Lâm Sơ đoán thứ hạng của sẽ thấp, nhưng ngờ thứ ba trong bảng xếp hạng cùng lứa.
Cô luôn tin câu “núi cao còn núi cao hơn”. Cô thể đến ngày hôm nay là nhờ sự cẩn trọng, lợi thế bẩm sinh từ nghề nghiệp cũ và quan trọng nhất là ưu thế từ kỹ năng thiên phú của .
trong các thế giới nhiệm vụ, cô cũng gặp nhiều quân nhân.
Họ là những tự nguyện tham gia, hẳn chuẩn tâm lý từ . Hơn nữa, lợi thế về thể chất của họ khi mới thế giới nhiệm vụ hơn cô nhiều. Lẽ ít quân nhân xếp cô mới đúng.
Điều khiến Lâm Sơ càng tò mò hơn về quy tắc xếp hạng.
[Bảng xếp hạng dựa thực lực tổng hợp và sẽ đổi theo thời gian thực. Chủ nhân từng ở vị trí thứ nhất.]
Đó là tất cả những gì hệ thống giải thích về bảng xếp hạng.
Sau đó, dù Lâm Sơ hỏi gì thêm, nó cũng hé răng nửa lời.
Tuy nhiên, về Giải Đấu Tinh Anh, hệ thống vẫn hé lộ cho cô một vài thông tin cơ bản."
"Tất cả thí sinh tham gia, nếu bỏ mạng trong đấu trường, sẽ c.h.ế.t thật sự. Thua trận sẽ trừ điểm, tuy c.h.ế.t ngay, nhưng nếu đủ điểm để trừ thì cũng toi mạng.
…
Sau khi cuộc thi Tinh Anh kết thúc, chiến thắng sẽ nhận phần thưởng cực kỳ hậu hĩnh.
…
Thể thức thi đấu mỗi mỗi khác, quy tắc vẫn công bố, ký chủ cứ chờ đến lúc đó sẽ rõ.
…
Lâm Sơ.
…
“Đến lúc đó sẽ rõ”, câu đúng là công thức vạn năng khiến đ.ấ.m cho một phát.
cũng may là đấu trường cần ba mươi ngày để chuẩn , cô vẫn còn thời gian để chuẩn thêm.
Nghĩ đến đây, trong đầu cô nảy một câu hỏi khác: “Hệ thống, nếu ba mươi ngày , ở trong kỳ nghỉ giữa hai thế giới nhiệm vụ, mà đến thế giới tiếp theo thì tấm vé cửa …”
…
Vẫn hiệu lực.
…
Khi cuộc thi bắt đầu, bất kể ký chủ đang ở , chỉ cần ký chủ chết, hệ thống chủ sẽ trực tiếp kéo ký chủ đấu trường, ký chủ cần quá lo lắng.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-403.html.]
Thật Lâm Sơ quá lo lắng, cô chỉ đang vắt óc suy nghĩ xem liệu kẽ hở nào để lách luật .
Cô luôn cảm giác tấm vé cửa mà hệ thống cố tình dúi tay cực kỳ phỏng tay.
“Trong đó lẽ ẩn chứa cơ hội cực lớn, nhưng đồng thời, rủi ro cũng khủng khiếp kém.”
Lâm Sơ tìm Tạ Du để hỏi thăm tin tức về cuộc thi Tinh Anh, và khi ba chữ , cô im lặng một lúc lâu mới với cô những lời .
Bản Tạ Du từng tham gia cuộc thi Tinh Anh, nhưng cô từng gặp những sống sót trở về từ đó.
Đánh giá của cô là: “Rất lợi hại, và cũng nguy hiểm.”
“ quy tắc bên trong giống với thế giới nhiệm vụ cho lắm, hình như cũng thể nơi ẩn náu. Nếu cô , thì chuẩn tinh thần thể về nơi ẩn náu trong một thời gian dài.”
Lời nhắc nhở của Tạ Du khiến Lâm Sơ bừng tỉnh. Sau khi trở về, cô kiểm tra bộ vật phẩm trong gian của , sàng lọc và sắp xếp một nữa.
Hiện tại, căn cứ trung ương đang ráo riết tiến hành sản xuất hàng loạt. Lâm Sơ hỏi Tiểu Đinh, nếu cứ theo tiến độ hiện tại, chỉ trong vòng mười ngày là thể chế tạo lô d.ư.ợ.c tề đầu tiên.
Lần hệ thống đưa lượng cụ thể, rốt cuộc sản lượng bao nhiêu mới đạt yêu cầu “sản xuất hàng loạt” của nhiệm vụ, cả nhóm bọn họ đều chắc chắn.
Tuy nhiên, thời gian nghiên cứu và chế tạo thành công d.ư.ợ.c tề sớm hơn một năm rưỡi so với thời hạn nhiệm vụ. Với một năm rưỡi còn , cả nhóm đều khá lạc quan về việc đạt mục tiêu sản xuất hàng loạt.
Trong những ngày chờ đợi, Lâm Sơ, Tạ Du và Hướng Long vẫn giữ thói quen cũ, thường xuyên ngoài hỗ trợ đội thu thập tìm kiếm nguyên liệu cần thiết.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Đương nhiên, đội ba của họ thêm một thành viên mới. Diệp Bác Văn rằng khi thành việc sản xuất, họ sẽ chuyển đến thế giới tiếp theo, nên cũng bắt đầu cảm thấy sốt ruột, cầm vũ khí theo họ để rèn luyện.
Hướng Long tiện tay đập c.h.ế.t một con ruồi biến dị khổng lồ, đầu Diệp Bác Văn mặt mày trắng bệch, nhịn mà cà khịa:
“Này , yếu xìu ? Bộ uống t.h.u.ố.c cải tạo thể chất hả? Đã đến thế giới cấp S mà còn kiếm nổi viên t.h.u.ố.c đó ?”
Diệp Bác Văn liếc Tạ Du cách đó xa: “Tạ Du bảo nên rèn luyện thể chất hẵng uống.”
Nghe , Lâm Sơ cũng về phía Tạ Du, chỉ nhếch môi với cô: “Khoảng thời gian mua giúp nhóc đó một viên .”
Hướng Long Diệp Bác Văn cũng thấy lý, hơn nữa giờ cũng gã họ Diệp tuy trông yếu ớt nhưng là học thức.
Bản Hướng Long học hành nhiều nên luôn kính nể những trí thức. Vì , chỉ một câu đầy ngưỡng mộ: “Cậu nhóc đúng là may mắn thật.”
Nói liền che chắn cho Diệp Bác Văn ở phía .
Cuối cùng, chính Diệp Bác Văn cảm thấy quen bảo bọc như , chủ động bước , rằng đến đây để rèn luyện và cần thêm kinh nghiệm đối đầu với kẻ địch.
những kỹ năng chiến đấu vụng về của khiến ba còn chỉ lắc đầu ngao ngán.
Dù cũng đang rảnh rỗi, ba họ bắt đầu phiên chỉ đạo động tác cho Diệp Bác Văn suốt chặng đường.
Chỉ vài trận thực chiến, sự tiến bộ của Diệp Bác Văn gần như thể thấy rõ bằng mắt thường.
Câu Hướng Long nhiều nhất mấy ngày nay là: “Với cái lối đ.á.n.h vụng về của mà sống sót qua ba mươi mấy thế giới nhiệm vụ, đúng là gặp may mắn lớn .”