Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 346

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:28:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hướng Long tuy miệng thì than “ mệt thật đấy”, nhưng Lâm Sơ vẫn thấy rõ thở phào một nhẹ nhõm.

Thỏa thuận xong giá cả là đến bước chuyển điểm. Đây là đầu tiên Lâm Sơ thực hiện giao dịch trực tiếp, để tránh Hướng Long phát hiện sự lóng ngóng của , cô hỏi hệ thống về quy trình các bước. Nhờ , đến lúc thanh toán, trông cô hề chút dáng vẻ nào của một tay mơ.

“Mã giao dịch.”

Nghe Lâm Sơ dứt lời, Hướng Long liền xắn tay áo lên. Chẳng mấy chốc, mặt trong cánh tay trái của gã hiện một hình xăm màu trắng trông giống hệt mã vạch.

Lâm Sơ tập trung hình xăm đó, nửa giây , một khung nhập liệu hiện ngay mắt cô. Con 387 điền sẵn, nhưng bên vẫn một bàn phím ảo với đầy đủ các nút và nút xóa, cho phép cô chỉnh sửa khi xác nhận cuối.

Ngay khi bấm xác nhận, Lâm Sơ định lên tiếng bảo Hướng Long gom đồ cho , thì thấy gã lôi từ trong một chiếc túi vải. Gã cẩn thận xếp gọn dung dịch dinh dưỡng và t.h.u.ố.c thể lực mà cô cần xuống đáy, mới đặt lọ nước hoa và chiếc vòng tay sức mạnh lên .

Hướng Long đặt chiếc túi xuống đất ngay cạnh cô, vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Cô Lâm Sơ cứ yên tâm, buôn bán luôn uy tín, bao giờ chuyện lừa gạt .”

Lâm Sơ mắt tinh, chỉ cần liếc qua là ngay lượng đồ trong túi thừa thiếu, đúng y như những gì cô mua.

Cô vốn kiểu do dự chần chừ, liền dứt khoát ấn nút xác nhận ngay mắt.

Vẻ mặt Hướng Long lập tức giãn , gã nở một nụ nhẹ nhõm như trút gánh nặng.

“Lâm Sơ, mua gì cứ tìm , vẫn sẽ để giá cho cô! Mà giá chỉ bán cho cô thôi đấy, khác thì đừng hòng, nên cô đừng lỡ miệng nhé.”

Lâm Sơ rút tay khỏi túi áo, cúi xuống xách chiếc túi vải bên cạnh lên gật đầu đáp ứng: “Được. Không còn chuyện gì nữa thì về đây.”

Thấy , Hướng Long niềm nở tiễn cô tận cửa.

Ngay khoảnh khắc hai lướt qua , khóe mắt Lâm Sơ đột nhiên bắt một vết hằn to bằng quân mạt chược lộ gáy gã.

chỉ trong nháy mắt, Hướng Long thẳng dậy, cổ áo che khuất vết hằn .

“Cảm ơn cô nhiều nhé Lâm Sơ, mai gặp.”

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Lâm Sơ thu tầm mắt, gật đầu với gã: “Mai gặp.”

Về đến căn hộ của , Lâm Sơ xách theo túi đồ, tiện tay lấy luôn phần cơm tối bàn phòng khách mới phòng riêng.

Cửa đóng , cô liền lấy khẩu s.ú.n.g lục và ống tiêm t.h.u.ố.c mê chuẩn sẵn từ trong túi cất gian.

Hướng Long trông vẻ xởi lởi, nhưng tâm cơ hề đơn giản. Gã thể lấy nhiều dung dịch dinh dưỡng và t.h.u.ố.c thể lực đến trong một , chắc chắn là đồ tự mua từ hệ thống.

Khả năng cao là cướp từ khác.

Còn cướp bằng cách nào ư?

Không gì nhanh gọn hơn g.i.ế.c cướp của.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-346.html.]

Sau khi trải qua năm thế giới nhiệm vụ, Lâm Sơ thừa hiểu chân lý . Đống dung dịch dinh dưỡng và t.h.u.ố.c thể lực lặt vặt của chính cô chẳng cũng đến từ con đường đó ?

Thực , ngay từ khi đến chức năng giao dịch trực tiếp, cô đoán sẽ ít kẻ ôm tư tưởng nhận điểm xong là lật mặt cướp đồ. Cô vẫn luôn đề phòng Hướng Long giở trò, nhưng chỉ tiễn cô về tận cửa mà hề động thái gì.

, cô sẽ vì thế mà xếp đối phương danh sách đáng tin cậy.

Hoàn ngược . Vừa , cổ Hướng Long, cô thấy một dấu ấn hình chữ “Trộm”.

Tóm , cô sẽ bao giờ lơ là cảnh giác với gã.

Lâm Sơ cất hộp cơm do căn cứ phát gian, đó phân loại gọn gàng dung dịch dinh dưỡng và t.h.u.ố.c thể lực mua từ Hướng Long hộp cũng cất .

Lọ nước hoa vì sắp dùng đến nên cô lấy để cùng chỗ với s.ú.n.g phun sương đen, còn vòng tay sức mạnh thì đeo thẳng lên tay.

Sức mạnh tăng thêm 25%, cảm nhận rõ rệt nhất là khi cô thử nhấc chiếc giường trong phòng bằng một tay mà thấy tốn chút sức nào.

Cô khá hài lòng khi chỉ tốn 387 điểm những thứ . Chưa đến những món khác, chỉ riêng việc tăng 25% sức mạnh đủ khiến cô thấy đáng đồng tiền bát gạo.

Sau khi vung tay múa chân vài cái trong phòng để cảm nhận sự đổi mà chiếc vòng mang , Lâm Sơ cố tình đeo chiếc vòng tay màu đen ngoài ống tay áo.

Không để khoe khoang, mà là để nhỡ trong lúc chiến đấu thể “vô tình” hỏng nó, cho cô cơ hội “biến phế thành bảo”. Nếu may mắn hơn một chút, thể nâng cấp chiếc vòng tay thì còn gì tuyệt vời bằng.

Hơn mười giờ tối, Lâm Sơ thành bài tập luyện đêm thì Giang Hiện cũng từ trung tâm nghiên cứu trở về.

Sáng hôm , Lâm Sơ vẫn theo lệ cũ tập luyện buổi sáng, ăn sáng xong, cô canh đúng lúc Tiểu Tam và Tiểu Tứ đang thưởng thức bữa ăn ngon lành thì thu một đứa gian thực vật, một đứa túi áo. Vừa xong xuôi, cô thấy tiếng của Cao Tĩnh gọi ngoài cửa.

Lâm Sơ và Giang Hiện mở cửa căn hộ thì cũng lúc Hướng Long và giáo sư Trang ở phòng đối diện , kẻ . Hướng Long , giáo sư Trang giữ cách ba mét với gã, đợi gã bước khỏi cửa ba bước mới đủng đỉnh theo.

Bốn tập trung ở hành lang cùng Cao Tĩnh thang máy.

“Trợ lý Cao, chúng cần mang theo mẫu vật nghiên cứu ?” Hướng Long là đầu tiên lên tiếng thắc mắc.

Đây cũng là điều Lâm Sơ đang băn khoăn, nhưng vì Hướng Long hỏi nên cô chỉ im lặng về phía Cao Tĩnh, chờ đợi câu trả lời.

“Mẫu vật xử lý sơ bộ và cần bảo quản vô trùng. Chuyên gia hộ tống chúng lên trực thăng , lát nữa lên máy bay thể kiểm tra .”

Nghe , Hướng Long vội vàng : “Thế thì quá, quá .”

Giáo sư Trang tỏ vẻ khó chịu ngay từ lúc gã đặt câu hỏi, lúc nhịn mà liếc xéo gã một cái, mỉa mai: “Hoàng đế vội thái giám lo. Không thấy và Giang Hiện còn ?”

Nghe thế, Hướng Long vẫn giữ nụ môi, dường như chẳng hề bận tâm đến lời của giáo sư Trang.

Ngược , Cao Tĩnh bên cạnh nhíu mày, gương mặt tỏ rõ vẻ vui về phía vị giáo sư.

“Ông cái gì ? Ai cứu các ngoài, trong lòng tự ? Giáo sư Uông và giáo sư Tiền các bốn năm mươi ngày về đấy, kết quả của họ thế nào nghĩ các tự hiểu.”

 

Loading...