Thanh tiến độ lập tức nhảy vọt lên 91%.
Lâm Sơ lôi hết rương thưởng của , định bụng tranh thủ hai ngày rảnh rỗi để dọn dẹp và “bón” nốt cho gian, nhưng ánh mắt cô đột nhiên dừng ở hai thùng trữ nước bên cạnh.
Cô vốn 2 thùng. Sau đó lấy 1 thùng từ nơi trú ẩn của Đới Hướng Dương, hôm nay thu thêm 4 thùng từ chỗ của Du Thượng Thành. Cứ như , cô tổng cộng 7 chiếc thùng trữ nước loại 12 tấn.
Thùng trữ nước thực chất cũng là một dạng vật chứa gian.
Vậy nó thể trở thành “chất dinh dưỡng” để nâng cấp túi gấm nhỉ?
Cô nhớ trong gian của một chiếc thùng rỗng, liền lấy nó , tháo dỡ bộ lọc nước mà Du Thượng Thành lắp đó thử đưa nó gian nữa.
Lần , một thông báo thật sự hiện lên.
[Phát hiện vật phẩm thể hấp thụ khi quy đổi. Ký chủ xác nhận hấp thụ ?]
“Quy đổi?” Lâm Sơ đang định ấn xác nhận thì đột nhiên khựng vì hai chữ mới xuất hiện trong thông báo.
[Vật chứa chuyên dụng dung tích cố định, thể hấp thụ trực tiếp, cần trải qua quá trình chuyển đổi của hệ thống, do đó sẽ hao hụt.]
“Tỷ lệ hao hụt là bao nhiêu?” Trước khi xác nhận, Lâm Sơ rõ vấn đề . Nếu hao hụt quá nhiều, cô thà chờ thêm vài ngày, dùng giấy chép tạo thêm vài gian nữa còn hơn.
[Sau khi tính toán chính xác, vật chứa khi chuyển đổi sẽ hao hụt 25%.]
Một thùng trữ nước 12 tấn, tính theo mật độ tiêu chuẩn của nước thì 1 tấn bằng 1 mét khối. Vậy dung tích của nó là 12 mét khối. Trừ 25% hao hụt, vẫn còn 9 mét khối.
Vừa vặn đủ để kéo đầy thanh tiến độ chỉ trong một .
Lâm Sơ chọn xác nhận.
Rất nhanh, trong phần mô tả vật phẩm, thanh tiến độ nâng cấp túi gấm biến thành 100%.
[Vật phẩm đang trong quá trình nâng cấp, xin vui lòng chờ.]
Ngay khi thông báo hiện lên, gian túi gấm tạm thời khóa . Lâm Sơ chỉ thể thấy các vật phẩm bên trong chứ thể lấy chúng sử dụng.
May mắn là lâu , phần mô tả vật phẩm hiện lên đồng hồ đếm ngược.
00:59:59"
"Không gian cần một tiếng để tất nâng cấp.
Sau một hồi bận bịu, cuối cùng Lâm Sơ cũng thảnh thơi. Cô mặc kệ tiến độ nâng cấp gian, dang rộng hai tay, lún cả chiếc sofa êm ái.
Bé thú bông thấy , liền bám lớp vải sofa trèo lên. Thoáng cái, nó bò lên ghế, lạch bạch đôi chân ngắn cũn đến bên cạnh đầu Lâm Sơ.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Nhìn thấy nó, Lâm Sơ đưa tay xoa xoa đôi tai to và cái đầu nhỏ xíu của nó, chợt nhớ vẫn đặt tên cho tiểu quỷ .
Cô nghiêng đầu nghĩ ngợi một lúc: “Mi đến Tiểu Nhị, gọi mi là Tiểu Tam, thấy ?”
Bé thú bông Lâm Sơ đặt tên cho , liền vẫy vẫy đôi tai tỏ vẻ thấy, nhưng chẳng vẻ gì là góp ý.
Lâm Sơ thấy thế cũng để tâm. Cô tự thấy đặt tên dở tệ thật, nhưng cứ đặt theo thứ tự thì chắc cũng sai .
Cái tên định chốt hạ như thì ngoài sân bỗng vang lên giọng của Tiểu Nhị.
“Cà Chua Nhỏ, mi định đấy?!”
“Mi nhà hả? Không , chân mi bùn đất, nhà bẩn hết, Tiểu Nhị dọn dẹp mệt lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-297.html.]
Hình như Tiểu Nhị và Cà Chua Nhỏ đang xích mích với . Lâm Sơ bế bé thú bông lên bước ngoài, quả nhiên thấy Tiểu Nhị đang chặn ở cửa, còn cây cà chua cao cấp bên cạnh nó thì đang run rẩy cành lá, trông vẻ tức giận lắm.
Thấy Lâm Sơ tới, Tiểu Nhị lập tức cầu cứu.
Cô dùng ánh mắt trấn an nó, đó xổm xuống Cà Chua Nhỏ đang ở cửa.
Cà Chua Nhỏ dường như đang nôn nóng biểu đạt điều gì đó.
Khát nước?
Đói bụng?
Bị sâu bệnh?
Mỗi một phỏng đoán của Lâm Sơ đều nó dùng run rẩy để phủ nhận.
Mãi cho đến khi cô phát hiện Cà Chua Nhỏ đang dùng một cành cây khô chỉ bé thú bông tay .
Cô nhớ cuộc đối thoại giữa và bé thú bông khi Cà Chua Nhỏ ầm lên đòi nhà, chợt nảy một ý.
“Ý mi là, mi đến bé thú bông, nên mi mới là Tiểu Tam?”
Cà Chua Nhỏ ngừng run rẩy.
Lâm Sơ đoán đúng .
Cô bất giác tự kiểm điểm bản . Trước giờ cô bao giờ coi Cà Chua Nhỏ là một trong những “ tử” của , mà chỉ âm thầm xếp nó loại thực vật đặc biệt.
Xem bây giờ, Cà Chua Nhỏ suy nghĩ riêng về vị trí của trong cái nhà .
Lâm Sơ quyết định tôn trọng ý kiến của nó.
“Chủ nhân, nhưng mà Cá Đen Nhỏ đến còn sớm hơn Cà Chua Nhỏ nữa. Nếu xếp thứ tự, là Cá Đen Nhỏ gọi Tiểu Tam mới đúng.”
Nghe Tiểu Nhị , Lâm Sơ khỏi ngẩn .
Cô đúng là nghĩ nát óc cũng , cái tên “Tiểu Tam” thể gây một cuộc cạnh tranh khốc liệt đến thế.
Cơ mà…
“Tiểu Nhị, Cá Đen Nhỏ là giao cho mi nuôi, nó là tử của mi. Tên của nó do mi đặt, tham gia việc xếp hạng .”
Tiểu Nhị , vui đến mức nhảy cẫng lên tại chỗ mấy vòng.
“Tuyệt quá chủ nhân!” Nó nghiêng đầu suy nghĩ một lát, “Vậy gọi nó là Tiểu Hắc ạ?”
là gần mực thì đen, gần đèn thì rạng.
Đến cả cái tật đặt tên dở tệ mà Tiểu Nhị cũng học y chang cô.
Lâm Sơ vui vẻ đồng ý.
Thế là tên của cả nhà cứ mà quyết định.
Cá Đen Nhỏ Tiểu Nhị đặt tên là Tiểu Hắc.
Cà Chua Nhỏ theo thứ tự gọi là Tiểu Tam.