[Vật phẩm: Giày Leo Núi Bật Nhảy]
[Độ hiếm: A]
[Mô tả: Sau khi mang , chỉ cần dậm chân là thể bật cao 5 mét. Là bảo bối của dân leo núi chuyên nghiệp.]
Tuy thêm thuộc tính phụ nào, nhưng khả năng bật nhảy 5 mét cực kỳ hợp ý Lâm Sơ.
Với sức mạnh cơ thể hiện tại, cô lấy đà thể nhảy cao 2 mét. Có thêm đôi giày hỗ trợ, cô thể nhảy cao tới 5 mét.
Sau nếu gặp tình huống đột ngột rơi xuống khe nứt như hôm nay, cô cũng thể dựa dây móc và vách đá để mượn lực, thoát ngoài với tốc độ nhanh hơn nhiều.
là bảo bối của dân leo núi.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Lâm Sơ mang giày sân nhảy thử tại chỗ. khi bật lên độ cao 3 mét, ngay lúc ngang bằng với mái che của nơi ẩn náu, cô một lực vô hình đập ngược trở xuống.
Đây lẽ là lớp kết giới bảo vệ.
Lâm Sơ ngước lên lớp màng trong suốt va . Những gợn sóng lan vài vòng nhanh chóng trở tĩnh lặng.
Dù thể bật hết cỡ, Lâm Sơ cũng thấy uy lực của đôi giày .
Trong sân nóng nực, Lâm Sơ đang định phòng cho mát thì thấy bên ngoài hình như động tĩnh.
Tiếng của Tiểu Nhị cũng đồng thời vang lên: “Chủ nhân, mau kìa, !”
Nghe , Lâm Sơ lập tức phòng, qua cửa sổ của phòng sinh hoạt. Nơi ẩn náu của cô đặt trong nhà vệ sinh của chiếc xe RV, nên tầm từ đây cũng chính là qua cửa sổ nhà vệ sinh xe.
Quả nhiên, cách chiếc xe năm, sáu mươi mét, một nhóm đang lấp ló xuất hiện. Họ ngó xung quanh, thỉnh thoảng vạch cỏ xem xét, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Chiếc xe của cô tuy bật chế độ ngụy trang nhưng cũng vô hình. Với kiểu tìm kiếm bỏ sót bất kỳ ngóc ngách nào của họ, chẳng mấy chốc họ sẽ phát hiện chiếc xe đang giấu tán cây .
Khu vực thành đống đổ nát trận động đất, một chiếc xe khó thể lái đây trừ khi nó đỗ sẵn từ . Hơn nữa, xe của cô trông hề một vết xước, chẳng giống chút nào với thứ trải qua một trận động đất kinh hoàng.
Lâm Sơ nhanh chóng quyết định. Cô chạy sân vốc hai nắm đất bôi lên để ngụy trang, rời khỏi nơi ẩn náu, tiện tay đeo một chiếc ba lô lên lưng xuống xe, đồng thời thu chiếc xe gian.
Lúc , trông cô khác gì một cô gái đơn độc đang tìm nơi trú chân trong khu vực t.h.ả.m họa.
“Anh Đỗ, tìm đến tận đây mà vẫn thấy một bóng . Anh xem mấy thằng nhóc ranh trời cao đất dày rốt cuộc chạy ?”
Cả nhóm đều đội mũ bảo hộ, tay cầm gậy dài vạch lá tìm đường.
Người đàn ông gọi là “ Đỗ” chính là đầu, vẻ mặt tuy cũng sốt ruột nhưng vẫn điềm tĩnh hơn những khác. Nghe thấy câu hỏi, hai đứa trẻ đang ở giữa đội.
“Vũ Đồng, Vũ Hiên, hai đứa nghĩ kỹ xem, khi trai các em gì?”
“Anh trai em chẳng gì cả!” Cậu bé trông đến mười tuổi đảo mắt láu lỉnh, dối chớp mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-227.html.]
Cô chị trông lớn hơn, mười ba, mười bốn tuổi, vẻ mặt đầy khó xử. Cô bé hé miệng định gì đó thì em trai bên cạnh kéo tay .
Anh Đỗ thấy thì nhíu mày.
“Vũ Đồng, em nghĩ cho kỹ . Chúng cứ tìm thế chẳng khác nào mò kim đáy bể. Em là còn nhiều đang chờ chúng đến cứu. Nếu các em thật, hôm nay mà tìm thì ngày mai chúng đành tạm gác việc tìm kiếm trai các em.”
Cô bé , sốt ruột đến mức dậm chân, đang định lên tiếng thì một trong đội reo lên: “Đội trưởng, mau kìa, ở đằng !”
Mắt sáng lên, lập tức chạy về hướng đó chỉ.
Thế nhưng khi đến gần, họ thất vọng vì chỉ một , còn là một cô gái trẻ.
Hai chị em giấu vẻ hụt hẫng, nhưng sáu còn vẫn giữ vẻ mặt bình thường.
Anh Đỗ đầu nở một nụ thiện với Lâm Sơ: “Chào cô, là Đỗ Phong, tiểu đội trưởng của phân đội 25 thuộc đội cứu hộ Mây Trắng. Xin hỏi cô cần giúp đỡ ?”
Một cô gái đeo ba lô một trong khu vực t.h.ả.m họa, trông đúng là vẻ cần giúp đỡ thật.
Lâm Sơ lắc đầu: “Cảm ơn các , vẫn .”
Đỗ Phong thấy quần áo cô tuy bẩn nhưng vẫn còn nguyên vẹn, cô dối. Anh nhớ nhiệm vụ của , bèn hỏi tiếp: “Vậy cô thấy ba thanh niên nào, chừng hai mươi tuổi, cũng đội mũ bảo hộ giống chúng ?”
"Kể từ khi đưa tới thế giới động đất , ngoài bốn cùng nhiệm vụ, Lâm Sơ chỉ mới gặp đội cứu hộ tám mắt. Cô từng thấy bất kỳ ai khác.
Thấy cô lắc đầu, mấy kìm mà thở dài.
Vài ánh mắt dò xét dừng Lâm Sơ.
Trong lúc họ đ.á.n.h giá cô, Lâm Sơ cũng đang quan sát bọn họ.
Ngoài hai chị em , sáu còn đều mặc đồng phục cứu hộ màu xanh trắng. Trông họ tuy lấm lem bùn đất nhưng hề vẻ hoảng loạn sợ hãi, ngay cả hai chị em cũng .
theo kinh nghiệm của Lâm Sơ, trận rung chuyển trời long đất lở mà cô trải qua ít nhất cũng là động đất cấp 8, những lý nào bình tĩnh đến .
Chẳng lẽ động đất nhiều nên họ quen , là... còn nguyên nhân nào khác?
Lâm Sơ còn đang suy tư, Đỗ Phong, đội trưởng đội cứu hộ, lên tiếng: “Cô bé, nơi cây cối rậm rạp, địa hình phức tạp, nếu rung chấn sẽ khó chạy. Hơn nữa động đất, nhiều động vật hoang dã chạy ngoài kiếm ăn, một em trong khu vực nguy hiểm lắm.”
“Khu trại của chúng ở sân vận động ngoài trời, cách đây năm cây . Ở đó vẫn còn vài đất trống để dựng lều, em thể đến đó ở cùng .”
Lâm Sơ đang định từ chối thì chen : “Anh Đỗ, là đưa cô bé cùng luôn . Để em tự , dọc đường là khe nứt với đống đổ nát, sơ sẩy một cái là gặp chuyện ngay.”
Mọi đổ dồn ánh mắt về phía Lâm Sơ, nhưng cô chỉ lắc đầu: “Không cần ạ, em thể tự .”
Đỗ Phong lập tức quyết định: “Bọn còn tìm , nếu em tự thì quá. Anh sẽ vẽ bản đồ đường cho em.”
Cuối cùng, Đỗ Phong vẽ cho Lâm Sơ một tấm bản đồ chỉ đường đến khu trại, dặn dò cô cẩn thận, tiện miệng thêm: “Dạo dư chấn nhiều, đường là gạch đá đổ nát, em cẩn thận đá lở đấy.”