Nghe , Lâm Sơ trầm ngâm một lát hỏi: “Hệ thống của vật phẩm nào cao cấp hơn ?”
“Hệ thống tân thủ mua loại đó .”
Nghe Lâm Sơ hỏi, Vu Hồng Phi lập tức gật đầu.
“Có thì , nhưng tích phân yêu cầu đều tương đối cao.”
Vu Hồng Phi liền liệt kê một vài món, nhưng Lâm Sơ xua tay ngắt lời: “Thôi, ngày mai cứ chép danh mục và giá cả giấy cho . 10 tích phân cứ để đó , gộp chung với phần vụ giải phẫu đổi vật phẩm hệ thống luôn một thể.”
Nghe vanh vách thế , cô tiện so sánh ngang. Tích phân chẳng bao nhiêu, cô tiêu chỗ đáng tiền nhất, cứ giấy để nghiên cứu vẫn hơn.
Sau khi thỏa thuận xong chi tiết về khoản nợ tích phân với Vu Hồng Phi, Lâm Sơ cũng dứt khoát thu hai bao tải của mặt đất gian.
Chia đồ xong xuôi, để tránh bỏ sót, cả ba một vòng, kiểm tra những dãy kệ mà lục soát.
Lần là tìm kiếm trong đống đồ thừa, xem vô tình để lọt thứ gì hữu ích .
Cả ba đều cẩn thận và coi trọng vật tư, nhưng góc của mỗi mỗi khác. Biết những món đồ với là vô dụng, nhưng với khác là báu vật.
Quả nhiên, Lâm Sơ tìm thấy một chiếc rương lớn trong góc.
Bên trong rương là tám bộ đồ chơi trí tuệ cho trẻ em. Hồi nhỏ, khi cùng cha dượng bán thịt heo, Lâm Sơ từng thấy bọn trẻ con trong thành phố chơi thứ .
Nó gọi là cầu mê cung.
Cầu mê cung là một quả cầu nhựa trong suốt, to hơn cả đầu . Bên trong là một hệ thống đường ray phức tạp, uốn lượn chằng chịt, cùng với một viên bi thép sức nặng. Cách chơi là khéo léo lăn viên bi thép hết các đường ray bên trong để qua màn. Đây là một trò chơi nhỏ giúp trẻ em rèn luyện trí nhớ và tư duy logic.
Loại đồ chơi trí tuệ ở thời mạt thế thể là vô dụng.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Lâm Sơ cực kỳ hứng thú với nó.
Hoặc đúng hơn, là với thứ bên trong nó.
Cô giơ tay, thu cả chiếc rương lớn gian.
Ba giao kèo từ , ở khâu cuối cùng , nếu thấy thứ gì thì cứ trực tiếp lấy mà cần thông báo cho những còn .
Tuy hành động thu cả một cái rương lớn của Lâm Sơ kinh ngạc, nhưng một ai ý kiến gì.
Ba đảo thêm một vòng nữa. Lâm Sơ nhặt ít “rác”, trong khi Trịnh Tử Ngọc và Vu Hồng Phi đều tay .
Đống “rác” đối với họ đúng là chẳng tác dụng gì.
Hơn nữa, nơi ẩn náu của họ diện tích hạn chế, thể chứa quá nhiều thứ thật sự cần thiết. Vì , cả hai đều ưu tiên sự gọn nhẹ, chỉ lấy những gì bắt buộc , nên cũng thể “đãi cát tìm vàng” trong đống đồ thừa .
Họ cũng tò mò tại Lâm Sơ thể nhặt nhiều thứ như .
ai cũng bí mật của riêng , Lâm Sơ , họ cũng sẽ nhiều chuyện hỏi.
Ba mất ba tiếng đồng hồ ở trạm chuyển phát nhanh.
Bây giờ hơn mười giờ đêm, họ cần đến điểm tiếp theo, kho d.ư.ợ.c phẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-47.html.]
khi đến đó, để tránh đường vòng, họ sẽ tiện đường ghé qua nơi ẩn náu của Vu Hồng Phi để cất chỗ vật tư chia .
Nơi ẩn náu của Vu Hồng Phi chính là phòng chứa đồ ở tầng ba của tòa nhà mà Lâm Sơ và từng ẩn .
Theo lời , chọn một nơi như là để tránh xa tranh chấp.
Ai ngờ Mã Nham, cái gã điên đó, vẫn lôi cuộc.
Đường yên tĩnh, chỉ hai con zombie lảng vảng mắt xông tới, họ xử lý gọn ghẽ.
Sau khi thuận lợi giúp Vu Hồng Phi đưa vật tư về nơi ẩn náu, cả ba liền lên đường tới kho d.ư.ợ.c phẩm.
Trên đường zombie xuất hiện, Vu Hồng Phi nhịn bèn hỏi:
“Sao cô đụng Mã Nham ở kho d.ư.ợ.c phẩm ?”
Chuyện đối với ba họ cũng là bí mật gì. Lần đám của Mã Nham gióng trống khua chiêng tìm Lâm Sơ báo thù, sớm rêu rao khắp nơi.
Chỉ là nguyên nhân và chi tiết bên trong thì ai rõ.
Nghe câu hỏi , Lâm Sơ khỏi khẽ lắc đầu.
“Bọn Mã Nham quá phô trương.”
Cô kể cho hai chuyện Mã Nham chạy xuống phòng điều khiển điện ở bãi đỗ xe ngầm, khởi động nguồn điện dự phòng của cả tòa nhà, nghênh ngang thang máy lên xuống.
Vu Hồng Phi đám Mã Nham lải nhải ngớt, giờ Lâm Sơ kể, liền đoán đại khái đầu đuôi câu chuyện.
“Vậy là... cô lợi dụng chênh lệch thời gian, né bọn chúng, lẻn phòng điều khiển điện nhân lúc bọn chúng thang máy để ngắt điện?”
“Sau đó cả đám bọn chúng kẹt cứng trong chiếc thang máy lơ lửng giữa trung?”
Lâm Sơ gật đầu.
Nghe đến đây, Vu Hồng Phi khỏi giơ ngón tay cái tán thưởng.
Đây mà là bác sĩ pháp y ? Nói cô là một nữ đặc cảnh trường cảnh sát đào tạo bài bản cũng tin.
Vừa gan cẩn trọng, tư duy nhạy bén, thủ cũng cực kỳ .
Anh thật sự tài nào hiểu nổi, một nhân tài ưu tú như , đưa cái thế giới tận thế cơ chứ."
“Lần khiến bọn chúng t.h.ả.m bại, còn mất toi hai đồng đội. Thảo nào chúng nó hận đến thế.”
Nghe Vu Hồng Phi , Lâm Sơ liền lúc đám Mã Nham bắt trói, cũng lỏm ít nhiều.
Cô liếc , khẽ nhếch môi: “Vụ ở thang máy đó, đáng lẽ chỉ một c.h.ế.t thôi chứ.”
“Sao Mã Nham bọn chúng mất hai ? Chẳng lẽ còn do tay ?”
Nói đến đây, Vu Hồng Phi đột nhiên đưa mắt sang Trịnh Tử Ngọc.
Phải , thật Mã Nham cũng thấy rõ là ai tay. Hắn chỉ đó là một phụ nữ, chẳng lẽ nào là...