Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 59

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:15:21
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có điều, làn da xám ngoét đặc trưng của zombie trở màu da của thường. Bộ quần áo bẩn thỉu cũng trở nên sạch sẽ tinh tươm. Gương mặt dữ tợn đáng sợ biến mất, đó là vẻ mặt thanh thản, an lành. Ngay cả vết thương vỡ sọ do Lâm Sơ gây cũng lành lặn như cũ.

Nói nhỉ... là nó biến một cái xác zombie gớm ghiếc trở thành một t.h.i t.h.ể bình thường.

Lâm Sơ bất đắc dĩ cất cái xác gian, dự định sẽ tìm một nơi chôn cất tử tế khi rời khỏi thế giới .

Thất bại đầu, hai mươi phút , cô thử nữa.

Kết quả cũng chẳng khác là bao, thậm chí còn “khuyến mãi” thêm cả lớp trang điểm khâm liệm.

Lâm Sơ tựa thành giường, chán chường xem phim, trong đầu ngừng cân nhắc những khả năng khác.

Hay là... thử giải phẫu cái xác xem ?

Vốn là , cô lập tức dậy áo blouse trắng bước phòng phẫu thuật.

Ba tiếng , Lâm Sơ đầy mong đợi đặt tay lên đống xương cốt tách rời mặt.

Ánh sáng trắng lóe lên.

Một thứ kỳ quái lảo đảo dậy từ bàn phẫu thuật.

Lâm Sơ cái thứ kỳ dị mắt – một “quái vật xương xẩu” với cái đầu mọc ngay giữa hai chân, còn hai tay thì gắn xương hông – mà thái dương khỏi giật giật.

Một dòng thông tin hiện lên trong đầu cô.

[Vật phẩm: Người máy xương xẩu]

[Độ hiếm: A]

[Mô tả: Được lắp ráp ngẫu nhiên từ xương zombie, trí thông minh tương đương trẻ 1 tuổi, là đồ dễ vỡ.]

Lâm Sơ xong ba chữ “đồ dễ vỡ” thì thấy con quái vật xương xẩu loạng choạng bước về phía hai bước, trượt chân ngã khỏi bàn phẫu thuật.

Xoảng! Vỡ tan tành.

Khi cô chạy tới ứng cứu thì quá muộn.

Dòng mô tả trong đầu cô cũng đổi.

[Vật phẩm: Người máy xương xẩu (Đã hư hỏng)]

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

[Độ hiếm: A]

[Mô tả: Người máy xương xẩu hư hỏng, thể phục hồi.]

Dù chỉ là một sản phẩm thất bại, nhưng nó mở cho Lâm Sơ thấy nhiều tiềm năng hơn của kỹ năng “Biến Phế Thành Bảo”. Nếu thật sự thể cải tạo xương zombie thành máy xương xẩu, còn thể hiểu mệnh lệnh của cô, thì khi gặp nguy hiểm, cô thể để chúng đỡ đòn .

Lâm Sơ hề nản lòng. Cô thu dọn đống xương vụn sàn bắt tay giải phẫu cái xác zombie tiếp theo.

Cô vẫn còn bốn cái xác zombie nữa, thất bại một thì cứ thử thêm vài .

tỷ lệ tạo máy xương xẩu thành công thật sự thấp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-59.html.]

Lâm Sơ dùng hết bốn cái xác zombie cuối cùng mà vẫn thành công.

Nhân một đêm trăng mờ gió lớn, cô ngoài và mang về thêm mười con nữa.

thể thử nghiệm thành công ở thế giới , cô sẽ mang chúng sang thế giới tiếp theo để thử. Dù thì hiện tại cô cũng quá nhiều thứ cần đến kỹ năng , thể dùng việc để cày điểm thành thạo.

Mãi cho đến khi Lâm Sơ dùng đến cái xác zombie cuối cùng trong tay, cô rốt cuộc thành công.

Một bộ xương zombie cao hơn cô một chút dậy từ bàn phẫu thuật, nó về phía cô, hàm và hàm va , phát tiếng .

“Chào... bạn.”

Giọng khàn đặc, thậm chí còn pha chút âm thanh điện tử.

Ánh mắt Lâm Sơ ánh lên tia vui mừng.

Cô lập tức kiểm tra thông tin vật phẩm trong đầu.

[Vật phẩm: Người máy khô lâu cao cấp]

[Độ hiếm: S]

[Mô tả: Được chế tạo từ bộ xương zombie, truyền tín hiệu thông qua các nơ-ron điện tử, sở hữu trí thông minh của trẻ 8 tuổi, thể thành các mệnh lệnh đơn giản. Sau khi thương thể tự lắp ráp , khó tiêu diệt.]

Lại còn trí thông minh của một đứa trẻ tám tuổi!

Phải rằng, thành phẩm nhất mà cô tạo trong mấy ngày qua cũng chỉ trí thông minh của đứa trẻ ba tuổi, còn tay chân lắp ráp sai vị trí.

Còn máy khô lâu mắt , mỗi một khúc xương nó đều lắp ráp đúng vị trí. Điều khiến Lâm Sơ, một bác sĩ pháp y, cảm thấy vô cùng dễ chịu. Mấy ngày nay, đám robot xương khớp trật lấc suýt nữa cô tái phát hội chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế.

Lâm Sơ đưa tay vuốt ve những khúc xương máy. Xương của nó trơn nhẵn, sờ cảm giác ấm và mịn, khá giống với cây gậy xương mà cô tạo lúc .

“Chủ nhân, xin chào, xin hãy đặt tên cho .”

Khi tay Lâm Sơ chạm , hàm của máy va mấy , câu . Giọng rõ ràng hơn nhiều so với những .

“Cứ gọi là Tiểu Nhị .”

Lâm Sơ vốn giỏi đặt tên. Cô là bà chủ, là một, nên đám lâu la bên cứ thế mà xếp theo thứ tự hai, ba, bốn, năm. Đây là đứa đầu tiên, nên gọi là Tiểu Nhị.

“Vâng ạ, Tiểu Nhị cảm ơn chủ nhân.”

Lâm Sơ bảo nó bước xuống bàn phẫu thuật vài bước. Tiểu Nhị phối hợp mà bước xuống. Vì ghép nối từ xương nên khi di chuyển, nó phát những tiếng va chạm lộc cộc vui tai. Dáng của Tiểu Nhị tuy linh hoạt bằng thường nhưng vẫn thể bình thường.

Đối với kết quả , Lâm Sơ hài lòng.

thử đưa Tiểu Nhị gian. Vì Tiểu Nhị là sinh vật sống nên nó thu một cách thuận lợi.

Lâm Sơ vui mặt. Cô vốn thích một một cõi, thích ai phiền. Có thể cất Tiểu Nhị như thế , nơi trú ẩn thường ngày vẫn sẽ chỉ cô, thật yên tĩnh.

Chờ gian của nơi trú ẩn lớn hơn, cô sẽ dành riêng cho Tiểu Nhị một gian nhỏ để nó tự do hoạt động. Cô nghĩ đến lời Vu Hồng Phi , rằng khi nơi trú ẩn đủ lớn, còn thể tạo một sân để trồng trọt.

 

Loading...