Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 377

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:30:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Tam vươn cành lá quấn lấy Lâm Sơ, dùng tán lá cọ nhẹ cô để tỏ lòng cảm ơn.

Lâm Sơ mở cửa cho Tiểu Tam ngoài. Vừa bước , nó liền từ từ bung xoè cành lá, dường như đang khoan khoái hấp thụ một thứ gì đó tinh khiết.

Chợt nhớ đến nhiệm vụ ẩn thu thập vật chất, Lâm Sơ vội mà nhận công cụ từ hệ thống .

Lần , công cụ vẫn giống hệt nhiệm vụ ẩn ở thế giới động đất, là một lọ thuỷ tinh nhỏ.

Cô mở nắp lọ, giơ lên trung. Kết quả cô mong đợi xuất hiện, đó, một dòng thông báo của hệ thống hiện lên trong đầu.

[Nồng độ vật chất cần thu thập đủ. Yêu cầu ký chủ tìm kiếm nguồn thu thập thích hợp hơn.]

Lâm Sơ khẽ chấn động. Dù vẫn luôn kiên định với phán đoán của suốt chặng đường, nhưng cô bao giờ dám chắc chắn một trăm phần trăm.

Tuy nhiệm vụ thu thập tạm thời tiến triển mới vì nồng độ đủ, nhưng lời nhắc nhở chứng minh phương hướng hiện tại của cô là chính xác.

Xong việc của , Lâm Sơ bên ngoài với Tiểu Tam nữa. Cô vỗ nhẹ lên tán lá đỉnh đầu nó trở trong.

Vừa đến nơi, cô thấy Tiểu Nhị và Tiểu Tứ đang dán mắt ô cửa ngoài. Lâm Sơ chúng đang lo cho Tiểu Tam nên cũng mặc kệ.

Nửa đêm, Lâm Sơ Tiểu Nhị lay tỉnh. Cô lập tức lao đến ô cửa, Tiểu Tứ tinh ý né sang một bên nhường chỗ cho cô.

Thế nhưng, ô cửa tối om, chẳng thấy gì cả, dường như thứ gì đó che kín nó.

Lâm Sơ chẳng nghĩ nhiều, chỉ kịp dùng kỹ năng ngụy trang để biến thành một phụ nữ trung niên vóc dáng tương tự , lập tức mở toang cánh cửa.

Cửa hé, vài nhánh cây cánh cửa chặn lập tức bung trong.

Bên ngoài trời tối đen như mực, nhưng sân của khu trú ẩn thắp sáng bằng mấy ngọn đèn vườn. Nhờ ánh sáng đó, Lâm Sơ nhận ngay đây là cành của Tiểu Tam.

Cô bước khỏi cửa và nhận thấy bên ngoài yên tĩnh. Cây ngô đồng chân động tĩnh gì, xung quanh cũng chẳng thấy bóng dáng của bất kỳ loại côn trùng biến dị nào.

Thứ duy nhất bất thường chính là Tiểu Tam.

Tiểu Tam vốn chỉ cao hơn Lâm Sơ một chút, giờ đây đang lớn nhanh như thổi, cành lá vươn dài với tốc độ mắt thường thể thấy . Chiếc lều cắm tạm quá thấp cản trở sự phát triển của nó, thế là nó đ.â.m thủng cả nóc lều để tiếp tục vươn cao.

Thấy , Lâm Sơ dứt khoát thu lều , mặc cho Tiểu Tam sinh trưởng một cách hoang dại.

Để tránh Tạ Du ở cạnh phát hiện, cô quyết định thức trắng đêm để canh chừng nó.

May mắn là quá trình phát triển của Tiểu Tam dần dừng lúc trời sáng.

Cuối cùng, nó cao đến hơn ba mét, thể nào bên trong khu trú ẩn nữa.

Lâm Sơ đành thu nó gian thực vật. Sau đó, cô tìm kiếm một hồi nhưng thấy chiếc lều nào y hệt, đành lấy chiếc lều Tiểu Tam phá hỏng và dùng kỹ năng “Biến Phế Thành Bảo”.

Chiếc lều ngay lập tức trở hình dáng ban đầu, thậm chí còn thêm vài công năng mới.

[Vật phẩm: Lều Chống Hư Hại.

Độ hiếm: C.

Mô tả: Một chiếc lều bao giờ rách, bạn xứng đáng sở hữu.]

Chiếc lều cũng nâng cấp nhờ sự kích thích từ Tiểu Tam, nhưng Lâm Sơ thực lòng chẳng mong nó nâng cấp chút nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-377.html.]

Thứ cô cần là một chiếc lều y hệt cái cũ để qua mắt Tạ Du nhà bên.

chuyện , chiếc lều nào giống hệt, Lâm Sơ chẳng còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục dùng chiếc lều nâng cấp .

Cô đặt Cánh Cổng Nhiều Lần vị trí cũ trong.

Tiểu Tam cô thả .

Vì khu trú ẩn hai tầng gác mái nên mái vòm trong suốt phía sân cũng nâng cao bằng với đỉnh mái, đủ chỗ cho một Tiểu Tam cao hơn ba mét thể thẳng.

Tiểu Nhị và Tiểu Tứ bên , ngước cổ lên nó.

“Chủ nhân, đây là Tiểu Tam thật ?”

Lâm Sơ còn kịp trả lời, Tiểu Tam vươn một cành cây, nhẹ nhàng quấn lấy Tiểu Nhị đất tung lên trung.

“Oa!”

Tiểu Nhị giật trong giây lát phá lên khoái chí.

Tiểu Tứ ở đất thì sốt ruột giậm chân bình bịch, chạy tới chạy lui, vẫy vẫy hai tay, cố gắng thu hút sự chú ý của Tiểu Tam.

Khác với vẻ phấn khích của Tiểu Tứ, Lâm Sơ đất mà toát mồ hôi hột cho Tiểu Nhị.

Cô thật sự lo bộ xương mỏng manh của nó sẽ Tiểu Tam cho tan xương nát thịt.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Lỡ chuyện gì, dù cô dùng “Biến Phế Thành Bảo” cứu thì Tiểu Nhị cũng chắc là Tiểu Nhị của ngày xưa, lúc đó cô .

Chưa kịp nghĩ xong, một cành cây quấn quanh eo cô, và ngay giây tiếp theo, cô cũng tung lên trung.

Cùng lúc đó, trong sân vang lên tiếng “Meo meo” mừng rỡ của Tiểu Tứ.

Trong phút chốc, cả sân nhỏ ngập tràn khí vui vẻ.

Ngay cả mấy con gà và thỏ đang ngủ say cũng đ.á.n.h thức, tạo những tiếng lạch cạch trong lồng.

Cách đó xa, trong ao cá, con cá đen nhỏ cũng ngoi lên nhả mấy cái bong bóng."

"Tiểu Tam điều, khi cho cả bọn chơi chán chê, nó liền nhẹ nhàng đặt Lâm Sơ, Tiểu Nhị và Tiểu Tứ xuống đất.

Tiểu Tứ dường như vẫn còn thòm thèm, nó “phóc” một cái nhảy tót lên Tiểu Tam, đạp lên cành lá mà thoăn thoắt leo lên ngọn.

Trong khi đó, Tiểu Nhị đất bắt đầu khởi động các khớp xương. May mà vẫn nguyên vẹn, hề hấn gì.

Còn Lâm Sơ thì đăm chiêu những cành cây của Tiểu Tam, nhánh nào nhánh nấy còn to hơn cả cổ tay của cô.

“Tiểu Tam, mày còn cao lên nữa ?”

Trước câu hỏi của cô, Tiểu Tam ngơ ngác một lúc lắc lắc cành lá.

Tiểu Tứ vội tranh thủ ló đầu từ trong tán lá, huơ tay múa chân một hồi với Tiểu Nhị. Tiểu Nhị liền phiên dịch cho Lâm Sơ: “Tiểu Tam nó cũng nữa, nhưng nếu môi trường hơn thì lẽ là .”

Lâm Sơ liếc tòa nhà cao hơn sáu mét mặt. Nếu Tiểu Tam cứ tiếp tục lớn, vượt quá chiều cao thì sân nhà sẽ trở nên vô cùng chật chội.

 

Loading...