Còn nhiệm vụ hằng ngày của cô là nộp các mảnh t.h.i t.h.ể của hoặc động vật từng Hắc Phệ nuốt chửng.
Nếu Hắc Phệ nuốt ít , điểm kinh nghiệm từ nhiệm vụ hằng ngày của cô sẽ khó để đạt mức tối đa, thậm chí thể ảnh hưởng đến việc kích hoạt nhiệm vụ ẩn.
Và lũ lợn rừng chính là vật thế tuyệt vời mà cô nghĩ .
Thay vì đợi chúng chạy doanh trại gây thương vong, chi bằng tạm thời nhốt chúng trong hang núi, xem như nguồn lương thực dự trữ để mớm cho Hắc Phệ.
Mấy ngày nay, Lâm Sơ ngày nào cũng đến kiểm tra tình hình của lũ lợn rừng, đồng thời đặt thêm bẫy quanh đó với hy vọng bắt thêm vài con thú hoang khác.
Hai ngày đầu thu hoạch gì, nhưng hôm nay đến nơi, Lâm Sơ thấy tiếng động phát từ cái bẫy giăng.
Cô rảo bước nhanh hơn về phía cái bẫy, quả nhiên thấy lớp cỏ ngụy trang bên dấu hiệu sụt lún.
Lâm Sơ lật tấm t.h.ả.m cỏ lên, liền chạm một đôi mắt sáng lên tia lục quang bên .
Trong bẫy là một con sói xám gầy trơ cả xương.
Trên vách đá thẳng bốn phía của cái bẫy chi chít những vết cào dọc.
Cái hố cô đào sâu, con sói xám vốn đang đói lả, chắc hẳn nó cố gắng nhiều nhưng vẫn thể nhảy ngoài.
Nhìn thấy Lâm Sơ, đôi mắt con sói ánh lên tia lạnh lẽo.
Ngay giây , cô đậy tấm t.h.ả.m cỏ lên như cũ.
Đã bốn ngày bất kỳ tin tức gì về tung tích của Hắc Phệ, dù Lâm Sơ bình tĩnh đến thì lúc cũng khỏi sốt ruột.
Dù thì tổng thời gian của cô ở thế giới cũng chỉ ba mươi ngày, mà bây giờ trôi qua bảy ngày.
Nếu Hắc Phệ xuất hiện nữa, nhiệm vụ hằng ngày của cô sẽ trở nên đáng lo ngại.
Lâm Sơ quyết định chủ động thăm dò tung tích của Hắc Phệ.
Muốn tìm hiểu tung tích, đến nơi .
cả ba doanh trại đều cách nơi gần, tin tức, cô chỉ thể tìm những đội cứu viện đang nhiệm vụ ở bên ngoài.
Lâm Sơ trèo lên một đống đổ nát gần đó, lấy ống nhòm quan sát một lượt. Thành viên đội cứu viện thì chẳng thấy , ngược cô phát hiện hai đàn ông đang từ hướng doanh trại đỉnh núi xuống. Họ đang tiến thẳng về phía doanh trại công viên đầm lầy, cách vị trí hiện tại của cô chừng hai, ba cây .
Lâm Sơ cất ống nhòm, về phía con đường mà hai chắc chắn sẽ qua.
Ban đầu cô định đến hỏi thăm tình hình, nhưng khi đến gần, cuộc đối thoại của họ cũng dần lọt tai cô.
“Anh Sam, đội trưởng Thẩm dặn gần đây chúng tự ý ngoài, là về , chứ để đội trưởng Thẩm thì .”
“Không cái gì? Bà chỉ là một đội trưởng đội cứu viện, đến đây để phục vụ chúng . Chúng là nạn nhân, mà bây giờ đội cứu viện của bọn họ phát đồ ăn cho chúng . Không phát đồ ăn thì thôi , còn lãng phí nguồn điện quý giá để bật mấy cái đèn chiếu sáng ban đêm! Đây là trò hề !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-251.html.]
Cả hai đàn ông đều ở trần, một xăm trổ đầy cánh tay, còn thì đầu trọc. Dựa cuộc trò chuyện, khả năng cao họ là dân tị nạn ở doanh trại đỉnh núi.
Người đàn ông hình xăm ngập ngừng một lát khuyên: “Em việc chiếu sáng là để phòng ngừa chấn động cục bộ, đội trưởng Thẩm cũng là ý thôi.”
Gã đầu trọc liền phản bác: “Ý ? Mày xem lọt tai ? Chấn động cục bộ cái quái gì, giờ mày từng thấy bao giờ ? Bật đèn mà chống địa chấn ? Nói ngoài cho rụng răng!”
“Dù thì tao cũng ở cái doanh trại nữa. Doanh trại do đàn bà chủ thì chẳng tương lai. Thay vì trốn trong đó đồ ăn cạn kiệt từng ngày, thà tự ngoài săn bắt chút thú hoang còn hơn. Đợi tao kiếm đủ thức ăn, tao sẽ đến doanh trại ở công viên đầm lầy. Tao đội trưởng ở đó dân chủ hơn nhiều, lắng ý kiến của dân tị nạn.”
Gã đầu trọc dứt lời, đàn ông xăm trổ bên cạnh khỏi há hốc miệng: “Anh Sam, thật sự ở đỉnh núi nữa ? Em hôm qua đám thằng Đại Võ cũng lời đội trưởng Thẩm, tự ý ngoài tìm đồ, kết quả là đến giờ vẫn thấy về.”
Nghe , gã đầu trọc khịt mũi một tiếng: “Mày đừng ở đây doạ tao. Bọn nó chắc chắn cũng chạy sang doanh trại khác . Mày mà còn ở đây nhảm nữa thì cút về , tao dắt theo một thằng đàn bà lề mề.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Người đàn ông xăm trổ thế liền rụt cổ , dám thêm lời nào.
Lâm Sơ nấp đống đổ nát, lặng lẽ dõi theo bóng họ rời .
Cô vốn cho rằng những tị nạn đều quý mạng sống, khi tin các doanh trại khác gặp t.h.ả.m họa nghiêm trọng, họ hẳn sẽ ủng hộ việc chiếu sáng ban đêm để phòng chống địa chấn.
cô quên mất một điều, con chỉ tin những gì tận mắt thấy.
Doanh trại đỉnh núi và doanh trại công viên đầm lầy đều từng Hắc Phệ tấn công, họ sự kinh hoàng của con quái vật đó.
Chỉ thôi thì thể khiến họ tin phục , chỉ trải nghiệm thực sự, dùng sự thật đẫm m.á.u mới thể đổi lấy sự coi trọng của họ.
Xem việc ngoài dò la tin tức thể tạm gác . Trong một hai ngày tới, Hắc Phệ chắc chắn sẽ hành động.
Nhìn bóng hai đàn ông xa dần, Lâm Sơ suy nghĩ một lát cũng cất bước theo hướng họ rời .
Trước khi trời tối, Lâm Sơ đến một địa điểm cách doanh trại công viên đầm lầy một cây .
Cô tìm một đống phế liệu đủ để che giấu chiếc xe nhà của , khi đặt xe , cô liền bước trong.
Hai gã đàn ông mà cô bám theo suốt đường quả nhiên săn hai con thỏ hoang, mang theo chiến lợi phẩm tiến doanh trại công viên đầm lầy.
Đêm hôm đó, doanh trại sân vận động và doanh trại đỉnh núi vẫn sáng rực đèn pha, còn doanh trại công viên đầm lầy thì tắt đèn.
Chỉ một vài tị nạn tự phát thắp nến hoặc đèn năng lượng mặt trời rẻ tiền bên ngoài lều.
chút ánh sáng yếu ớt đó trong một khu doanh trại rộng lớn trông thật nhỏ bé và vô nghĩa.
Lâm Sơ bên cửa sổ, gương mặt chút cảm xúc chằm chằm khu doanh trại tối đen như mực cách đó xa.
Bồn tắm xi măng mới xây trong nhà vệ sinh vẫn khô hẳn, nên tối hôm đó khi vận động xong, Lâm Sơ chỉ thể sân tắm qua loa bằng nước lạnh.
Thời tiết bây giờ nóng nực, dù tắm nước lạnh cô cũng hề cảm thấy lạnh chút nào.
Tắm xong, Lâm Sơ bộ đồ bệnh nhân mà mặc một bộ đồ thể thao phần sờn cũ.