Lâm Sơ khẽ thở dài, kéo cô bé lòng, nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng nhỏ.
Một lúc lâu , cô thấy giọng từ tốn vang lên.
“Đồng Đồng , cạnh tranh sinh tồn, kẻ mạnh kẻ thích nghi mới thể sống sót, đây chính là quy luật của thế giới . Cháu kiên cường lên, thì mới bảo vệ bản và .”
“Vâng ạ!”
Cô bé trong lòng cô gật đầu thật mạnh.
Cô bé hiểu , nắm đ.ấ.m đủ cứng mới là chân lý.
Chị Lâm Sơ chỉ dùng một tay mà chặn ba bốn lớn, đó mới là lý do sâu xa khiến những dám càn.
Cô bé cũng trở thành một phụ nữ mạnh mẽ như chị Lâm Sơ.
Cuối cùng, vì nhà cứu chữa, những đó vẫn ngoan ngoãn mang vật tư đến đổi t.h.u.ố.c với Lâm Sơ.
Lâm Sơ cũng khó họ. Thấy mang bánh trung thu, mang bánh chưng, đều là thức ăn tử tế, cô bèn chia cho mỗi một phần t.h.u.ố.c hạ sốt và t.h.u.ố.c kháng viêm.
Những ong đốt cô đều liếc qua từ xa, với kinh nghiệm của , cô chỉ cần dùng t.h.u.ố.c đúng cách thì khả năng cao họ sẽ qua khỏi.
Một vài sống sót khác rời , thấy chỗ Lâm Sơ thể đổi thuốc, cũng gom góp một ít vật tư đến trao đổi.
Thuốc men trong tay Lâm Sơ dồi dào, nhưng đồ ăn của thế giới khiến cô thấy khá mới lạ. Mấy nhà mang đến bánh trung thu nhân xoài cay và cả bánh chưng nhân rong biển trứng gà, những vị lạ lùng mà cô từng nếm thử.
Hơn nữa, bây giờ cô đang mượn danh nghĩa của chính phủ, nguồn gốc t.h.u.ố.c men cũng sẽ khiến ai nghi ngờ, vì cô từ chối những đến đổi thuốc.
khi đổi đến thứ ba, cô liền đuổi thẳng gã khỏi hàng.
“Dựa cái gì mà bọn họ đổi còn thì ?” Gã đàn ông gân cổ lên cãi.
Lâm Sơ chẳng buồn đôi co, chỉ lôi thứ trong túi của gã ném thẳng mặt.
Một tràng khoái trá lập tức vang lên trong đám đông.
Đó là một chiếc quần lót nam qua sử dụng."
"Nét bối rối và bực bội thoáng qua mặt gã đàn ông. Gã giật phăng thứ đồ mặt xuống gân cổ lên cãi.
“Thế thì nào! Đây cũng là đồ đổi chác chứ bộ, thời buổi thứ gì mà chẳng quý giá? Cô chỉ là lấy đồ để đổi, chứ rõ là lấy thứ gì ! Cô chịu trách nhiệm cho lời !”
Thấy gã đàn ông vẻ lý sự cùn, Lâm Sơ cũng chẳng buồn đôi co thêm.
Họng s.ú.n.g đen ngòm lạnh lẽo dí thẳng đầu gã. Những sống sót xung quanh thất thanh hét lên, còn kẻ gây sự thì run lẩy bẩy ánh mắt sắc như d.a.o của Lâm Sơ.
Tiếng lên đạn “cạch” một tiếng vang vọng khắp nhà xưởng. Một mùi khai khó ngửi cùng tiếng nước róc rách bắt đầu lan từ gã đàn ông.
“Những ai cùng suy nghĩ như , nhất tự biến khỏi đây ngay, đừng lãng phí thời gian của .”
Hàng ngũ vốn hơn chục , nay lập tức ba gã đàn ông ôm khư khư món đồ của , lẳng lặng cúi đầu rời .
Thấy , Lâm Sơ vung tay cầm súng, dùng báng s.ú.n.g đập mạnh gáy gã đàn ông khiến gã ngã sấp vũng nước tiểu của chính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-367.html.]
Hành động khiến sắc mặt mấy còn kiên trì xếp hàng tái mấy phần.
Cuối cùng, thêm hai rời khỏi hàng.
Năm sáu còn dù run rẩy nhưng vẫn quyết tâm chờ đổi thuốc, về cơ bản đều là những thiếu t.h.u.ố.c từ lâu, thực sự nhu cầu cấp bách.
Lâm Sơ kiểm tra qua những thứ họ dùng để trao đổi, xác nhận đều là thực phẩm tử tế, bèn dứt khoát đưa cho mỗi một phần t.h.u.ố.c hạ sốt và t.h.u.ố.c kháng viêm.
Cô giải quyết xong chuyện ở đây thì thấy tiếng hét thất thanh từ bên trong vọng .
Âm thanh phát từ phòng nghỉ của Tưởng Sam. Khi Lâm Sơ bước , cô thấy ở một góc phòng, một cánh cửa hầm ngầm mở tung.
Cánh cửa đó trông vẻ từ vật liệu tương tự như cửa kho bạc ngân hàng, thảo nào những sống sót khi trói Tưởng Sam cũng tài nào cạy nổi dù thử nhiều .
Giờ thì Đồng Đồng, giữ chìa khóa, trở về. Trong lúc Lâm Sơ đổi t.h.u.ố.c với những sống sót, Chu Mưa Thu dẫn cô bé cầm chìa khóa xuống hầm tìm Hàn Mạn.
Tiếng hét kinh hãi chính là của Chu Mưa Thu.
Nghe tiếng hét, Lâm Sơ là đến nhanh nhất. Theo cô là ít những sống sót tò mò cũng kéo đến.
Trong những kẻ chần chừ chịu rời , ngoài mấy nhà thương thể di chuyển, một khác thì thực sự mờ mịt, nên về , còn một vài kẻ vẫn tơ tưởng đến đống đồ của Tưởng Sam.
Bọn họ đều nhớ Tưởng Sam từng rằng đồ đạc còn nhiều.
“Căn hầm mở !”
“Chà, mà, Tưởng Sam chìa khóa dự phòng chứ.”
“Tuy đồ còn nhiều, nhưng bây giờ cũng khối , còn chắc đủ để chia cho chúng chứ nhỉ?”
“ , lúc Tưởng Sam đề nghị đến nhà xưởng, là đường khó khăn, cùng cho bạn. Hắn chỉ cần đưa đến nơi an , sẽ chia vật tư cho chúng , coi như thuê chúng vệ sĩ. Giờ thể qua cầu rút ván như .”
Những đó định chen phòng nghỉ, nhưng khi thấy Lâm Sơ đang chắn ở cửa, mặt biểu cảm liếc họ một cái, cả đám tức thì thấy da đầu tê dại.
Nữ ác ma còn rút s.ú.n.g đ.á.n.h , ai nấy đều chứng kiến. Lúc thấy cô ở bên trong, họ nhất thời dám bước nữa.
“Dì Hàn Mạn!”
Tiếng gọi hốt hoảng của Đồng Đồng vọng lên từ bên , ngay đó là tiếng nức nở của Chu Mưa Thu.
Không lâu , bên ngoài đột nhiên gạt phăng đám đông đang tụ tập lao .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Người nọ mặt mày tiều tụy, chính là Hàn Dời tự nhốt trong phòng bấy lâu nay.
Anh bước đến lối hầm ngầm, thấy cảnh tượng bên , bước chân lập tức khựng . Một lúc , khẽ gọi một tiếng đầy hoài nghi, “Chị?”
Bên căn hầm, m.á.u tươi nhuộm đỏ cả một sàn.
Hàn Mạn, chuyển xuống đây, đang mặt đất. Xung quanh vương vãi ít hung khí cùn, m.á.u tươi từ cô chảy lênh láng.
Trên cổ cô một vết cắt sâu do hung khí cùn gây .