Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 330

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:28:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Sơ giật b.ắ.n .

Hai nhiệm vụ bắt buộc liên tiếp đều liên quan đến Giang Hiện, khả năng phần lớn nhiệm vụ của cô ở thế giới đều gắn liền với . Nếu đối tượng nhiệm vụ cứ thế mà chết, chỉ nhiệm vụ mắt thể thành, mà những nhiệm vụ của cô cũng nguy cơ thất bại bộ.

Lâm Sơ lập tức mua một viên Hộ Tâm Đơn giá 25 điểm từ hệ thống, đồng thời đưa tay kiểm tra dấu hiệu sinh tồn của Giang Hiện. Loại t.h.u.ố.c chỉ cần bệnh còn một thở, uống thể giữ mạng 24 giờ. Viên t.h.u.ố.c đầu tiên đổi từ chỗ Vu Hồng Phi, cô dùng hết trong lúc giả c.h.ế.t để lừa Du Thượng Thành . Chính cô tự kiểm chứng, hiệu quả vô cùng .

Xác nhận Giang Hiện chỉ bất tỉnh chứ chết, Lâm Sơ vội nhét viên t.h.u.ố.c miệng . Thấy nuốt xuống, cô lấy thêm một lọ t.h.u.ố.c thể lực từ gian ."

"Sau khi Lâm Sơ liên tục đổ cho cả t.h.u.ố.c hồi thể lực lẫn dung dịch dinh dưỡng, sắc mặt Giang Hiện dần dần hồng hào trở .

Khoảng hai phút , ánh mắt chăm chú của Lâm Sơ, Giang Hiện – mới ngất từ từ tỉnh .

... mới... hình như ngất thì .”

Nhờ tác dụng kép của dung dịch dinh dưỡng và t.h.u.ố.c hồi thể lực, Giang Hiện chuyện cũng trở nên lưu loát hơn hẳn.

Chính cũng nhanh chóng nhận điều . Anh chống tay dậy, kinh ngạc bàn tay dùng sức của , ngước sang Lâm Sơ.

cô gái chẳng hề ý định giải thích, chỉ tiếp tục hỏi vấn đề còn dang dở khi ngất xỉu.

Nghe , Giang Hiện lập tức chỉ tay mấy quả trứng bọ ngựa bên cạnh, hạ thấp giọng với Lâm Sơ.

“Chính là chúng nó, cần mang ít nhất ba quả trứng bọ ngựa ngoài.”

Lâm Sơ liếc những quả trứng bọ ngựa xếp cạnh đó. Quả nhỏ thì to bằng đầu , quả lớn hơn thì bằng nửa trưởng thành.

“Mang quả to nhỏ đều ?” Cô hỏi cho chắc.

Giang Hiện do dự một lát gật đầu: “Mang quả to thì nhất, còn thì lấy mấy quả nhỏ cũng .”

Lâm Sơ gật đầu, lách sang một bên để lựa trứng, thực chất là để che khuất tầm mắt của Giang Hiện, thử đưa trứng bọ ngựa gian riêng của .

May mắn là trứng bọ ngựa, cũng giống như trứng gà ấp, tuy tương lai sẽ trở thành một sinh vật sống nhưng hiện tại thì , vì chúng thuận lợi thu gian.

Cô tránh những nơi ánh trăng chiếu tới, cẩn thận cất năm quả trứng bọ ngựa gian.

Trước khi hang bọ ngựa, để di chuyển cho gọn nhẹ, cô hề đeo bất kỳ cái túi nào.

Để qua mắt Giang Hiện, cô lấy từ trong gian một chiếc ba lô hai vai, loại thể gấp chỉ nhỏ bằng bàn tay. Sau khi mở , cô nhét thêm ít mút xốp cho phồng lên, đeo lên lưng.

Làm xong xuôi, cô bên cạnh Giang Hiện thì thấy đang đăm đăm về phía cái lỗ cô khoét lúc .

“Chỗ đó là ngõ cụt mà, cô... cô qua đó bằng cách nào?”

Nghe thắc mắc, Lâm Sơ thoáng hiểu : “Lúc nãy thấy qua đó ?”

Giang Hiện gật đầu lắc đầu.

Anh chỉ lớp vỏ trứng rỗng : “ trong , với trong hang tối om, rõ, chỉ cảm giác ở bên đó thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-330.html.]

Nói , ngừng một chút: “Cô vẫn cho cô qua đó bằng cách nào.”

dùng d.a.o khoét một cái lỗ.” Lâm Sơ trả lời ngắn gọn.

Nghe cô , Giang Hiện lập tức thẳng dậy, trông vẻ kích động, nhưng vẫn cố gắng kìm giọng xuống.

“Cô thể khoét tường mà kinh động đến lũ bọ ngựa ư!”

“Ừm, d.a.o của sắc lắm.” Lâm Sơ đáp qua loa, đồng thời lẳng lặng cởi đôi giày chống trượt chân , bằng đôi giày leo núi chức năng bật nhảy.

Ngay lúc thu thập trứng bọ ngựa, cô cũng âm thầm quan sát địa hình ở đây.

Bên cạnh là phòng nghỉ của bọ ngựa, một con bọ ngựa biến dị đang ngủ đông trong đó. Phía còn là kho chứa thức ăn cô rời . Bên trong tuy gì nguy hiểm nhưng cũng giống như phòng đẻ trứng mà họ đang ở, tất cả các lỗ hổng đều khoét ở cao.

Phần lớn những lỗ hổng đó chỉ dùng để thông khí, chỉ một cái là đủ lớn cho một chui qua.

Muốn rời khỏi đây, cô chỉ thể dùng sức bật của đôi giày, đưa Giang Hiện lên , theo .

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Đang lúc cô suy nghĩ xem dùng tư thế nào mới thể thuận lợi quăng Giang Hiện lên thì đột nhiên hỏi: “Vách của cái hang cũng là vật liệu cần nghiên cứu, thể mang một ít về ?”

Lâm Sơ: “... Được.”

chút may mắn vì Giang Hiện khi họ rời . Nếu , đợi đến lúc cô vất vả lắm mới đưa ngoài, hệ thống vì thiếu vật liệu nghiên cứu mà phán định nhiệm vụ thất bại, thì cô với ai bây giờ.

Giang Hiện chỉ cần một mảng là đủ.

Trước khi hành động, Lâm Sơ xác nhận với : “Còn vật liệu nào khác cần thu thập nữa ?”

“Không còn, còn, chỉ hai thứ đó thôi.”

Lâm Sơ nhẹ nhàng di chuyển đến cái lỗ mà khoét, trực tiếp gỡ nguyên mảng tường đó , lợi dụng chiếc ba lô vật che mắt thu gian.

Ngay khi cô xong, chuẩn đưa Giang Hiện thì đột nhiên thấy một tiếng động nhỏ.

Động tác của cô khựng , đầu về phía phát âm thanh.

“Soạt... soạt... soạt...”

Âm thanh mỗi lúc một lớn, mỗi lúc một gần.

Tiếng động phát từ phía cái lỗ cô gỡ.

Nơi đó là kho chứa thức ăn của một con bọ ngựa biến dị khác. Lúc Lâm Sơ về, cô lấp cái lỗ .

Và lúc , vách hang cô cắt rời, một vật nhọn màu xanh lục đang thò từ bên trong, chậm rãi di chuyển men theo đường cắt của Lâm Sơ.

Cái điệu bộ đó, trông như nó men theo vết cắt của cô để mở cái lỗ nữa!

Là con bọ ngựa biến dị ở hang bên cạnh!

Có lẽ vì cô lục lọi trong kho chứa của nó, đổi bố cục và mùi hương, khiến nó tỉnh giấc, và bây giờ nó đang theo mùi và tiếng động của cô để tìm đến.

Loading...