Trong khi đó, cách đó chỉ vài trăm mét, Lâm Sơ đang đội chiếc mũ của Giang Đại, xuống bãi đậu xe và thu gọn chiếc xe .
Dựa kinh nghiệm nhiệm vụ của , cô đoán chắc rằng những sinh vật kỳ lạ như Hắc phệ chỉ một con.
Theo những thông tin cô nắm , trận động đất ở đây mới bùng phát hai tháng, trong khi động đất phạm vi thế giới chỉ bắt đầu một tháng.
Rất khả năng Hắc phệ là một loài mới xuất hiện gần đây, chúng kịp gây hỗn loạn diện rộng nên chỉ mới con phát hiện.
Rõ ràng là những trong doanh trại cứu hộ hiện tại hề cách đối phó với chúng.
Thực , đối với Lâm Sơ, cách nhanh nhất để cày điểm chính là dụ Hắc phệ đến, để chúng tiêu diệt bộ trong doanh trại, đó cô sẽ tay kết liễu chúng. Như , cô thể thu thập một lượng lớn mảnh vỡ cần thiết cho nhiệm vụ hàng ngày chỉ trong một .
nguyên tắc của cô là tuyệt đối lợi dụng mạng sống của thường trong thế giới nhiệm vụ để cày điểm.
Cô đấng cứu thế, cũng ý định hy sinh bản để bảo vệ tất cả trong doanh trại.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Lựa chọn của cô là, trong khi tự bảo vệ , sẽ cung cấp cho họ thông tin cần thiết.
Còn việc thể cứu bao nhiêu , phụ thuộc thực lực của chính họ.
Tuy quyết định như , nhưng Lâm Sơ chọn cách trực tiếp đến gặp đội cứu hộ đang điều tra tại đống đổ nát nơi cô chiến đấu với Hắc phệ, gặp mặt vị đội trưởng mặt chữ điền .
Cô vòng qua đội cứu hộ đang tìm kiếm, bộ gần hai cây để đến cổng doanh trại.
Doanh trại cứu hộ hôm qua còn ngăn nắp với những dãy lều thẳng tắp, giờ đây chỉ thấy một khung cảnh hỗn loạn. Vô căn lều xiêu vẹo, đổ rạp mặt đất, ai kịp dọn dẹp.
Khu sân vận động vốn khá sạch sẽ giờ chằng chịt những vết nứt đen ngòm.
Bên cạnh những khe nứt, vài sống sót đang bệt xuống đất, ánh mắt họ đờ đẫn, vô hồn. Thỉnh thoảng, họ gọi tên trong tuyệt vọng.
Trông họ chẳng khác gì Tôn Vũ Đồng của ngày hôm qua.
Hôm nay, hai tình nguyện viên trẻ tuổi vẫn đang túc trực, trong đó cô gái tiếp đón Lâm Sơ ngày .
Trông cô vẻ mệt mỏi, tâm trí như đang lơ lửng ở đó. Mãi đến khi Lâm Sơ bước đến lều tiếp đón, cô mới giật hồn.
“A, Giang... là .”
Cô gái gãi đầu, dường như nhớ ngay tên của , vội lật sổ đăng ký tìm.
Lâm Sơ giơ tay ngăn : “Không cần phiền phức , đến tìm đội trưởng.”
Nữ tình nguyện viên ngơ ngác một lúc, vẫn hiểu . Người tình nguyện viên nam bên cạnh bèn lên tiếng hỏi: “Anh tìm Quách đội trưởng của đội cứu hộ chúng ?”
Lâm Sơ khua tay miêu tả dáng vẻ của vị đội trưởng mặt chữ điền.
Lúc cô gái mới hiểu , gật đầu xác nhận: “ , đó chính là Quách đội trưởng, nhưng mà...”
Cô tỏ vẻ khó xử, Lâm Sơ: “Quách đội trưởng ngoài , chúng cũng khi nào về. Hay là cứ về lều nghỉ ngơi , khi nào đội trưởng về, chúng sẽ báo cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-248.html.]
Lâm Sơ lắc đầu, rút từ trong túi một lá thư gấp đưa cho cô gái: “Không , chỉ gửi một vài thông tin về trận động đất, tất cả đều trong , phiền cô chuyển giúp cho Quách đội trưởng.”
Nữ tình nguyện viên nhận lấy lá thư, vẻ mặt chút ngơ ngác. Lâm Sơ bèn cố ý dặn dò thêm: “Nội dung quan trọng, nhất định giao tận tay Quách đội trưởng.”
Nghe , cả hai tình nguyện viên đều trở nên nghiêm túc.
“Anh yên tâm, chúng nhất định sẽ chuyển tận tay.”
Lúc Lâm Sơ mới gật đầu, hỏi tiếp: “ hỏi đường đến các doanh trại khác gần đây.”
Thấy hai vẻ thắc mắc, Lâm Sơ giải thích: “ cũng chuyện tương tự tìm đội trưởng của họ.”
Nghe , hai tình nguyện viên tỏ lòng kính nể. Chàng trai lập tức lấy một tờ giấy trắng, vẽ sơ đồ vị trí hai doanh trại cứu hộ gần đó đưa cho cô.
“Anh cứ theo bản đồ nhé. mà, do trận động đất , nhiều nơi thành đống đổ nát nên bản đồ thể còn chính xác .” Anh ngượng ngùng .
Lâm Sơ nhận lấy bản đồ, liếc qua. Tuy nét vẽ khá thô sơ, nhưng đó đ.á.n.h dấu chi tiết những địa điểm quan trọng, thể thấy vẽ tâm.
“Cảm ơn , thế là đủ .” Nói đến đây, cô dừng một chút, dặn họ thêm nữa về việc giao thư tận tay Quách đội trưởng.
Sau khi nhận lời hứa chắc chắn, Lâm Sơ mới rời .
Nữ tình nguyện viên cầm lá thư trong tay, theo bóng lưng tập tễnh của đàn ông, bất giác lẩm bẩm: “Sao em cứ cảm giác là Quách đội trưởng ở đây nhỉ.”
Chàng trai bên cạnh lắc đầu: “Chúng chỉ cần thành nhiệm vụ giao là , đừng nghĩ nhiều gì.”
Lời dứt, họ thấy một bóng cao gầy bước lều tiếp đón.
“Chào hai bạn, cho hỏi, hai ngày nay một cô gái tóc ngắn, cao tới một mét bảy đến đây ? Cô là bạn , chúng lạc mất .”
"Ngay khi bóng cao gầy lướt qua để lều tiếp đón, Lâm Sơ nhận .
Thân ảnh đó trông quen thuộc vô cùng. Lâm Sơ cố nén ham thêm vài , vờ khập khiễng lê bước về phía xa.
Từng lời của gã đàn ông đó lọt tai cô sót một chữ, nhưng Lâm Sơ hề dừng , vẫn tiếp tục bước con đường của .
Giọng của nam tình nguyện viên vang lên: “Một cô gái tóc ngắn ạ? Hình như là , nhưng mà mấy ngày nay lúc nào cũng là ca trực của bọn . Bạn của tên là gì, để tra giúp xem.”
Gã đàn ông cao gầy trầm ngâm một lát: “Bạn tính tình kỳ quặc, cô thích dùng tên thật. Mấy cái tên cô đặt cũng kiểu trời đất, là các cho xem danh sách đăng ký , nhận .”
Trại cứu viện thường xuyên gặp những trường hợp thất lạc , bạn bè nên đến tìm cũng đếm xuể. Hai tình nguyện viên nghĩ nhiều, bèn đưa danh sách đăng ký bàn cho gã.
“Đây, hai trang là danh sách đăng ký mấy ngày gần đây, xem bạn của .”
Lâm Sơ hơn chục bước mới thấy tiếng gã đàn ông khẽ thở dài: “Hình như , cảm ơn các .”
“Có lẽ bạn của đến trại khác , cũng đừng quá lo lắng.” Hai tình nguyện viên lên tiếng an ủi theo thông lệ.