Trong đầu khen ngợi Tiểu Tam, tay Lâm Sơ cũng hề ngơi nghỉ. Cô lấy một chiếc s.ú.n.g khò lửa, “phụt” một tiếng, ngọn lửa xanh lam bùng lên.
Tay còn của cô thì cầm nĩa, lật mặt con rết đang nướng.
Một vài thấy thế cũng bắt chước cô, lôi những dụng cụ tương tự s.ú.n.g khò lửa.
phần lớn chỉ hộp quẹt.
Lửa từ hộp quẹt lớn bằng s.ú.n.g khò lửa, nướng chín thức ăn cũng chuyện dễ dàng.
Con rết và con kiến Lâm Sơ xử lý gọn gàng trong nháy mắt. Cô cũng chẳng buồn để tâm đến cảm giác ghê tởm, nhanh chóng nuốt cả hai thứ đó bụng.
Vị chua chát xen lẫn mùi khét lẹt lan tỏa trong khoang miệng, cùng lúc đó, trong đầu cô vang lên một tiếng nuốt nước bọt ừng ực.
Lâm Sơ khựng .
“Tiểu Tam, em...”
“Chủ nhân, thơm quá , Tiểu Tam cũng ăn nữa.”
Giọng của Tiểu Tam tràn ngập khao khát ngây ngô.
Cô cũng mong Tiểu Tam thể ăn , nhưng gã chủ trì đang quan sát tất cả từ cao cùng những quy tắc khó đoán của trò chơi khiến cô tạm thời thể để Tiểu Tam tận hưởng “món ngon” .
“Tạm thời cứ bình tĩnh .”
Tay cô vẫn thoăn thoắt ngừng. Lông chuột cô dùng lửa thui sạch, đó cô rạch một đường giữa bụng con chuột, lấy một cái giá đỡ nhỏ để xiên que chuột lên, bên thì cố định s.ú.n.g khò lửa. Thế là một cái bếp nướng BBQ dã chiến thành hình.
Hai tay giải phóng, Lâm Sơ liền cầm d.a.o nĩa lên, cắt con rắn cạp nong mặt.
Rắn cạp nong nọc độc c.h.ế.t .
thịt của nó độc, thứ độc là túi nọc.
Lâm Sơ loại bỏ túi nọc, lấy một chiếc s.ú.n.g khò lửa khác, tiếp tục nướng miếng thịt rắn.
Lưu Siêu Nam cạnh cũng học theo dáng vẻ của Lâm Sơ, đặt thịt chuột lên s.ú.n.g khò lửa để nướng, đồng thời bắt đầu mổ con rắn cạp nong.
cô nàng kinh nghiệm giải phẫu nhiều năm như Lâm Sơ, con d.a.o khá cùn, loay hoay nửa ngày trời mới rạch nát bươm lớp da rắn, thậm chí còn suýt vỡ cả túi nọc.
Người đàn ông ở phía bên của Lâm Sơ cũng bắt chước cô, khổ nỗi chỉ một chiếc hộp quẹt. Lúc thấy Lâm Sơ lấy chiếc s.ú.n.g khò lửa thứ hai, mắt lập tức sáng rực lên.
“Cô hai cái, cho mượn một cái .”
Lâm Sơ nghiêng đầu , gã đàn ông tóc rẽ ngôi cạnh cô chẳng thèm đợi cô đồng ý, vươn tay định chộp lấy chiếc s.ú.n.g khò đang tự động nướng chuột của cô.
Tay gã đàn ông mới vươn nửa đường một luồng nóng hắt , rụt vội .
“Không mượn.”
Gã đàn ông đau đến mức vẩy vẩy tay, lý: “Cô xem, mấy da trắng đều đoàn kết , da vàng chúng cũng đoàn kết chứ.”
Nhờ ăn kẹo phiên dịch trái cây tối qua mà bây giờ Lâm Sơ thể hiểu lời của tất cả , nhưng cô khẩu hình của đối phương thì và cô cùng một thứ tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-421.html.]
Thậm chí vẻ như là tiếng Anh.
“Không mượn.”
Lâm Sơ từ chối dứt khoát, vẻ mặt gã đàn ông lộ rõ sự tức giận.
Hắn vươn tay định cướp, nhưng tay Lâm Sơ nhanh vững, chỉ vài động tác ấn c.h.ặ.t t.a.y xuống mặt bàn.
“ sai , cướp nữa, cô buông , còn ăn sáng.”
Biết Lâm Sơ dạng dễ chọc, gã đàn ông liền lập tức nhận sai.
Lâm Sơ còn việc của , cũng dây dưa với .
Trên bàn dài, 38 con còn sống sót đang đối mặt với bữa sáng của , mỗi một tâm tư.
Có ngoan ngoãn nướng chín ăn như Lâm Sơ, kẻ can đảm hơn thì ăn sống nuốt tươi, còn một khác thì đảo mắt lia lịa, dường như đang toan tính điều gì đó.
Trong lúc đang hăng say chiến đấu với bữa sáng mặt, đột nhiên một run rẩy vô cớ.
Người đó ở dãy đối diện Lâm Sơ, cô trông rõ mồn một cả quá trình gã đàn ông đó co giật, cơ thể run lên bần bật trợn ngược mắt.
Dòng điện màu xanh lam hiện rõ mồn một.
“. . Rồi. Sẽ. Không. Dám. Nữa.”
Từng chữ một thốt đều là âm rung.
Những gần lúc mới theo bàn tay buông thõng của , phát hiện “bữa sáng” vốn trong đĩa của gã từ lúc nào rơi vãi mặt đất.
Khi phần lớn còn hiểu chuyện gì đang xảy , bàn thêm một nữa bắt đầu co giật.
Lần , giật điện ngay cạnh Lưu Siêu Nam. Cô nàng vội vàng nhích gần phía Lâm Sơ, nhưng vì hai cánh tay máy ghế giữ chặt nên chỉ thể cử động nửa .
Tuy nhiên, hành động của cô vô tình giúp Lâm Sơ thấy rõ dòng điện phát từ chính những cánh tay máy đó.
Hai cánh tay máy đang kẹp chặt gã đàn ông đang phóng dòng điện.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Trong tay gã vẫn nắm chặt một con rắn cạp nong chết.
Lâm Sơ khẽ nheo mắt. Xem bọn họ định lén cất “bữa sáng” gian riêng nhưng phát hiện, kích hoạt dòng điện ghế.
Dòng điện hai chiếc ghế lượt ngừng , còn hai điện giật thì xem chừng thoi thóp, thở .
『Chà chà, với mà, lãng phí thức ăn nhé.』
『Thấy các là đầu vi phạm, nên chỉ phạt nhẹ một chút thôi nha. Nếu để phát hiện nữa thì đừng trách đó.』
Ngay lúc đang tập trung lắng gã chủ trì , Lâm Sơ phát hiện đàn ông tóc nâu nhanh chóng nhét một viên t.h.u.ố.c miệng phụ nữ ký hiệu màu xanh lá cây điện giật ngất bên cạnh Lưu Siêu Nam.
Nếu cô lầm thì đó là một viên hộ tâm .
『À, đúng , quên cho các , thời gian cho bữa sáng chỉ 30 phút thôi đó nha. Thời gian còn nhiều , mời tranh thủ thưởng thức.』