Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 250
Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:09:38
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh dứt lời, gian chìm im lặng.
Chuyện họ hề tự trải qua, nên quả thực khó tin đời sự việc kỳ quái đến . mục đích của tất cả khi đến đây đều giống : cứu trợ dân vùng thiên tai. Đội trưởng Quách cũng là một vai vế trong đội ngũ của họ, cố tình gây sự thì đúng là thể nào, chỉ là chuyện thật sự quá sức tưởng tượng.
Sau một hồi im lặng, lên tiếng phá vỡ bầu khí: “ cho rằng dù thế nào nữa, chúng cũng nên tăng cường phòng .”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Nói thì lắm! Một chuyện đầu đuôi, chẳng điềm báo gì thế , xem phòng kiểu gì?”
Người đề nghị lập tức cứng họng.
, phòng thế nào bây giờ?
Doanh trại của họ ở đỉnh núi, xung quanh công trình nào cao hơn. Những tị nạn chỉ ở trong lều và túi ngủ, thể di tản bất cứ lúc nào. Còn cần phòng thêm cái gì nữa?
Theo lời do đội trưởng Quách cử tới, mặt đất đột nhiên nứt toác, sụt lún cũng xảy trong chớp mắt, thậm chí còn biến mất một tiếng động mà chẳng rõ nguyên do.
Ngay cả nguyên nhân còn , thì phòng ?
lúc , tiếng bước chân vang lên bên ngoài, ngay đó, một cái đầu ló từ cửa lều.
“Đội trưởng Thẩm, một đàn ông chân thọt đến đây, là cách phòng chống động đất cục bộ.”
Mọi trong lều kinh ngạc .
Đội trưởng Thẩm lập tức bật dậy, vọng ngoài: “Mau mời đây!”
Người lính gãi đầu: “Đội trưởng, mất .”
Thấy cặp mày của đội trưởng Thẩm nhíu chặt , sắp nổi giận đến nơi, lính vội vàng lôi từ trong túi một mảnh giấy gấp gọn đưa tới.
“Trước khi , nhờ chuyển cái cho chị, đây là phương pháp phòng .”
Cách đó mười lăm cây , tại doanh trại cứu viện ở công viên đất ngập nước, ngày hôm cũng nhận một mảnh giấy tương tự.
Ngay trong đêm nhận thư, cả hai doanh trại đều sáng đèn.
Chứng kiến tất cả những điều , Lâm Sơ đang xắn tay áo, bận rộn ngớt trong sân nhỏ bí mật của , lòng vui như mở hội.
Phải công nhận, thế giới động đất quả thực là thiên đường cho những kẻ chuyên nhặt ve chai như cô. Đâu cũng là đống đổ nát, chỉ cần bới nhẹ một cái là ngay những vật phẩm hư hại tự nhiên.
Nhiều nhất đương nhiên là gạch ngói vỡ. Lâm Sơ tranh thủ lúc đưa tin, nhặt, gom mấy bao tải gạch vụn và xi măng rơi vãi. Điều khiến cô ngạc nhiên vui mừng là những mảnh gạch vụn từ cùng một công trình thể dùng chung dị năng “biến phế thành bảo”. Cứ như , cô thu hoạch ít gạch đỏ còn nguyên vẹn, thể dùng để xây một cái ao cá nhỏ trong sân mà cô lên kế hoạch từ .
Vì thợ lành nghề, Lâm Sơ tốn ít công sức mới xây xong hình dáng cơ bản của cái ao. Cô lấy tấm bạt chống thấm nhặt mấy hôm nay trong gian, trải lót bên trong lòng ao xây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-250.html.]
Những khối xi măng vỡ cô dùng dị năng nguyên chúng trở thành xi măng và cát vàng trộn. Sau vài mày mò thử nghiệm tỷ lệ, Lâm Sơ cuối cùng cũng trộn thành công vữa, trát lên thành ao xây, cố định luôn cả tấm bạt chống thấm bên trong để đảm bảo ao rò rỉ nước.
Sau khi trát xong xi măng, hình hài ban đầu của chiếc ao cá thành.
Lâm Sơ thẳng dậy, vươn vai vài cái cho đỡ mỏi. Đứng bên cạnh phụ giúp cô, “Tiểu Nhị” hào hứng vỗ tay bôm bốp.
“Tuyệt quá, cuối cùng Tiểu Hắc cũng thế giới nhỏ của riêng !”
Thấy Tiểu Nhị vui vẻ như , nụ môi Lâm Sơ càng thêm rạng rỡ. Nếu cuộc sống thể cứ bình yên trôi qua thế , thì cũng là một loại hưởng thụ.
Ngày hôm , khi xi măng khô , cô dùng những viên sỏi cuội nhặt để trang trí cho ao cá. Bên ngoài vẫn gió êm sóng lặng.
Nhân đà , Lâm Sơ xây luôn cả bồn tắm trong nhà, đó dùng thuật ngụy trang biến thành phụ nữ trung niên trong thế giới tận thế zombie. Kể từ ngày phát hiện gã đàn ông cao gầy cùng xuyên với đang tìm kiếm tung tích của , cô bao giờ dùng bộ mặt thật khi rời khỏi nơi ẩn náu.
Vị trí hiện tại của cô ở trung tâm của ba doanh trại cứu viện, địa thế khá cao, cách mỗi doanh trại chỉ năm cây . Chỉ cần đỉnh một đống đổ nát gần đó, cô thể dùng ống nhòm quan sát tình hình của cả ba nơi.
Lâm Sơ theo lệ thường quan sát xong tình hình ba doanh trại, xác nhận gì bất thường mới nhảy xuống khỏi đống đổ nát, thu chiếc xe dã ngoại, về phía chân núi cách đó xa.
Cô thẳng tới một khu phế tích ngổn ngang những tảng đá lớn chân núi. Nơi cách điểm đỗ xe của cô chỉ năm trăm mét, cách đến ba doanh trại cũng gần như tương đương. Hiện tại, đội trưởng của cả ba doanh trại đều lệnh cấm tị nạn ngoài, còn đội cứu viện thì lật tung cả khu lên . Họ còn nhiều việc , trừ phi tình huống đặc biệt, họ sẽ đây nữa.
Nói cách khác, trong tình hình bình thường, sẽ ai khác xuất hiện ở nơi .
Lâm Sơ cũng chỉ tình cờ phát hiện một hang động ở đây hai ngày khi tìm chỗ dừng chân. Sau khi dùng gian dọn dẹp những tảng đá vụn chắn cửa hang, cô phát hiện nơi vốn là một nhà hàng trong hang động, chủ yếu bán trải nghiệm ăn uống trong một gian độc đáo.
Những kẹt bên trong đều đội cứu viện đưa , chỉ còn trang thiết của nhà hàng và một ít thức ăn ôi thiu.
Trớ trêu , đây chính là những thứ Lâm Sơ thích nhất.
Bây giờ đang trong thời buổi thiếu thốn, bất cứ thứ gì ăn , dù là đội cứu viện tị nạn bình thường cũng sẽ bỏ qua. những món ăn thối rữa , dù họ đến mấy cũng thể biến chúng thành đồ ăn .
Chỉ Lâm Sơ mới .
À, và lẽ một vài loài thú hoang cũng sẽ thích chúng.
Sau trận động đất, thế giới trở nên hỗn loạn. Những loài thú hoang vốn sống yên với con cũng vì môi trường trong núi đổi mà lũ lượt kéo ngoài kiếm ăn. Lần đầu tiên hang động nhặt đồ, Lâm Sơ đụng một bầy lợn rừng.
Nếu là thường, lẽ trở thành bữa lót cho chúng, nhưng Lâm Sơ vô cùng bình tĩnh thu những thứ cần gian, đó đạp mạnh một chân vách hang.
Khi bầy lợn rừng kịp phản ứng, cô ở ngoài hang từ lúc nào. Chúng định đuổi theo, nhưng cô dùng những tảng đá thu gian chặn kín lối .
Cũng chính bầy lợn rừng cho cô một vài ý tưởng mới."
"Cả ba doanh trại đều nhận cách đối phó với Hắc Phệ từ cô.
Nếu họ tin lời cô , thương vong chắc chắn sẽ giảm đáng kể.