Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:08:24
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Sơ sắp rời nên cũng chẳng bận tâm khác nghĩ gì. Hơn nữa, cô ở thế giới nhiệm vụ gần ba tháng, bữa ăn cũng khá đơn điệu, quanh quẩn chỉ cơm trắng với rau xào, sủi cảo tự gói, hoặc đồ ăn nhanh tìm từ trạm chuyển phát đó. Vì , cô đặc biệt hứng thú với những món ăn độc đáo .

Ngoài mấy món đặc sản kể , Lâm Sơ còn dùng 10 điểm cống hiến để đổi lấy 20 cái bánh nướng.

Dù ăn nhiều ngày và đều nhận xét loại bánh khá bình thường, nhưng hiểu thấy nó hợp khẩu vị của một cách lạ lùng.

Chào tạm biệt Dương Thiên Thiên và Chu Nhược Tình, Lâm Sơ về phía ký túc xá của tiến sĩ Kiều.

Đích tiến sĩ Kiều là mở cửa cho cô.

Vừa cửa, Lâm Sơ liền nhận nơi ở của Bàng Soái dọn dẹp sạch sẽ. Chăn đệm giường còn, cốc nước và những vật dụng cá nhân bàn cũng biến mất.

Anh rời sớm hơn cô hai ngày, ngoài phát t.h.u.ố.c cứu , ý định về nữa.

Thấy ánh mắt của Lâm Sơ, tiến sĩ Kiều giải thích: “ chuyện riêng với cô, nên để thằng nhóc Bàng Soái .”

Nói đến đây, tiến sĩ Kiều lấy từ trong túi áo một vật nhỏ bằng vải dệt màu da và đưa cho cô.

Lâm Sơ chăm chú một lúc mới nhận đó là một chiếc băng đeo cổ tay. vội đưa tay nhận, mà tiến sĩ Kiều với ánh mắt khó hiểu.

Thấy , bà liền nhét vật đó tay cô.

“Cảm ơn cô hôm qua cho xem hình ảnh cảnh báo nguy hiểm. quyết định sẽ ở để thành nhiệm vụ tiếp theo, coi như đây là quà cảm ơn của .”

Ngay khi chiếc băng đeo đặt tay, thông tin về vật phẩm cũng hiện lên trong đầu Lâm Sơ.

[Vật phẩm: Băng Đeo Bảo Mệnh

Độ hiếm: A

Mô tả: Sau khi đeo, thể giúp dùng chuyển dời một tổn thương chí mạng sang bộ phận khác cơ thể.

Số sử dụng: 1]

Thấy đây là một vật phẩm giới hạn sử dụng, Lâm Sơ tài nào lời từ chối . Những vật phẩm như thế sức hấp dẫn cực lớn đối với cô.

Lâm Sơ cảm ơn tiến sĩ Kiều.

Bà lắc đầu : “Là cảm ơn cô mới đúng.”

“Nếu cô cho bọn ký sinh tiến hóa nhanh đến mức nào, lẽ hôm nay rời khỏi thế giới băng giá .”

Một thoáng nghi hoặc lướt qua trong đầu Lâm Sơ. Theo logic thông thường, thế giới càng nguy hiểm thì sẽ càng rời , nhưng tiến sĩ Kiều ngược .

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của bà, Lâm Sơ dường như hiểu phần nào lý do bà chọn ở .

“Tiến sĩ thật là tấm lòng cao cả.”

Nghe , tiến sĩ Kiều chỉ lắc đầu. Trong nụ của bà, Lâm Sơ nhận một nỗi lo lắng đầy trăn trở.

Tiến sĩ Kiều nhận vẻ băn khoăn mặt Lâm Sơ, bà mỉm nhẹ nhàng hỏi: “Cô những thế giới nhiệm vụ của chúng từ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-216.html.]

Lâm Sơ suy nghĩ một lát đáp: “Những thế giới ... đều là thế giới thật, ạ?”

Tiến sĩ Kiều tán thưởng gật đầu: “ . Những thế giới cũng giống như thế giới nguyên bản của chúng , đều là những thế giới thật. Chỉ hai tháng thôi, thế giới băng giá vẫn còn là một nơi hòa bình và yên .”

“Sau khi thành nhiệm vụ ngày hôm qua, mới , lý do kẹt ở đây là vì ‘ thực thi nhiệm vụ của thế giới ’.”

Tiến sĩ Kiều nhấn mạnh là ‘ thực thi nhiệm vụ của thế giới ’, chứ thực thi nhiệm vụ đến thế giới ’.

Lâm Sơ ngẫm nghĩ cách dùng từ của bà, một suy đoán chợt lóe lên trong đầu: “Ý của ngài là... thế giới cũng từng đưa đến Vô Hạn Tận Thế và trở thành thực thi nhiệm vụ?”

Tiến sĩ Kiều gật đầu: “Người thực thi nhiệm vụ đó mạnh. Khi thế giới của sắp đối mặt với tận thế, dùng một thủ đoạn đặc biệt để biến nơi thành một thế giới nghỉ dưỡng.”

“Thay vì phận đưa đẩy đến đây,倒 bằng là kỹ năng thiên phú của lọt mắt xanh của . Anh cố tình đưa tới đây, hy vọng thể giúp quê hương của giải quyết cơn khủng hoảng .”

Nghe đến đây, Lâm Sơ khẽ nhíu mày: “Bị khác cố tình thao túng như , ngài tức giận ?”

Tiến sĩ Kiều : “Sao chứ, lúc mới chuyện hôm qua tức giận lắm.”

cơn giận, bà nghĩ về mục đích của khi bước chân Vô Hạn Tận Thế. Bà tự hỏi, nếu một ngày nào đó, thế giới nguyên bản của cũng rơi cảnh tương tự, và bà cũng tìm một thực thi nhiệm vụ thể cứu lấy nó, liệu bà điều tương tự .

Câu trả lời là, .

Với tốc độ tiến hóa của bọn ký sinh ở thế giới , e rằng sẽ ngày bộ nhân loại diệt vong, và thế giới sẽ sự khống chế của chúng.

nếu bà ở và cố gắng hết sức, thể giúp nhân loại nơi đây giành quyền kiểm soát.

Hơn nữa, kể cả khi bà nhận nhiệm vụ mà cuối cùng vẫn bất lực, thể xoay chuyển tình thế, bà vẫn thể chọn từ bỏ nhiệm vụ để rời khỏi đây.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

, bà nguyện ý ở thử một .

Sau khi cáo biệt tiến sĩ Kiều, Lâm Sơ mang theo tâm trạng nặng trĩu về phía điểm tập kết."

"Gần đây, ngày càng nhiều quân nhân tìm đến khu tị nạn Hải Thành.

Nhờ thêm nhân lực, khu tị nạn thể cử ngoài nhiệm vụ. Mục đích thứ nhất là để giải cứu thêm nhiều sống sót, thứ hai là để truy tìm tung tích của những kẻ ký sinh biến mất trong thành phố.

Lâm Sơ và đồng đội cùng nhóm quân nhân để phát thuốc.

Theo quy định, mỗi trang một khẩu s.ú.n.g lục và mười liều thuốc.

Đến tận bây giờ, những dân thường đến khu tị nạn hầu hết đều cố thủ trong nhà , chỉ thỉnh thoảng mạo hiểm ngoài kiếm chút đồ ăn.

Khi đội của Lâm Sơ đến nơi, trời bất chợt đổ một trận tuyết lớn.

Do dân cư sống thưa thớt, để mở rộng phạm vi tìm kiếm, nhiệm vụ yêu cầu chia thành các tổ hai .

Bàng Soái nhanh như chớp bắt cặp với Lâm Sơ.

Lâm Sơ cũng ý kiến gì, chung đội với một cùng nhiệm vụ ít nhất cũng lợi, khi gặp nguy hiểm cô cần che giấu thực lực quá nhiều.

 

Loading...