Muốn tiến sĩ Kiều thể tiến hành nghiên cứu thí nghiệm một cách bình thường, việc đầu tiên là khôi phục phận cho bà , vạch trần kẻ giả mạo, hoặc là… trực tiếp khiến ả biến mất.
nếu đối phương thể khống chế một nhiệm vụ tầm cỡ như tiến sĩ Kiều, thì thực lực chắc chắn dạng . Cô khiến ả biến mất e rằng chuyện dễ dàng.
Từ Hướng Thần đáp: “Tiến sĩ Kiều , đối phương cũng giống bà , là nhiệm vụ đến đây nghỉ dưỡng. Kỹ năng thiên bẩm của ả là ngụy trang.”
Lâm Sơ , khẽ gật đầu.
Thật , khi gặp tiến sĩ Kiều thật hôm đó, trong lòng cô suy đoán về kẻ giả mạo. Kỹ năng thiên bẩm của đối phương cũng trong dự đoán của cô.
Rốt cuộc ngoài chị em song sinh , hiếm ai giống đến thế.
nếu đối phương sử dụng vật phẩm hoặc kỹ năng, thì chuyện hợp lý.
Suy tư một lát, Lâm Sơ lên tiếng hỏi: “Mục đích ả ngụy trang thành tiến sĩ Kiều, lẽ là vì… ả cũng nhận nhiệm vụ tương tự từ Hệ thống?”
Thấy Từ Hướng Thần gật đầu, Lâm Sơ vẫn cảm thấy gì đó .
“Nhiệm vụ , ai thành thì đó thưởng.” Từ Hướng Thần thấy vẻ mặt của cô, đoán cô đang nghi ngờ điều gì, liền chủ động giải thích.
“Hơn nữa, năng lượng của Hệ thống chỉ đủ để đưa một rời . Người thành nhiệm vụ sẽ kẹt thế giới vĩnh viễn.”
Vì , tiến sĩ Kiều thật và giả là mối quan hệ cạnh tranh. Nhiệm vụ liên quan trực tiếp đến việc họ thể rời khỏi thế giới .
Lâm Sơ một nữa khỏi cảm thán Hệ thống khốn nạn .
đến đây, một câu hỏi khó hiểu nhất nảy sinh trong đầu Lâm Sơ.
Theo lý mà , Hệ thống giữ thái độ trung lập.
tại , nhiệm vụ cô nhận là trợ giúp tiến sĩ Kiều?
Nói cách khác, tại Hệ thống để nhiệm vụ giúp một trong hai bên thực hiện nhiệm vụ?
Hay là… về phía tiến sĩ Kiều giả, cũng nhận nhiệm vụ giúp đỡ ả? Ví dụ như gã Bàng Soái .
Nếu đúng là như , thì chẳng khác nào một cuộc đấu võ đài giữa hai bên. Mà mục tiêu nhiệm vụ của họ, tiến sĩ Kiều thật, đang giam cầm, khiến họ hiển nhiên rơi thế yếu.
Khi cô những nghi vấn của , một tia sáng u tối gần như thể nhận chợt lóe lên trong mắt Từ Hướng Thần.
Nếu Lâm Sơ vốn nhạy bén, e rằng cô thể nào chú ý đến sự khác thường thoáng qua trong khoảnh khắc đó của ."
"Trong lòng Lâm Sơ, hồi chuông cảnh báo bỗng vang lên inh ỏi.
Dù cảm nhận chút ác ý nào từ Từ Hướng Thần, nhưng bản tính cẩn trọng ăn sâu m.á.u thịt cô.
Cô lập tức thản nhiên giữ cách an một mét rưỡi với .
Vừa nới rộng cách, hai qua một ngã rẽ và dừng cửa văn phòng của đội trưởng đội An ninh.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-201.html.]
Quả thật Từ Hướng Thần đưa Lâm Sơ đến để báo cáo tình hình.
Ngay khi họ còn đang đường, năm chiếc xe đầu về khu tị nạn. Khương Đàn về tới nơi gọi , đồng thời dùng bộ đàm thông báo cho Từ Hướng Thần, bảo trở về là đến văn phòng đội trưởng trình diện ngay.
Mỗi một cánh cửa trong khu tị nạn đều là những tấm cửa thép nặng trịch, mỗi một căn phòng riêng biệt đều thể trở thành một gian khép kín.
Chỉ gõ cửa thôi thì bên trong sẽ thể thấy , Từ Hướng Thần bèn nhấn nút chuông điện bên cạnh.
Với thính giác hiện tại của , Lâm Sơ thể loáng thoáng tiếng chuông cửa vang lên và một giọng nữ phần chói tai từ bên trong.
nội dung cuộc trò chuyện thì cô tài nào rõ.
Hai chờ lâu, lâu đến mức Từ Hướng Thần nhấn chuông thứ hai thì cửa mới mở từ bên trong.
Đội trưởng thấy Từ Hướng Thần, mệt mỏi day day sống mũi, “Huấn luyện viên Từ, là .” Nói , ông chú ý đến Lâm Sơ đang cạnh .
“Thưa đội trưởng, đây là Lâm Sơ, thành viên đội An ninh trong tiểu đội chúng ngoài hôm nay. Cô giao chiến với kẻ ký sinh cấp cao ở đó.”
Nghe , đội trưởng gật đầu, lách mời cả hai trong.
Trong phòng ngoài ông còn ba nữa.
Ngoài phó đội trưởng Khương Đàn về gọi tới, còn tiến sĩ Kiều giả và Bàng Soái.
Lâm Sơ cũng đoán giọng nữ chói tai mà thấy bên ngoài ban nãy là của ai.
Văn phòng của đội trưởng đội An ninh rộng, cao cũng bốn, năm mét, đủ chỗ cho ba, bốn chiếc xe nhà.
Kể cả đây là một bữa tiệc Hồng Môn, Lâm Sơ cũng thể nhanh chóng thả xe nhà để thoát .
Thấy hai họ bước , cơn giận của tiến sĩ Kiều giả vẫn nguôi nay tìm chỗ trút mới.
“Lũ các , nhận điểm cống hiến của khu tị nạn mà tên nào tên nấy đều là một lũ ăn hại. Bảo đưa vài sống sót về, kết quả các c.h.ế.t nhiều như mà đến một sống cũng mang về !”
Khương Đàn bên cạnh, khoanh tay ngực, “Tiến sĩ Kiều, với bà , thông tin bà nhận là do đối phương cố tình tung để lừa chúng tròng, hòng một mẻ hốt gọn.”
“Vì cái thông tin đó mà chúng hy sinh mười lăm , chỉ của bà mà của chúng còn hy sinh nhiều hơn. Trừ tiểu đội của Từ Hướng Thần , tiểu đội nào mạng trở về, ngay cả đội của cũng thiệt mạng!”
Trong mắt Khương Đàn ánh lên một lớp nước mỏng, nhưng cô nhanh chóng kìm nén .
Đội trưởng đội An ninh bên cạnh gật đầu, về phía tiến sĩ Kiều , “Tiến sĩ Kiều, khu tị nạn Hải Thành chúng hỗ trợ hết cho nghiên cứu của bà, nhưng bà thể xem mạng sống của đội viên chúng như cỏ rác .”
“Gần đây vì nhiệm vụ của bà mà đội viên hy sinh thật sự quá nhiều, cấp ý kiến .”
Nghe những lời , sắc mặt của tiến sĩ Kiều giả vô cùng khó coi.
“Mấy lão già hói đầu đó thì cái gì? Hơn nữa, chẳng chính họ chủ động đề nghị đến Hải Thành nghiên cứu, hứa hẹn hỗ trợ nhất cho ? Giờ ý kiến? Chẳng lẽ họ tin rằng thành quả nghiên cứu của sẽ dành cho những sống sót ở Hải Thành sử dụng chắc?”
Trước đây, mỗi khi tiến sĩ Kiều giả những lời , ban quản lý của Hải Thành đều sẽ nhượng bộ, nhưng bây giờ cấp luồng ý kiến khác, đội trưởng cũng còn nương tay với bà nữa.