bộ của chúng chấp nhận bất kỳ hình thức bôi nhọ nào.”

 

Loading...