“Rau diếp hái bốn lứa ạ, đều đóng gói trong túi mà chủ nhân để và cất trong tủ .”
“Cải thìa thu hoạch một , sắp tới thể thu hoạch thứ hai.”
“Hẹ cắt hai lứa.”
Ánh mắt Lâm Sơ chuyển sang cây cà chua gần đó.
Thân cây cà chua phần lớn trụi lá, chỉ còn vài quả cà chua hồng phớt lơ thơ treo cành khô.
Tiểu Nhị giải thích bên cạnh: “Cà chua lớn to đỏ, Tiểu Nhị hái hết những quả đỏ mọng cất tủ ạ.”
Lâm Sơ cực kỳ hài lòng với báo cáo của Tiểu Nhị. Cô bếp xem thử, bên trong là chiếc máy bán hàng tự động mà cô thu ở thế giới zombie.
Chiếc máy thêm chức năng mới nào, hiện tại cô dùng như một cái tủ lạnh.
Từ khi nhà bếp, cô liền đặt chiếc máy ở đây, hàng ngày thể dùng để ướp lạnh đồ uống hoặc rau củ quả.
Nhìn thấy các loại rau củ xếp ngay ngắn trong máy bán hàng, sự hài lòng của Lâm Sơ đối với máy Tiểu Nhị đạt đến đỉnh điểm.
lúc , cô đột nhiên nhớ điều gì đó. Cô vòng trở sân, tìm kiếm một vòng, nhưng thấy cây cà chua cao cấp nữa."
"Lâm Sơ chút thắc mắc, “Cái cây cà chua chạy của nhỉ?”
Chẳng lẽ nó nhân lúc cô nhà, tự bỏ ?
Hay là...
Ánh mắt Lâm Sơ dời sang cái thùng đặt cạnh bồn tắm lớn.
Lẽ nào cây cà chua non c.h.ế.t , Tiểu Nhị đem ủ phân ?
Ý nghĩ lóe lên, cô cảm nhận phía lưng tiếng động sột soạt.
Lâm Sơ đầu , chỉ thấy một nhánh cà chua đang run rẩy thò từ phía túi trồng khoai tây giá.
Dường như Lâm Sơ đang tìm , nó cẩn thận rút bộ rễ khỏi túi đất, rũ gần hết cành lá xuống, nhích từng chút, từng chút một đến mặt cô.
Hầu hết những quả cà chua nó biến mất, chỉ còn sót ba trái nhỏ vẫn còn xanh non. Lúc , ba quả nhỏ đang nó dùng cành lá che chắn cẩn thận, trông hệt như gà xòe cánh bảo vệ con, dường như đang đề phòng ai đó.
Vì cây cà chua tuy ý thức nhưng , Lâm Sơ đành sang Tiểu Nhị với ánh mắt dò hỏi.
“Nó cho Tiểu Nhị hái cà chua. Tiểu Nhị hái một quả là nó giận dỗi trốn luôn ạ.”
“Rất nhiều quả cà chua vỡ, tự rụng xuống đất, nước đỏ chảy lênh láng, nên Tiểu Nhị đành đem ủ phân.”
Lúc những lời , giọng Tiểu Nhị càng lúc càng nhỏ, đầu cũng cúi gằm xuống.
Nó là đúng sai, liệu chủ nhân trách nó trông chừng cẩn thận cây cà chua ?
Lâm Sơ cây cà chua đang trốn chân và Tiểu Nhị đang cúi đầu, trong lòng mường tượng bộ câu chuyện.
Tiểu Nhị chỉ răm rắp theo lệnh của cô, hái những loại rau quả chín để cất tủ lạnh. cây cà chua Tiểu Nhị hái quả của nó, thế nên khi hái một liền trốn . Sau đó, cà chua chín quá lứa, tự rụng khỏi cành, rơi xuống đất vỡ nát. Để lãng phí, Tiểu Nhị đành đem chúng ủ phân.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Rõ ràng Tiểu Nhị gì sai, nhưng tại cây cà chua hái quả nhỉ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-218.html.]
Lâm Sơ xổm xuống, cố gắng thẳng cây cà chua, dù cô cũng chẳng mắt của nó ở .
“Tại em để Tiểu Nhị hái những quả chín xuống ?”
Cây cà chua dường như hiểu câu hỏi của Lâm Sơ. Cành chính đang rũ xuống của nó từ từ vươn thẳng lên, một nhánh nhỏ vươn , khẽ chạm tay cô.
Lâm Sơ nghiêng đầu suy nghĩ vài giây hỏi: “Ý em là, em để dành cho chị hái ?”
Mấy chiếc lá cành chính lập tức rung rung lên xuống, trông y hệt đang gật đầu lia lịa.
Lâm Sơ khỏi bật .
Cô cố gắng giải thích với nó: “Chị thường xuyên ngoài nhiệm vụ, những lúc chị nhà thì cứ để Tiểu Nhị hái cà chua nhé. Lần đừng từ chối nó nữa, ?”
Cây cà chua phản ứng gì.
Lâm Sơ đành tiếp tục dỗ dành: “Em xem, chị về muộn, cà chua đều chín rục hết cả, chị chẳng nếm quả nào. nếu em để Tiểu Nhị hái xuống, đợi chị về là thể thưởng thức hương vị thơm ngon của chúng .”
Cành cây khẽ nghiêng nghiêng, dường như đang đăm chiêu suy nghĩ.
Lâm Sơ vẫn im đất, kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của nó.
Một lát , cành lá của cây cà chua khẽ động, những chiếc lá đang che chắn cho mấy quả non cũng từ từ mở .
Thấy nó đồng ý, Lâm Sơ liền mỉm khen ngợi: “Phiên Phiên ngoan quá, thật hiểu chuyện.”
Nghe thấy biệt danh riêng, Phiên Phiên lập tức vui vẻ rung rinh bộ cành lá, quét sạch vẻ ủ rũ héo hon lúc nãy.
Một lúc , nó như chợt nhớ điều gì, dùng hai nhánh cây kéo lấy gấu áo Lâm Sơ, còn một nhánh khác thì chỉ về phía nhà bếp.
Lâm Sơ khó hiểu, liếc bếp.
Thấy cô vẫn hiểu ý , Phiên Phiên chỉ Tiểu Nhị, chỉ bếp.
Lần thì Lâm Sơ hiểu.
“Có em , Tiểu Nhị hái một quả của em và cất trong bếp đúng ?”
Nghe Lâm Sơ trúng phóc ý , Phiên Phiên lập tức rung rinh để tỏ vẻ đồng tình.
Lâm Sơ bước bếp, tìm thấy một quả cà chua to và đỏ mọng nhất giữa một đống cà chua trong tủ lạnh.
Cô cầm quả cà chua sân hỏi Phiên Phiên: “Có quả ?”
Cây cà chua lập tức rung cành lá lên xuống.
Lâm Sơ khen nó vài câu, đó bếp rửa sạch quả cà chua đưa lên miệng c.ắ.n một miếng.
Vị chua ngọt tươi mát tức thì bung tỏa trong khoang miệng.
Quả hổ là cà chua trồng từ cây giống cao cấp.
Nghĩ đến những quả chín nẫu đem ủ phân, Lâm Sơ khỏi tiếc hùi hụi. May mà Phiên Phiên cô dỗ dành xong, sẽ xảy chuyện lãng phí như nữa.